Ông Xã! Bọn Họ Bắt Nạt Em - Chương 18
Cập nhật lúc: 2025-04-02 22:34:57
Lượt xem: 143
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Lệ Đình đến bệnh viện lúc chín giờ sáng, từ khi nhận điện thoại của Mạnh Tầm liền từ Lục gia hùng hùng hổ hổ chạy đến.
"Vi Vi ?" Hành lang bệnh viện, Lục Lệ Đình cuối cùng cũng gặp Mạnh Tầm.
Mạnh Tầm giơ cằm lên, hướng về phía phòng bệnh gần nhất hiệu, "Ở trong đó."
"Đã xảy chuyện gì?"
Mạnh Tầm đàn ông tuấn lãng mặt, thấp giọng : "Ngày hôm nay giải trí Thiên Ngu đăng một tin lên Weibo, giải thích việc Vi Vi thương một tháng , đó, lúc Vi Vi vì việc nhiều chỗ gãy xương, mặt cũng thương, khả năng sẽ ảnh hưởng đến hướng phát triển về trong showbiz, cho nên tâm tình của cô ."
"May mắn là đoạn thời gian tranh thủ lấy mấy đại ngôn và vai diễn, Vi Vi vì chuẩn thật lâu mà mang bệnh, ngay lúc công ty sáng tỏ, đem đại ngôn của Vi Vi đều cho Kỷ Khanh Khanh, đại diện của Kỷ Khanh Khanh liên hệ với , bọn họ truy cứu trách nhiệm của Vi Vi, đều tại nhất thời kịp che giấu, Vi Vi khi vô cùng kích động..."
Lục Lệ Đình sắc mặt âm trầm đến đáng sợ, " ."
Nói xong, đẩy cửa .
Mạnh Tầm ngoài phòng bệnh, qua cửa phòng bệnh thuỷ tinh xuyên thấu, thấy Thẩm Vi Vi nhào n.g.ự.c Lục Lệ Đình, nhếch miệng ý vị thâm trường .
Trong phòng bệnh Lục Lệ Đình một tay ôm Thẩm Vi Vi lòng, băng gạc cổ tay cô, đau lòng phát giận, "Tại chuyện ngu xuẩn như ?"
Thẩm Vi Vi chôn mặt trong n.g.ự.c Lục Lệ Đình, nghẹn ngào lắc đầu.
Thẩm Vi Vi trong bệnh viện một tháng càng lúc càng gầy, khuôn mặt nhỏ gọn tinh tế, sắc mặt tái nhợt, quần áo bệnh nhân trở nên rộng thùng thình, Lục Lệ Đình hỏi như , trong hốc mắt rơi xuống giọt lệ, yếu đuối, càng câu lên ý bảo hộ của đàn ông.
Lục Lệ Đình tự giác giọng điệu mềm nhũn, còn phát giận, chỉ còn đau lòng, đỡ nàng bên mép giường, "Đừng sợ, chuyện gì với ."
Thẩm Vi Vi lúc mới đau thành tiếng, che lấy má của , chỗ một vết cắt như thành sẹo.
Cô Lục Lệ Đình thôi, đáy mắt rưng rưng, phảng phất một bụng uỷ khuất , cuối cùng tự nuốt nước mắt, quật cường , "Em ."
Lục Lệ Đình thở dài, Vi Vi cho tới bâu giờ mặt đều như , vô luận gặp chuyện gì đều giấy trong lòng, một gánh chịu, cũng gây thêm phiền phức cho , kể nỗi uỷ khuất cho , tất cả sự tình đều do chính tay tra xét.
"Vi Vi, là bạn trai của em, thời điểm em tổn thương, hy vọng em uỷ khuất vô luận thế nào cũng noi với , sẽ bảo vệ em."
Thẩm Vi Vi lắc đầu, miễn cưỡng : "Em uỷ khuất."
"Em đến cùng giấu bao lâu?"
"Em..."
"Người đại diện của em cho , vô luận em thương Kỷ Khanh Khanh đẩy xuống , nhưng tại vì cô tới gây phiền phức cho em nên em mới ngã xuống gò núi! Hiện tại cô còn truy cứu trách nhiệm của em?"
Lúc mù, đầu tiên gặp Kỷ Khanh Khanh, cứ ngỡ rằng cô tính tình nhỏ nhen, kì thực là tâm địa ác độc! Tâm tư đố kị nặng, là kẻ tính toán chi li!
"Là của em, tình huống lúc hoảng loạn, em hiểu lầm cô đẩy em tới gò núi, một tháng nay Kỷ Khanh Khanh gần như ở mấy ngày trong đồn cảnh sát, còn khác mắng chửi... Cô truy cứu trách nhiệm cũng đáng trách, em chỉ là..."
