Ngày thành hôn của nữ chính cuối cùng cũng đến.  như những gì   từ , nữ chính cho  mang tới cho bọn họ hai cái thiệp mời.
 
Tại    nữ chính đích  đưa tới, nữ chính lấy lý do là công việc hôn thú bận bịu. Tự  cũng đoán , chắc chắn là do cô  vẫn còn cảm thấy mất mặt bởi thái độ của y   gặp . Nếu  mà là nữ chính,  cũng sẽ tự cảm thấy mất mặt.
 
"Hà Thiên , hôm nay vẫn là nên nghỉ sớm , ngày mai   ăn cỗ cưới ."
 
Hà Thiên vẫn đang  ăn phần cơm của , Tống Kim Tùy thì  ăn xong từ lâu. Hắn lấy  thời gian  tranh thủ  mấy lời cợt nhả trêu chọc phản diện. Quả nhiên, phản diện thật sự  câu   của  chọc giận. Y hừ lạnh một tiếng, buông đũa xuống, xoay  rời khỏi bàn.
 
Mập
"Này, Hà Thiên , đống bát  ngươi  định dọn ? Ngươi   ăn đồ Nguyệt Lão đích  nấu , giờ còn bắt   dọn đồ thừa cho ngươi ?"
 
Chim nhỏ Hạo Hạo   nổi cảnh phản diện  hắc hóa  ký chủ cợt nhả nữa. Nó   lên bất bình  phản diện: "Ký chủ, ngài đừng  dùng cái vấn đề Nguyệt Lão      như lẽ đương nhiên  . Ngài  thấy ngượng miệng ư?"
 
"Ta ngượng miệng  gì? Người đời    câu chỉ cần một lời  dối   đủ nhiều thì nó sẽ thành sự thật ? Ta đang cố gắng  cho đủ  lượng đây."
 
"Ký chủ thật là..."
 
"Ta  ? Ngươi  ý kiến? Có ý kiến thì tới đây tự mà  nhiệm vụ,    nữa."
 
Chim nhỏ: "..."
 
Ngài ngoài dùng cái  đe dọa thì  còn gì đổi mới nữa đúng ?
 
"Ngươi thấy  xứng để ông đây đổi mới chắc?"
 
"..." Được , nó  xứng, nó  xứng gì hết.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phan-dien-bi-nguoi-qua-duong-hot-roi/15.html.]
Hà Thiên tức giận bỏ  khám bệnh cho bệnh nhân. Bệnh nhân   là một nữ trung niên tóc  chấm bạc. Thành phần bệnh nhân qua nơi y khám bệnh chủ yếu là  trung niên, đơn giản bởi vì bằng tuổi  thường xuất hiện  nhiều bệnh. Hoàng thành    một nơi nguy hiểm đến mức khiến những  trong độ tuổi lao động  thương nặng.
 
Ví như bà lão , bà  mắc bệnh xương khớp,   lâu sẽ đau. Bà lão thường xuyên tới chỗ phản diện khám bệnh nên cũng  tính là bệnh nhân  thiết với y. Bà lão  khám ở chỗ y từ lâu , bắt đầu là khi y  mới thu nhận nữ chính là  tử. Bởi  cho nên, những việc liên quan đến phản diện bà lão đều   rõ. Đương nhiên, việc phản diện đem lòng thích nữ chính cũng   bà lão   từ lâu.
 
Hôm nay bà đặc biệt tới đây khám bệnh,  điều khám bệnh    mục đích chính. Thứ bà  đó chính là tới đây gặp phản diện, cùng phản diện  vài câu. Dù  thì  thương trong lòng y cũng sắp  lấy  khác ,  lẽ lúc  y cần  an ủi hơn bao giờ hết.
 
Bình thường y chữa trị cho  . Những lúc y yếu đuối, cũng cần   ở bên cạnh an ủi đồng hành.
 
"Bệnh của bà   gì nghiêm trọng, cứ duy trì uống thuốc theo chỉ định của  là . Nên nhớ là uống xong một liều thì  nghỉ một tháng thì mới tiếp tục mua thuốc uống tiếp, tránh  đọng thuốc trong , lâu ngày  sinh thêm bệnh."
 
Bà già  , nở nụ  hiền từ. Ngay lúc Hà Thiên  thu dọn đồ  bàn khám, bà lão đột nhiên vươn tay , nắm lấy bàn tay to lớn của y, : "Hà đại phu, nếu như ngày mai ngài   việc gấp, hãy đến nhà lão  khách . Nhà lão mặc dù  giàu  gì, nhưng cũng  chiêu đãi ngài một bữa cơm. Lão  cảm ơn ngài bao nhiêu năm nay  tận tâm chữa bệnh giúp lão."
 
Hà Thiên    hiểu rõ ý tứ của bà. Y cũng   tên ngốc, bao nhiêu năm nay cũng hiểu rõ bà   tình cảm mà y dành cho Tiểu Tâm. Đây cũng là một phần lý do mà y  kịp  lời tỏ tình với nàng. Suốt những năm qua, y vẫn luôn nghĩ rằng tình cảm  dành cho nàng  đủ rõ ràng, rõ ràng đến mức ai cũng  thể  . Là y tự cho rằng nàng cũng    tấm chân tình của y.
 
Từ khi  tin đồn Tiểu Tâm sẽ kết hôn với thái tử đương triều, Hà Thiên luôn sống trong tâm trạng lo lắng sợ hãi. Y sợ  mà y tâm tâm niệm niệm bao nhiêu năm sẽ thật sự bỏ rơi y mà sánh vai bên  khác. Tận đến lúc y lấy hết can đảm chạy tới phủ Tiểu Tâm ba mặt một lời, y vẫn luôn lo sợ. Còn bây giờ...
 
Còn bây giờ thì...
 
Hà Thiên giật  nhận , chẳng  từ lúc nào, y   còn lo lắng về vấn đề  nữa. Nói chính xác hơn là y  chẳng còn để ý đến  mà y từng  quan tâm nữa.
 
Rốt cuộc là từ bao giờ?
 
"Hà Thiên , đơn thuốc ngươi cần ." Tống Kim Tùy  dọn xong mâm bát từ bao giờ, mang từ trong nhà  một thang thuốc đặt lên bàn  mặt phản diện. Hắn    lúc  thấy Hà Thiên rút tay  khỏi đôi bàn tay già nua của bà lão.
 
Tống Kim Tùy: "..."
 
Mặc dù  phản diện  đào hoa nhưng đào hoa đến mức quyến rũ cả  già như thế  thì cũng  quá đáng nhỉ.