“ mà việc gì thì thể chỉ chú ý đến kết quả, đôi khi, quá trình nỗ lực so với kết quả còn quan trọng hơn, con ?”
Trì Đáo Đáo đầu giảng đạo lý to lớn như thế, nửa hiểu nửa mà gật đầu: “Vâng ạ.”
Về phần Lộ Lê, mặt cô đỏ ửng lên, nhưng mà cũng thể bái phục Trì Thầm Yến.
Sao thể mặt đỏ tim đập nhanh mà đem chuyện thể kể cho trẻ con biến thành đạo lý mà giảng giải thế ?
Ba ở Trì gia công quán ăn cơm tối, đó về nhà.
Lúc xe, Trì Đáo Đáo khỏi cảm thấy vô cùng hưng phấn, dính chặt bên Lộ Lê, đem đầu dán lên bụng nhỏ của Lộ Lê, xem bên trong em gái .
Lộ Lê bộ dạng mong chờ của Trì Đáo Đáo, cô ban đầu còn cảm thấy gì, cứ thuận theo tự nhiên thôi, nhưng bây giờ cảm thấy chút áp lực.
Lỡ mà thì ? Lỡ mà sinh em trai thì ? Có khi nào thế giới của Trì Đáo Đáo sẽ sụp đổ ?
Buổi tối vất vả lắm mới dỗ Trì Đáo Đáo ngủ, lúc hai ở trong phòng ngủ, Lộ Lê liền tính sổ với Trì Thầm Yến.
“Anh bây giờ khiến cho con hy vọng nhiều như , bao giờ nghĩ là hy vọng càng nhiều thì thất vọng càng nhiều ?”
“Chuyện cũng chắc chắn 100 phần trăm mà thể dễ dàng hứa hẹn như , cho là sinh con dễ lắm hả, sinh là sinh ?”
“Lỡ , để em xem giải thích thế nào với tên nhóc bánh trôi nhân mè đen .”
“Ngốc bạch ngọt lừa thì cũng thể bỏ qua, chứ bây giờ nó là bánh trôi nhân mè đen, sợ già thì con nó sẽ tìm tính sổ ?”
Trì Thầm Yến Lộ Lê ngừng , trong lòng cảm thấy bình tĩnh.
Anh đối với Lộ Lê lúc nào cũng là dịu dàng mà giảng giải, kéo tay cô hôn một cái, ánh mắt thành khẩn: “Anh nhất định sẽ nỗ lực.”
Lộ Lê ánh mắt thành khẩn của , lời , liền nghẹn lời, .
“………………”
Quả nhiên, việc con thể khiên cưỡng, chuyện sinh con cũng là cơ duyên cả, Lộ Lê Pháp về thì bà dì vẫn ghé thăm.
Trì Thầm Yến thấy họ hàng thích của Lộ Lê đến, buồn thèm chuyện, chỉ đợi bà dì rời , liền càng nỗ lực hơn, sức gấp 12 vạn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ong-xa-om-mot-cai/chuong-197-ong-xa-om-mot-cai.html.]
Lộ Lê trong lòng cũng Trì Đáo Đáo thất vọng, dù phụ thì , nên cũng phối hợp.
mà một việc càng cố càng xong, hai liên tiếp mấy tháng đều kết quả, khiến cho Trì Thầm Yến vốn luôn tin bản cũng cảm thấy hoài nghi năng lực của .
Trì Đáo Đáo từ khi Trì Thầm Yến dạy là quá trình cố gắng còn quan trọng hơn so với kết quả thì đó nũng hối thúc nữa, nhưng mà mỗi Trì Đáo Đáo phòng ngủ của hai thì đều ghé lên bụng Lộ Lê thăm dò động tĩnh, nên cô là trong lòng vẫn cứ nhớ chuyện .
Lộ Lê cùng Trì Thầm Yến đưa Trì Đáo Đáo về phòng, hai , là đêm nay tiếp tục cố gắng.
Trì Đáo Đáo còn nhà trẻ, nhưng từ lúc 1 tuổi bố Trì Thầm Yến vô cùng kỳ vọng thừa kế bạc tỷ của gửi học mấy lớp cuối tuần.
Bình thường đều là Lộ Lê và Trì Thầm Yến cùng đưa Trì Đáo Đáo , nhưng hôm nay Trì Thầm Yến xã giao, Lộ Lê theo tham dự, nên cuối cùng đưa Trì Đáo Đáo học lớp cuối tuần là dì nhũ mẫu.
Lúc hai xong việc về nhà, dì nhũ mẫu là Trì Đáo Đáo còn ngủ.
“Còn ngủ ư?” Lộ Lê bỏ túi xách xuống, “Thằng bé thế?”
Dì nhũ mẫu: “Cậu chủ đợi ba về nên chịu ngủ.”
Lộ Lê nghi ngờ: “Chờ bọn ư?”
Vì thế, Lộ Lê cùng Trì Thầm Yến giày, phòng Trì Đáo Đáo.
Trì Đáo Đáo đang ôm thú bông lăn qua lăn giường, tiếng ba bước , liền từ giường bò dậy.
“Ba, !” Cậu lớn tiếng kêu.
Lộ Lê cùng Trì Thầm Yến liếc , qua, cùng mép giường.
Trì Thầm Yến ôm Trì Đáo Đáo lên đùi , sờ đầu Trì Đáo Đáo, hỏi: “Sao trễ mà con ngủ?”
Trì Đáo Đáo Lộ Lê, bẹp cái miệng nhỏ: “Con đang đợi .”
“Đợi ?” Lộ Lê ngờ Trì Đáo Đáo chịu ngủ là vì đơi cô, tò mò hỏi, “Đợi gì thế? Con gì với ?”
Trì Đáo Đáo Lộ Lê, cái miệng nhỏ trễ xuống, đó từ đùi Trì Thầm Yến mà gục n.g.ự.c Lộ Lê, dán mặt lên n.g.ự.c cô: “Mẹ ơi.”
Lộ Lê thấy Trì Đáo Đáo chuyện giọng mũi, như sắp hóc, liền khó hiểu qua Trì Thầm Yến, đó ôm lấy Trì Đáo Đáo, hỏi: “Sao thế con?”