"Vi Vi..."
Thẩm Vi Vi kéo một nụ , đưa má vết sẹo gương mặt càng rõ ràng, "Lệ Đình, đừng lo cho em, trải qua em nghĩ thông, cũng lắm thì, chúng trở căn phòng thuê, chúng đều tự tìm một công việc, về tích cóp ít tiền, thời gian qua sẽ sống thôi."
Lục Lệ Đình trong lòng áy náy càng sâu.
Chỉ cần nguyện ý, thể cho Vi Vi biệt thự, xe sang trọng, hưởng giàu sang, thế nhưng Vi Vi theo lâu như , trừ đắng cay, cái gì cũng chiếm , trơ mắt cô trong giới showbiz nỗ lực việc, chịu khi dễ uỷ khuất, cô một nuốt chua chát lòng cũng chịu với .
Hắn thở dài, ôm bờ vai gầy đơn bạc của Thẩm Vi Vi, trịnh trọng cam kết, "Vi Vi, em yên tâm, sẽ em giải quyết!"
Thẩm Vi Vi gấp gáp, "Đừng, sự việc trong giới showbiz hiểu, đừng xen , chúng thể giải quyết, cùng lắm thì... Em đến xin cô , bồi thường tất cả tổn thấy cho cô ."
Lục Lệ Đình trầm giọng , "Đủ ! Đừng nữa, là bạn trai của em, tuyệt đối sẽ trơ mắt em khác khi dễ, em yên tâm, tâm lý nắm chắc, sẽ loạn ."
Hắn đau lòng Thẩm Vi Vi quấn băng gạc, "Về đừng chuyện ngu xuẩn như ?"
Thẩm Vi Vi trong mắt rưng rưng, nhẹ gật đầu.
Lục Lệ Đình yên lòng với cô, ở bệnh viện chăm sóc đến xế chiều, điện thoại mười mấy cuộc gọi cũng nhận, thật sự thể đợi tiếp nữa, mới từ bệnh viện bước .
Lục Lệ Đình chân , chân Mạnh Tầm bước phòng bệnh Thẩm Vi Vi, xem con gái đầu giường cầm khăn tay lau nước mắt ở khoé mi, , "Thế nào?"
Thẩm Vi Vi miễn cưỡng dựa một chút, lông mày và lông mi nhướng lên, cùng với đáng thương trong n.g.ự.c Lục Lệ Đình như hai khác biệt, thủ đoạn dán băng gạc của , nhếch miệng nụ mê , "Đàn ông, vật nắm trong lòng bàn tay."
***
Đến lúc Lục Lệ Đình khỏi bệnh viện, lúc hơn bảy giờ, điện thoại là mười mấy cuộc gọi nhỡ.
Cả biệt thự đèn đuốc sáng rực, phòng khách, chạm mặt dì Bùi, "Thiếu gia của ơi, gọi cho nhiều cuộc gọi, bây giờ mới trở về!"
"Dì Bùi, ?"
Thật cũng chuyện lớn, chính là buổi sáng bà nghĩ thầm Lục Lệ Hành qua khỏi, liên tiếp kêu khác gọi cho Lục Lệ Đình.
"Lão sinh bệnh, hiện tại đang trong phòng nghỉ ngơi, thời gian lên thăm lão một lát."
Lục Lệ Đình gật nhẹ đầu.
Kỷ Khanh Khanh vui mừng hớn hở từ lầu bước xuống, Lục Lệ Đình thấy cô khoé miệng kéo tới tận mang tai, bước chân khoan khoái, tâm tình rõ ràng là tệ.
"Phu nhân... Cô ?"
"Hả? ... , chuyện gì chứ?"
"Có điều hoà khí mở quá cao ? Cô dị ứng ? Làm mặt mũi cô... hồng như ?"
"Nhiệt độ, đúng là ... Có cao, chẳng qua việc gì, một lát là thôi."
"Vậy cô ăn cơm , để bưng đồ ăn đến phòng lão và thiếu gia, cô hôm nay cực khổ , nghỉ ngơi nhé."
"Cảm ơn dì Bùi."
Lục Lệ Đình nhắm hai mắt , theo Kỷ Khanh Khanh xuống bàn ăn, khớp xương đặt bàn, gõ gõ phát âm thanh gây sự chú ý của khác.
Kỷ Khanh Khanh tựa như lúc mới phát hiện sự tồn tại của Lục Lệ Đình, thu nụ ngây ngô gương mặt, "A! Nhị thiếu gia của chúng trở về ?"
