Ôn Hương Nhuyễn Ngọc - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-10-08 09:03:38
Lượt xem: 1,642
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Cập nhật lúc: 2024-10-08 09:03:38
Lượt xem: 1,642
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
tay còn chạm tới góc áo của Nguyễn Du, Tống Hà đá bụng, cả bay bên ngoài hai thước. Hắn nhanh chóng dậy, định động thủ, Tống Hà lạnh một tiếng, chỉ “rắc” một tiếng, tay của đó gãy, Tống Hà một cước giẫm lên đè xuống đất, thể động đậy.
Mọi đều kinh ngạc thôi, ngay cả Tống Hà tay lúc nào bọn họ cũng !
Nguyễn Du ngờ thời khắc mấu chốt Tống Hà bất ngờ xuất hiện, còn tay dạy dỗ kẻ . Trong mắt nàng hiện lên nước như sương, lóe lên một tia vui mừng, tự nhiên lưng Tống Hà, nhỏ giọng : “Bọn họ là lang băm chuyên lừa tiền, Tống công tử, chúng bắt bọn họ đưa gặp quan!”
Nguyễn Du kể quá trình sự việc cho Tống Hà, những lời của những bệnh liền trở thành nhân chứng.
Râu dê ban đầu còn nhận tội, nhưng thực sự chịu nổi sức mạnh của Tống Hà, bộ xương già sắp gãy đến nơi, chỉ thể khai hết tất cả.
Quả thật như Nguyễn Du , tiên ông thu hút khách hàng bằng cách giảm giá thuốc, đó trong mỗi bán thuốc giảm liều lượng, như sẽ mua thuốc nhiều , ông càng kiếm nhiều tiền hơn.
Điều đáng ngạc nhiên là trò bọn họ chơi từ lâu, vì mỗi đều ở một nơi lâu, bao giờ phát hiện. Mới đây thôi đến huyện Thanh Hà, ngờ nhanh chóng Nguyễn Du bắt quả tang.
Tống Hà lạnh, đạp lên râu dê: “Dám loạn đất của Tống gia gia ngươi, thấy ngươi sống chán !”
Bộ khoái tuần phố nhận báo án, nhanh chóng đến bắt . Hắn vỗ vai Tống Hà, : “Được đấy Tống Hà, tháng giúp bọn phá mấy vụ án , bằng ngươi với Tống tri huyện, cũng đến phòng tuần bộ việc .”
Tống Hà vội lắc đầu: “Vậy , phòng tuần bộ nhiều quy củ lắm, .”
Nguyễn Du thấy cuộc trò chuyện của bọn họ, ngạc nhiên. Tống Hà trông vẻ lông bông, ngờ thường xuyên giúp nha môn phá án, thật thể .
Có bộ khoái giám sát, râu dê trả bộ tiền bạc lừa cho dân lừa. Bọn họ cũng đưa đến nha môn, chịu hình phạt thích đáng, lẽ sẽ giam vài năm.
Nguyễn Du thấy y quán còn nhiều dược liệu, liền bắt mạch hỏi bệnh cho bệnh, kê phương thuốc cho bọn họ. Mọi nhận tiền lừa, khám bệnh miễn phí và lấy thuốc, đều tỏ vẻ cảm tạ với Nguyễn Du.
Đợi đến khi chuyện kết thúc, cánh cửa của y quán cũng niêm phong.
Tống Hà cúi đầu về phía Nguyễn Du, thấy nàng khẽ mỉm , tâm trạng vẻ . Nhớ cảnh nàng là một nữ tử yếu đuối đối mặt với hai kẻ , lạnh mặt: “Vừa nãy nếu kịp thời đến, ngươi sẽ đấy. Nhìn ngươi thường ngày yếu đuối, gặp chuyện lỗ mãng như , sợ hãi gì ?”
