Lộ Lê nghi ngờ cũng mộng du mà “xác c.h.ế.t vùng dậy” nữa, nghĩ tỉnh, nên mới lấy tay quơ quơ mặt .
Tay mới đưa nắm lấy.
Lộ Lê còn kịp phản ứng, dùng lục kéo cô lòng.
Lộ Lê cảm thấy ôm thật chặt, mặt cô chôn trong n.g.ự.c , ngửi mùi rượu quần áo .
Cô thích mùi , định dậy, giãy giụa lải nhải oán giận:
“Trì Thầm Yến, buông em .”
“Cái đồ c.h.ế.t tiệt .”
“Sao uống nhiều rượu như thế chứ?”
……
“Gọi ông xã!”
Lúc , tự nhiên lên tiếng, cắt đứt mấy lời lải nhải của cô.
Lộ Lê ngây .
Anh cái gì?
Bá đạo luôn?
Dựa cái gì mà cô gọi là cô sẽ gọi chứ? Ông xã bộ gọi là gọi ?
Lộ Lê ngơ ngác Trì Thầm Yến, một lúc lâu mới lấy tinh , đang chuẩn mở miệng kêu gào, thì chặn miệng luôn.
Trì Thầm Yến một tay ôm gáy cô, hôn tới tấp.
“Ô ô!” Lộ Lê tay chân luống cuống, dù giãy giụa thế nào cũng thoát khỏi vòng tay mạnh mẽ của .
Đầu lưỡi len miệng cô.
Lộ Lê trong lòng vẫn ghét bỏ nụ hôn đầy mùi rượu , cô nhíu mày, định cắn một cái, nhưng mà cắn .
Trong lòng cô còn tự với là vì lo kiếm tiền nuôi cô, cho nên mới uống nhiều đến như .
Mà Trì Thầm Yến rượu thì gì cũng , càng hôn càng sâu, dịu dàng lưu luyến như lúc .
Lộ Lê động cam chịu, một lúc lâu mới thả .
Lúc buông cô liền thở dốc, đó cảm thấy ủy khuất, qua liếc .
Mới đầu còn định tìm tính sổ, ai dè kịp tính sổ chiếm tiện nghi.
Nếu nể tình đây đối xử với cô tệ lắm, thì vợ plastic như cô cũng bụng như bây giờ .
Hôn xong, Trì Thầm Yến rốt cuộc cũng thả tay cô .
Lộ Lê lên, Trì Thầm Yến ngửa sô pha, : “Đứng dậy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ong-xa-om-mot-cai/chuong-107-ong-xa-om-mot-cai.html.]
Cô kéo tay : “Đi lên phòng ngủ.”
Trì Thầm Yến vẫn nhúc nhích.
Lộ Lê mím môi.
Cô cảm thấy sức thể nào kéo nổi một đàn ông cao 1 mét 8 dậy, thấy dậy nổi, thì buông tay , đem chăn đắp : “Vậy cứ việc ngủ ở đây , mai dậy cảm thì đừng trách em.”
Trì Thầm Yến nhắm mắt .
Lộ Lê lùi hai bước, đầu Trì Thầm Yến vẫn sô pha, cuối cùng vẫn .
Cô kéo tay : “Nào, dậy, lên phòng ngủ.”
“Ngủ sô pha một đêm dậy ngày mai sẽ khó chịu đó.”
Trì Thầm Yến chậm rãi mở mắt .
Lộ Lê kéo kéo tay .
Anh như phiền quá cuối cùng cũng lên.
Lộ Lê nửa đỡ nửa kéo Trì Thầm Yến, đem mang về phòng ngủ.
Cô khi đỡ lên giường thì giúp cởi áo khoác , đó nhúng một cái khăn, giúp lau mặt, lau tay, sắp xếp tay chân , kéo chăn lên.
Làm xong một lượt, Lộ Lê phát hiện mệt khác gì mới chạy marathon.
Cô xoa xoa eo, Trì Thầm Yến đang ngủ giường, đột nhiên cảm thấy nghi ngờ bản .
Đường đường thiên kim hào môn, đỉnh cấp danh viện phu nhân, mà cũng lúc hóa thành hiền thê lương mẫu.
Cô tự thấy cảm động với chính bản .
Không đời Trì Thầm Yến tu đức độ tới mà đời mới thể cưới một con gái như cô chứ.
Lộ Lê đột nhiên nhớ hồi mới kết hôn.
Trì Thầm Yến ngủ chung với cô, đêm nào ngủ chung thì đêm đó lăn giường, đó mệt quá thì ngủ, chẳng thèm đoái hoài tới cô.
Mà lúc đó, cô cũng chẳng thể gì, tuổi thì nhỏ hơn , cũng kinh nghiệm tình cảm gì, cho nên thấy kinh nghiệm , cũng chỉ đây là liên hôn, thể đem nhu cầu sinh lý và chuyện tình cảm để một chỗ với , cho nên mỗi xong, cô đỏ mặt nắm góc chăn, là thường khi xong chuyện chính là lúc hai tâm tình với , bên cạnh chồng mới cưới, trong lòng cảm thấy trống vắng, ôm mà tiện .
Sau đó cô gọi cho chuyện thật lâu, xong cũng chấp nhận, bắt chước mà lạnh lùng.
Cưới vợ mà quý trọng. Hừ.
Nhắc đến hồi mới cưới, trong lòng Lộ Lê cảm thấy vui, liền nắm lấy hai tai Trì Thầm Yến mà nhéo.
“Anh đem sticker cho phóng viên xem là ý gì hả? Anh hỏi qua ý kiến vợ plastic là em đây ? Bộ quên là em khôi phục trí nhớ hả?”
“Ngày mai mà quên chuyện đêm nay em hiền thê lương mẫu chiếu cố , coi chừng sống bằng chết.”
“Em nhất định sẽ ly hôn với ! Khiến cho còn cô vợ dịu dàng, hiền thực, giỏi giang, hiểu nữa.”