Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ngày hôm , Tô Đường hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang  nữa năn nỉ Lan Tĩnh cho  đến mái ấm Hạnh Phúc.
Cậu  tỉ mỉ soạn  nhiều câu chuyện cứu vớt hòa bình thế giới, tình yêu thương giữa  với . Cậu tin rằng chỉ cần  bền lòng tích cực hướng nhân vật phản diện  theo con đường đúng đắn,    nhất định sẽ trở thành một  .
Lan Tĩnh  hề  con trai  ôm chí hướng vĩ đại như thế. Cô  chút khó xử mà nhíu mày: "Đường Đường  tìm bạn chơi ? Bác viện trưởng  bận, con qua đó sẽ  cho bác  vất vả hơn."
Lan Tĩnh  rõ vì  Tô Đường  giờ luôn từ chối chơi đùa cùng bạn bè giờ  nằng nặc đòi đến cô nhi viện. Thằng bé qua chơi một, hai  còn , chứ mỗi ngày đều qua đó sẽ  viện trưởng tăng thêm gánh nặng phí sinh hoạt.
 
Gương mặt tròn của Tô Đường suy sụp,  thật sự  ngờ đến vấn đề .
  vẫn  tiếp cận nhân vật phản diện từ khi còn nhỏ, điều chỉnh thế giới quan của , chính vì  nhất định  .
Tô Đường cắn ngón tay rối rắm nghĩ cách,  đó ánh mắt  sáng lên, kéo kéo vạt áo của Lan Tĩnh "Mẹ ơi chúng   thể nộp tiền học với tiền ăn,   chuyện  thể giải quyết ."
Lan Tĩnh vẫn  chút  đồng ý.
Tô Đường thấy thế liền giả bộ đáng thương, "Mẹ ơi, con chỉ  chơi cùng bạn Thịnh Chử thôi."
"Thịnh Chử?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phan-dien-that-hung/chuong-15.html.]
" đúng, bạn Thịnh Chử họ Đồng, chính là bạn nhỏ siêu cấp  trai lạnh lùng."
Tô Đường  miêu tả Lan Tĩnh liền , Đồng Thịnh Chử khí chất bất đồng, tuy rằng cô  từng  chuyện với nhóc bao giờ nhưng ấn tượng còn  khắc sâu hơn.
 
Tô Đường  kéo áo  , mềm mại  nũng mấy phút đồng hồ,  Lan Tĩnh  sự đáng yêu hun đến mềm lòng. Sau đó cô mang con trai đến mái ấm Hạnh Phúc, thương lượng với viện trưởng về chuyện Tô Đường.
"Thịnh Thịnh, từ nay về  tớ sẽ ở đây học cùng ,   vui hong." Tô Đường   ghế cao hứng mở cuốn sổ to đùng "Thịnh Thịnh, tớ kể chuyện cho   nha."
"Đừng gọi  là Thịnh Thịnh." Thanh âm lạnh lùng  Tô Đường ngạc nhiên.
Hôm qua  quấn lấy Đồng Thịnh Chử nửa ngày cùng lắm chỉ    một chữ "Ừ" mà thôi.
Vậy mà hiện tại    hẳn một câu.
Tô Đường theo bản năng mà đếm, tận sáu chữ lận nha!
Tô Đường kích động, hai mắt sáng lấp lánh: "Thịnh Thịnh  êm tai, giống như tớ là Đường Đường  á! Như   ngoài   liền  tụi  là bạn  ."
 
Đồng Thịnh Chử  Tô Đường,  nghi hoặc sờ sờ mặt . Cậu cảm thấy ánh mắt của    kì lạ.