đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, mặt trắng bệch hỏi Hệ thống: 【Nếu  ở bên nam chính, kết cục của Tần Bùi sẽ thế nào?】
 
Hệ thống: 【À, cô  tình tiết trong tiểu thuyết gốc  hả? Trong tiểu thuyết,  khi cô ở bên Tần Tử Diễn, Tần Bùi vì cô mà trốn trong một góc tối tự sát. Mấy cái đó  quan trọng,   là vai phản diện, tác dụng lớn nhất chính là thúc đẩy nam nữ chính yêu  mà. Nhiệm vụ  thành , tác giả đương nhiên chẳng  phí thêm bút mực cho    gì.】
 
Lòng  bỗng nhiên lạnh .
 
Hệ thống vẫn còn lải nhải: 【Bây giờ vai phản diện đang   giường bệnh thập tử nhất sinh, tuyệt đối  thể nào can thiệp  hai   nữa, đây chính là cơ hội  nhất, cô nhất định  nắm bắt đấy!】
 
  đột ngột : 【   nhiệm vụ nữa.】
 
Hệ thống đang định  gì đó, nhưng  thấy câu  của  thì sững sờ.
 
【Cô  ý gì, cái gì gọi là   nhiệm vụ nữa?】
 
 : 【   công lược nam chính nữa,    Tần Bùi chết.】
 
Hệ thống vội vàng : 【 nếu cô   thành nhiệm vụ thì sẽ  thể về nhà  !】
 
【Không về nữa, dù  thì ở thế giới ,  cũng chỉ là một cô nhi.】
 
【Cô quên lúc trói buộc với ,    gì ? Đi ngược  cốt truyện gốc, cô sẽ  xóa sổ! Xóa sổ  nghĩa là,  ai còn nhớ đến cô,  thứ của cô ở đây đều sẽ biến mất, Tần Bùi cũng sẽ quên cô!】
 
【 nếu tuân theo cốt truyện gốc, Tần Bùi sẽ chết.】
 
 : 【Nếu  , thà để  biến mất còn hơn.】
 
Đèn phòng cấp cứu vụt tắt.
 
Bác sĩ , ca phẫu thuật  thành công, nhưng bệnh nhân vẫn  tỉnh .
 
 cứ thế  ăn  uống ở bên cạnh Tần Bùi.
 
Thời gian thật sự  trôi qua  lâu,  lâu.
 
Trong lúc đó, Tần Tử Diễn  nhiều  khuyên  nghỉ ngơi một chút, về nhà ngủ một giấc cho ngon, nhưng   .
 
Nhìn gương mặt trắng bệch  của Tần Bùi,   kìm  mà  , nhắm mắt  để nước mắt lăn dài.
 
Ngay lúc  nghĩ rằng, Tần Bùi sẽ cứ thế ngủ mãi, một bàn tay  vươn tới, lau khô nước mắt cho .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/pha-bo-he-thong-cong-luoc-nam-chinh/chuong-12.html.]
 mở mắt ,  ánh trăng, Tần Bùi    tỉnh  từ lúc nào.
 
Anh :
 
“Niên Niên, đừng .”
 
“Vĩnh viễn đừng vì  mà .”
 
 nắm lấy tay : “Em chọn nhẫn cưới của chúng  xong ,   mau khỏe  đấy,  còn  đưa em  thử váy cưới nữa.”
 
Đôi mắt Tần Bùi từ từ mở lớn.
 
Như thể sợ  sẽ hối hận,  dùng giọng khản đặc, gắng sức đáp lời : “Được.”
 
Hai tháng , Tần Bùi  hồi phục như cũ.
 
Anh thường xuyên lấy chuyện đó  để khoe khoang.
 
Tần Tử Diễn : “Mày  thật  đấy ,  c.h.ế.t  chứ?”
 
Tần Bùi  nhận  giấy đăng ký kết hôn nên tâm trạng cực , cũng  còn hận   lắm: “Đương nhiên là  , nếu , Niên Niên sẽ  vì tao đấy, tao  nỡ .”
 
“Gặp một vụ tai nạn xe để đổi lấy một  Niên Niên  vì tao, thật sự là quá hời cho tao .”
 
Tần Tử Diễn lườm một cái: “Thế thì thà mày c.h.ế.t  còn hơn.”
 
Ngày cưới,  lặng lẽ chờ đợi sự xóa sổ mà Hệ thống  .
 
… tại , lệnh xóa sổ vẫn  đến?
 
Nói mới nhớ, hình như     thấy giọng của hệ thống  nhiều ngày .
 
Đầu  đột nhiên đau như búa bổ.
 
Một đoạn ký ức tràn  tâm trí .
 
Thực ,   c.h.ế.t  năm mười một tuổi.
 
Rơi xuống hồ sâu, c.h.ế.t đuối.