bao giờ tìm  .
 
Dưới sự che chắn của hệ thống,   bình an vô sự mà sống suốt năm năm. Một chút tin tức gì về ,   cũng  hề  .
 
 bây giờ,   rơi  tay   .
 
Anh  chắc chắn sẽ nghĩ đủ  cách để hành hạ .
 
 hận  thể ngất xỉu ngay trong lòng  .
 
 lúc ,  buộc  tỉnh táo mà đối diện với đôi mắt của .
 
Chào hỏi  một tiếng thì chắc  sai  nhỉ.
 
“Chào, lâu   gặp, Tần .”
 
 giây tiếp theo,   vì , Tần Bùi  siết eo  chặt hơn.
 
Trời đất ơi! Lại  sai !!!
 
Tần Bùi ghé sát  , cảm xúc u tối cuộn trào trong mắt.
 
Anh nghiến răng, đôi mắt đỏ hoe, từng chữ từng chữ, tựa như tức giận,  tựa như đau khổ:
 
“Trước đây... em    chuyện với  như .”
 
Phải ,  đây  gọi  là  trai, gọi  là  Bùi nhỏ.
 
Sau   gọi  là bạn trai.
 
Chứ   là “Tần ”.
 
 bây giờ, vị trí của chúng   khác một trời một vực.
 
Huống hồ,   từng  tổn thương .
 
“Quên .”
 
 lựa chọn lờ  câu hỏi của  : “Phải ,  vẫn luôn như  mà? Lâu   gặp, trông   vẻ sống  nhỉ... Haha.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/pha-bo-he-thong-cong-luoc-nam-chinh/chuong-6.html.]
Ánh mắt   trở nên tàn nhẫn, đột nhiên ôm   lòng, điên cuồng hôn xuống.
 
“Ưm!”
 
 dùng sức đẩy  , nhưng chẳng hề lay chuyển  chút nào.
 
Đôi tay to lớn nóng bỏng  ghì chặt lấy tay , ép   chịu đựng nụ hôn .
 
Nụ hôn   hề  chút kiềm chế nào,  hung hãn  tồi tệ, gần như khiến   thở nổi.
 
Cứ    ôm như , hai chân  mềm nhũn đến mức sắp quỳ xuống  mặt  .
 
Tần Bùi gần như mất kiểm soát mà ấn chặt vai , đôi tay  như gọng kìm sắt, gần như  bóp nát vai .
 
Anh  như một con dã thú  thương, đôi mắt đỏ ngầu, giọng  kìm nén nỗi đau tột cùng:
 
“Niên Niên, dựa   mà em nghĩ  sống  ?”
 
“Em rõ ràng  rằng, đây là năm năm tồi tệ và kinh khủng nhất trong cuộc đời !”
 
Sự kháng cự của   nhấn chìm trong nụ hôn vụn vỡ.
 
Trong lúc ý thức mơ màng, Tần Bùi cắn  vành tai , giọng  nhỏ đến mức  thể  rõ.
 
Dường như  đang :
 
“Em đối với , thật tàn nhẫn...”
 
Nơi tổ chức buổi đấu giá  là một khách sạn lớn  cải tạo .
 
Khắp nơi đều là phòng.
 
   nơi nào để trốn.
 
    mạnh bạo đè lên chiếc giường lớn trong phòng, hai tay  thắt lưng của Tần Bùi quấn lấy, ép lên  đỉnh đầu,  thể giãy giụa.
 
 chỉ  định cử động,    lên tiếng đe dọa: “Em    dùng những thứ  mua lên  em  nhỉ?”
 
 nghĩ đến những thứ mà    mua  trong buổi đấu giá.