Không    nhân vật phản diện trưởng thành mới tra tấn nguyên , thậm chí còn tra tấn luôn nam chủ, tại  bây giờ   sợ?
Một đứa nhóc nhỏ xíu như , một bàn tay của  cũng  thể xách  lên, chọc cho   huhu.
Tô Đường ném  mặt mũi, tưởng tượng thật hung dữ.
Nhất định là tại hệ thống sai !
Bắt   quyển sách,   cho  lạc  cảm thụ của nhân vật phản diện khủng bố. Chính vì   mới  ảnh hưởng nghiêm trọng, dẫn tới việc hễ cứ  thấy nhân vật phản diện liền sợ hãi khôn nguôi.
Đều là  của hệ thống!
Tô Đường phẫn nộ kêu gọi hệ thống n+1 , ý đồ đội nồi cho hệ thống khiến  mất mặt.  hệ thống   như một  hề trả lời Tô Đường.
Là một cái hệ thống cao lãnh, chỉ khi nó  thì mới xuất hiện,  từng   khác gọi  bao giờ.
Tô Đường tức giận tìm  một cái gối ôm sâu lông  trong phòng liền đem  đ.ấ.m đến khi mệt mới thôi.
Buổi tối,  ánh mắt kinh ngạc của Lan Tĩnh và Tô Triết, Tô Đường căm giận ăn hết hai chén cơm, uống sạch một chén canh sườn. Này còn  đủ, Tô Đường  chạy đến tủ lạnh  bếp, lấy  một ổ bánh ngọt to hơn lòng bàn tay ăn sạch.
Lan Tĩnh   lo lắng  thôi, chỉ sợ Tô Đường ăn no quá  ngất xỉu, cô liền  tìm sơn tra cho con trai ăn vặt tiêu cơm.
Ngày hôm ,  khi ăn uống no nê và tiễn ba ba  , Tô Đường liền quấn lấy  đòi đến mái ấm Hạnh Phúc.
Trải qua một đêm suy nghĩ nghiêm túc, Tô Đường cảm thấy    còn sợ hãi nhân vật phản diện lúc nhỏ nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phan-dien-that-hung/chuong-11.html.]
Cậu   thành nhiệm vụ để trở về với  ,   cứ chui rúc mãi ?
Cậu sẽ nghiêm túc thực hiện nhiệm vụ, trở thành bạn  của Đồng Thịnh Chử, khiến  cảm nhận  thế giới  , loại bỏ suy nghĩ hủy diệt  thứ của .
Con trai thích chơi cùng bạn bè đồng trang lứa ở cô nhi viện, Lan Tĩnh tất nhiên vui mừng.  là cô cũng  chút khó xử vì hôm nay cô  nhận lời một  bạn, đến lớp để dạy các bạn nhỏ học đàn dương cầm.
Yêu cầu của con trai     nỡ từ chối, nhưng nếu  ở bên cạnh thằng bé cô   yên tâm.
"Mẹ ơi, con  ,  mà." Tô Đường ngẩng đầu nhỏ, con ngươi đen bóng thành khẩn mà  Lan Tĩnh.
Lan Tĩnh chịu  nổi Tô Đường  nũng, cuối cùng chỉ  thể đồng ý,  gọi trợ lý đưa Tô Đường đến đó.
Lần thứ hai   mái ấm Hạnh Phúc, Tô Đường nắm chặt bàn tay khẩn trương  ở ngoài cổng.
Tô Đường, mày là  giỏi nhất.
Tô Đường, mày   sợ hãi.
Cứ như thế tự  thôi miên mấy , tâm tình  rốt cuộc dần  định .
Hôm nay là thứ hai,  khéo thời gian Tô Đường đến ngay lúc bọn trẻ đang  giờ học.
Trợ lý  liên hệ cho viện trưởng  đó nên liền mang Tô Đường đến phòng học nơi bà đang lên lớp.
Chất giọng trẻ con non nớt cùng vang lên bài hát thiếu nhi, thời điểm Tô Đường   liền  thấy giữa sấp nhỏ đang nghiêm túc hát hò  một đứa trẻ đặc biệt  thích hòa hợp.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đồng Thịnh Chử lạnh ngắt, máy móc mở miệng,  chút tình cảm hát một bài hát ấu trĩ.  lúc  một gương mặt ngốc ngốc  xuất hiện trong tầm  của .