Lục Lệ Đình vì Thẩm Vi Vi trong lòng trở về cố kìm nén lửa giận, gặp bộ dạng quái gở của Kỷ Khanh Khanh càng nén giận, "Kỷ Khanh Khanh, đừng giả vờ giả vịt, mới cửa hai ngày giọng khách át giọng chủ coi bộ Lục gia là của cô hả? Đừng tưởng là chủ ý của cô! Showbiz dễ lăn lộn, cho nên ý nghĩ tìm kim chủ!"
"! Cô tìm một kim chủ tệ, thể giúp cô giải quyết nhiều chuyện như , video liền thể cho tra , bây giờ trong lòng cô đắc ý nhỉ? Tâm tư nhỏ nhen của cô giấu khác."
Kỷ Khanh Khanh cúi đầu chậm rãi gắp thức ăn, thực sự đau đầu nghĩ đáp trả Lục Lệ Đình, "Cả cũng xem video , hẳn đó là của ."
" là đó của cô, nhưng tại cô trách nhiệm của Thẩm Vi Vi? Cô bởi vì cô mà mặt khắc sẹo cả đời thể xoá nhoà!"
"Cũng đẩy cô la lối gì hả?" Kỷ Khanh Khanh lạnh, "Cậu cũng đừng vu oan cho , cô do thương, trong video rõ rành rành đấy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ong-xa-bon-ho-bat-nat-em/chuong-18.html.]
Chỉ cần lý, Kỷ Khanh Khanh đến nay đều thể năng hùng hồn.
"Thế nhưng nếu cô tìm cô gây phiền phức, cô thế nào sẽ thương?"
Kỷ Khanh Khanh kinh ngạc , "Cậu tìm cô gây phiền phức? Có chứng cứ ?"
"Kỷ Khanh Khanh, cô!"
"Các đều Thẩm Vi Vi thương thật đáng thương, còn thì ?"
"Cô?" Lục Lệ Đình cô từ xuống, "Cô ăn ngon uống ngon, thương cũng cô, cô thì chuyện gì chứ?"
Kỷ Khanh Khanh cũng cảm thấy việc đúng là ý tứ, "Rõ ràng cõng lấy tội danh , trong đồn cảnh sát chờ mấy ngày, kém chút nữa là tù, chỉ còn bồi thường tổn thất cho Thẩm Vi Vi, còn fan hâm mộ chửi rủa, sai gì ? Trong chuyện là vô tội nhất, rõ ràng chính là hại, thấy bất công cho chính bản , truy cứu trách nhiệm của cô thì gì ? Các dựa chỉ trích ?"
Lục Lệ Đình hàm răng cắn chặt, "Cô tiền ? Ra giá , chỉ cần cô đáp ứng bỏ qua cho Vi Vi."
Kỷ Khanh Khanh nhún vai, "Vì giá? bây giờ là Lục phu nhân, trai tiền tiêu hết, mà truy cứu trách nhiệm cũng do chính Thẩm Vi Vi , nguyện ý gánh chịu tất cả trách nhiệm, thành cho cô mà thôi, huống chi , trong lòng thấy thoải mái."
"Kỷ Khanh Khanh, cô!"
Kỷ Khanh Khanh hoan hỉ, chút cảm giác tội nào, "Cậu đừng với , cho rằng thứ gì chứ, rời Lục gia nhiều năm như mà Lục gia còn chẳng quan tâm, Lục gia nhờ trai cực cự khổ khổ chống đỡ, hiện tại trai sắp c.h.ế.t liền chuẩn trở về kế thừa Lục gia, gì cũng giả vờ giả vịt một chút chứ? vì tiền của Lục gia, chí ít còn ở Lục gia chăm sóc chiếu cố cho lão , còn ? Cả ngày thấy , bọn họ là nhân của , một bệnh nặng một cao tuổi, đều cần quan tâm! Đem gia sản giao cho một tên sói mắt trắng, họ cảm thấy lòng lạnh lẽo!"
"Kỷ Khanh Khanh! Đây là chuyện của Lục gia, quan hệ gì đến cô đến cô!"
"Cô là Chị dâu của , quan hệ ?" Một âm thanh trầm thấp từ ngoài phòng bếp truyền tới.
Kỷ Khanh Khanh tâm nhảy lên một cái, đầu lên, là Lục Lệ Hành.
Bệnh nặng như còn chạy lung tung, tự tìm đường c.h.ế.t ? Không sống ?
Kỷ Khanh Khanh trong nháy mắt xoá vẻ phách lối nhẹ nhàng trở nên mềm mại uỷ khuất, như chim non nhào về phía Lục Lệ Hành nép lòng , "Anh xuống đây , thể lên phòng ."
Lục Lệ Hành trong mắt thấy tốc độ trở mặt của cô, " , xuống đây một lát."
Lục Lệ Đình một bên hai mắt mày , trong lòng hận đến cùng cực, "Anh hai, em cùng vòng vo, nữ nhân lòng , từng qua với em, vì trèo lên phú nhị đại liền đá em!"