“Dù bọn họ là kẻ , cũng thể báo án hoặc tìm , nếu ngươi gặp chuyện gì, tổ mẫu còn trách đến đầu ? Thật ngu ngốc.” Tống Hà ngoài miệng lưu tình, nhưng câu cuối cùng nhỏ hơn một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/on-huong-nhuyen-ngoc/chuong-11.html.]
Nghe Tống Hà , Nguyễn Du mới nhận tình huống thật sự nguy hiểm. Tống Hà đúng, nàng nên tìm sự giúp đỡ từ nha môn .
lúc đó, khi nghĩ đến việc loại lang băm vẫn còn tiêu diêu pháp ngoại, phụ nàng c.h.ế.t oan, trong lòng nàng liền thể bình tĩnh, chỉ nhanh chóng lột mặt nạ của tên lang băm đó.
Nàng cắn môi, nhẹ nhàng : “Việc là do suy nghĩ chu đáo, quá mức lo lắng, ngươi lo lắng, xin .”
Thái độ nhận của nàng , khiến Tống Hà cảm thấy ngượng ngùng. Gương mặt tuấn của đỏ, chút tức giận: “Ai lo lắng cho ngươi chứ! Ta chỉ tình cờ qua, tiện tay cứu ngươi mà thôi!”
Nguyễn Du mím môi, để ý đến lời , tiếp tục : “Phụ từng với , y quan trọng nhất là y đức. Người y tâm như phụ mẫu, chữa bệnh cứu chỉ cầu trong lòng thấy thẹn, từ nhỏ chịu ảnh hưởng từ phụ , thể nổi những lang băm hại . Bàn tay của đại phu rõ ràng là để cứu , thể hại ?”
Khi nàng chuyện âm thanh nhẹ nhàng, như đang thì thầm những lời mê.
Tống Hà đoán nàng lẽ đang nhớ đến phụ mẫu, sợ nàng rơi lệ, vội vàng chuyển chủ đề: “Không ngờ ngươi còn y thuật.”
Nàng trông yếu đuối, tay thể nâng, vai thể gánh, luôn coi nàng như một tiểu thư chỉ thơ văn.
Mỗi bước mỗi xa
Nguyễn Du mỉm ảm đạm: “Ta từng theo phụ học y thuật vài năm, y thuật tinh, nhưng chữa một bệnh thông thường thì khó. Trước đó bắt mạch cho ông lão, ông thật sự bệnh, chính vì lang băm hại nên mới khỏi.”
Tống Hà thầm nghĩ tiểu cô nương cũng khá mang thù, đây là tính sổ với vì nàng ngu ngốc, dễ lừa đây mà. hôm nay thực sự đúng, dù trong lòng vui, vẫn : “Việc đó là hiểu lầm ngươi.”
Tống Hà là ai? Tống tiểu bá vương ở huyện Thanh Hà, xin thể đếm một bàn tay. Tống Hà cảm thấy là đủ .
Không ngờ Nguyễn Du chỉ ông lão và đứa trẻ xa : “Tống công tử nên xin bọn họ mới .”
Nguyễn Du nhớ việc Tống Hà phân biệt đúng sai đá bát của bé ăn xin, còn mắng là thằng nhãi lừa đảo. Cậu bé còn nhỏ tuổi vì bệnh của a công mà ăn xin đáng thương, còn Tống Hà mắng như , vô cùng đáng thương.
Tống Hà thì nổi giận, cảm thấy Nguyễn Du thật , xin nàng vì mắng nàng ngu ngốc. Nàng cảm kích thì thôi, còn bảo , đường đường Tống tiểu gia xin hai kẻ ăn xin, chuyện nổi.
Hơn nữa, cả huyện Thanh Hà đều hai ông cháu bọn họ là kẻ lừa đảo, chỉ Tống Hà như , dựa gì mà xin ?
Tống Hà cảm thấy hôm nay quá với Nguyễn Du, khiến nàng chút kiêu ngạo. Vì hừ lạnh một tiếng, hề chào hỏi gì, liền phất tay áo bỏ .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.