9. 
 
Thẩm Doanh nở nụ  giả trân, giơ ngón giữa: 
 
"Chà,  thai ? Nửa đêm gọi  đến để khoe đấy hả?" 
 
Yến Minh Thanh vẫy tay, cố nặn  một câu  chỉnh: 
 
"Vợ  ... ọe... cô là... ọe... bạch nguyệt quang của ... ọe..." 
 
Nghe xong, Thẩm Doanh cũng…ói . 
 
"Oẹ... bạch nguyệt quang... oẹ..." 
 
 lúc  trở nên vô cùng lạc lõng: "Vậy bây giờ  cũng nên ói theo hai  chứ?" 
 
Thẩm Doanh lau miệng, xoa xoa da gà nổi đầy tay,  mặt  tránh  Yến Minh Thanh: 
 
"Chị dâu, chị đừng   buồn nôn nữa.  là bạch nguyệt quang của   á? Không  , buồn nôn quá." 
 
" đó, vợ ơi." 
 
Yến Minh Thanh ôm vai : "Anh với Thẩm Doanh thực sự chỉ là   cùng lớn lên thôi. Hơn nữa, cô  là lét biên." 
 
 sững sờ. 
 
Khoan , kịch bản     thế ? 
 
" đó, chị dâu." 
 
Thẩm Doanh  tiến tới, sờ tay : "So với  ,   khi còn thích chị hơn đấy." 
 
"Đừng  lợi dụng vợ ." 
 
Yến Minh Thanh hất tay cô  : "Không còn chuyện của cô nữa,  ." 
 
Thẩm Doanh  giơ ngón giữa: "Được lắm, qua cầu rút ván hả?" 
 
" sẽ bảo tài xế đưa cô về." 
 
"Thế còn tạm ." 
 
Trước khi , Thẩm Doanh gửi  một nụ hôn gió: "Chị dâu,   đây nha!" 
 
Yến Minh Thanh ôm lấy , dỗ  về phòng. 
 
"Vợ ơi,"   xà nẹo  nũng, "em vu oan cho  đấy." 
 
 xoa đầu  : "Xin  mà." 
 
Yến Minh Thanh cúi xuống hôn . 
 
Trong khoảnh khắc ý loạn tình mê,   thấy   khẽ thì thầm bên tai: 
 
"Chỉ  em, từ  đến nay luôn là em." 
 
Thẩm gia tổ chức tiệc chào mừng chào đón Thẩm Doanh  trở về. 
 
Tất nhiên,  và Yến Minh Thanh cũng  trong danh sách khách mời. 
 
"Chị dâu, hai  đến ." 
 
Thẩm Doanh giơ tay định ôm  một cái. 
 
 Yến Minh Thanh  chắn ngay giữa chúng : "Vợ  chỉ ôm  là đủ ." 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phan-dien-dang-yeu-cua-toi/chuong-8.html.]
 
"Keo kiệt quá đó nha." 
 
Thẩm Doanh lách  qua  , nháy mắt với : "Chị dâu,    hẹn   ngoài chơi nhé? Không dẫn   theo ." 
 
Yến Minh Thanh nở một nụ   thiện: "Bây giờ cô  chạy là đang đợi  đánh cô ?" 
 
Thẩm Doanh nhân cơ hội sờ tay  một cái   đó nhanh chóng nhanh chân bỏ chạy: "  tiếp hai  nữa , chơi vui nhé!" 
 
Yến Minh Thanh nắm lấy tay , ôm  khuỷu tay  : " Yến phu nhân, em nhớ theo sát  đấy nhé." 
 
"Ừm." 
 
Anh  nắm chặt tay, dẫn  chào hỏi đối tác. 
 
 cứ thế ngẩn   Yến Minh Thanh. 
 
Bóng dáng  đàn ông  cao lớn, bao bọc lấy . Những câu  tưởng chừng như tùy ý thốt , thật  đều   tính toán cẩn thận. Trong tiếng cụng ly rôm rả, Yến Minh Thanh ký hết hợp đồng  đến hợp đồng khác. 
 
Yến Minh Thanh  ngông cuồng, chẳng thèm che giấu tham vọng của , tràn đầy tính toán chắc chắn. 
 
Người đàn ông như … thật sự khiến  mê như điếu đổ. 
 
"Hoan Hoan? Hoan Hoan?" 
 
"Hả?" 
 
 giật   hồn: "Sao ?" 
 
"Câu  đáng lẽ   hỏi em mới đúng." 
 
Yến Minh Thanh ẩn ý : "Sao em cứ   mãi thế? Bị  mê hoặc  đúng ?" 
 
" ,   mê hoặc ." 
 
Có lẽ  ngờ   thẳng thắn thừa nhận như .  Lỗ tai   đỏ ửng, gượng gạo đổi chủ đề: "Khụ khụ, em  nhảy ?" 
 
"Em nhảy  giỏi ." 
 
 đảo mắt  quanh, kiễng chân thì thầm  tai  : "Hơn nữa em  thích mấy buổi tiệc như thế ,  đến mức mặt cũng cứng đờ luôn ." 
 
Yến Minh Thanh chìa tay   mặt : "Vậy thì, Yến phu nhân, em   cùng  bỏ trốn ?" 
 
 đặt tay  tay  : "Được." 
 
Chúng  lách qua đám đông, dắt tay  chạy băng qua khu vườn, đến khi tìm  một góc khuất mới thở hồng hộc dừng . 
 
Yến Minh Thanh bế  lên, đặt  lên lan can. 
 
Như   cao hơn   một chút,  vặn    thể tựa đầu lên vai . 
 
 ngẩng đầu ngắm trăng tròn vành vạnh  bầu trời: "Đẹp quá." 
 
"Em từng  câu  ?" 
 
Yến Minh Thanh ngước lên  : "Trăng  nước là trăng  trời,   mặt là  trong tim." 
 
   mắt  , trong đó dường như đang phản chiếu duy nhất bóng hình . 
 
Thật lâu ,  bật : "Nói  đúng,   mắt chính là  trong tim. Hoặc  lẽ, đổi một cách  khác sẽ chính xác hơn…Em thích . Em   là, em thích ." 
 
"Anh ." 
 
Lần , Yến Minh Thanh nghiêm túc siết chặt mười ngón tay : 
 
"Anh cũng thích em."