Lục Lệ Hành lạnh lùng , đáy mắt nhiều hơn vài phần hàn ý khó thấu, "Lục Lệ Đình, cho kỹ, mặc kệ đây quan hệ thế nào với Kỷ Khanh Khanh, về chính là Chị dâu của , trong nhà , chỉ cần chết, cho phép ai khi dễ cô !"
Kỷ Khanh Khanh trong lòng như ăn mật ngọt.
Loại cảm giác khác che chở , cô từng cảm nhận qua.
Mặc dù Lục Lệ Hành còn sống lâu nữa, nhưng lúc c.h.ế.t thể che chở cô như thế, cô đủ hài lòng .
Lục Lệ Đình mặt âm trầm Lục Lệ Hành, "Anh hai, cô bao lâu mà tín nhiệm như ? Cô bên ngoài phong hoa, tuỳ tiện tìm hiểu một chút liền cô là hạng gì, ai cũng thể , hiện tại nguyên do gì gả cho , sáng suốt đều !"
"Cô gả cho , chính là vì tiền! Anh còn bảo vệ cô ?"
Lục Lệ Hành hời hợt , " cô vì tiền của , tiền, ?"
" mà Lục gia..."
"Lục gia hiện tại hết thảy, quan hệ gì với ? Coi như c.h.ế.t , Khanh Khanh cũng là một trong những thừa hưởng di sản của !"
Lục Lệ Đình á khẩu trả lời .
"Được đừng nữa, thể , nghỉ ngơi ." Kỷ Khanh Khanh em bọn họ quan hệ , nghĩ sẽ đối chọi gay gắt đến như , cô chỉ sợ Lục Lệ Hành tên trứng thối Lục Lệ Đình cho tức chết, mạnh mẽ ép buộc Lục Lệ Hành trở về phòng.
TBC
Lục Lệ Hành cũng ý định nhiều lời với Lục Lệ Đình, đối với em trai bỏ nhà nhiều năm cũng quá nhiều cảm tình, cảnh cáo đôi lời thôi, liền cùng Kỷ Khanh Khanh đỡ lên lầu.
Kỷ Khanh Khanh thấp giọng thầm với , "Anh giúp như , báo đáp thế nào."
Lục Lệ Hành điềm nhiên như việc gì : "Không cần."
Kỷ Khanh Khanh .
Màn đêm dần dần buông xuống, biệt thự lâm bóng đêm yên tĩnh.
Đồng hồ vách điểm mười một giờ.
Từ lúc xảy tai nạn, văn kiện tích luỹ trong một tháng Lục Lệ Hành xem hết, hạng mục quan trọng của công ty tâm lý nắm chắc tiến độ.
Thứ duy nhất mà lo lắng chính là, nên thế nào với ông nội, để trở công ty.
Y học hiện đại kiểm tra khí quan của suy yếu, nguy cơ sớm muộn, tình trạng cơ thể kém cỏi, Lục lão thế nào sẽ đáp ứng cho đến công ty?
~~"Cảnh báo tử vong, mời mười hai giờ cùng thê tử Kỷ Khanh Khanh cùng giường chung gối."
Lục Lệ Hành nhắm hai mắt , "Tiểu A, ngươi thể nào cho giống như bình thường, qua dụng cụ khám sức khoẻ ?"
~~"Có, thành nhiệm vụ sẽ ban thưởng."
Lục Lệ Hành trầm tư thật lâu, dậy ngoài.
tới cửa, tựa hồ ý thức cái gì, đầu giường chiếu chỉnh tề, đó đến bàn, cầm ly rót đầy nước, mặt biểu tình đến bên giường, cầm ly nước đổ lên giường."
Vệt nước thẩm thấu trong nháy mắt, chiếc giường đơn ướt một mảnh lớn.
Lục Lệ Hành lúc đến phòng Kỷ Khanh Khanh, Kỷ Khanh Khanh đang trong phòng rửa mặt, chuẩn lên giường ngủ, ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa chậm chạp mà nặng nề.
Mở cửa lên, là Lục Lệ Hành.
"Lục ? Sao tới đây?" Hơn nữa đêm, một bệnh nặng chạy lung tung, sống nữa?
Lục Lệ Hành ngoài cửa phòng cô, chững chạc đàng hoàng cô.
Hai đưa mắt .
Mười giây , Lục Lệ Hành : "Trước đó cô báo đáp , hiện tại còn giữ lời ?"
"... Đương nhiên ."
"Chúng ... ngủ một đêm?"
Không khí đột nhiên yên tĩnh.
Lại thêm mười giây .
"Rầm!!!"
Lục Lệ Hành nhận lấy cửa đóng mặt.