Mấy đứa trẻ  đều đến đây  Đồng Thịnh Chử, sớm  kết thành một nhóm. Đồng Thịnh Chử lớn lên  mắt   giống bọn chúng, viện trưởng  phá lệ chăm sóc  hơn, bọn chúng tất nhiên  vui.
 
Phế vật? Rác rưởi? Chỉ cần  theo bản tọa, tất cả sẽ trở thành  hùng thế gian!
 
Hắn xuyên qua và bước  thế giới 10.000 năm , nhân loại diệt vong, võ học lên đến đỉnh cao, mà  là tia lửa duy nhất!
 
Một đại ma hoàng đầy thủ đoạn tàn độc, sẽ  thế nào để khiến cho một gia tộc nhỏ bé trở  thành một gia tộc   tất cả?
 
Thể chất bình thường? Thần thông khó luyện? Đốn ngộ liền xong việc!
Thật  ban đầu cũng  vài  thấy Đồng Thịnh Chử  cũng  chơi cùng , nhưng   lạnh lùng  hề đáp , dần dà bọn chúng cũng bài xích chán ghét Đồng Thịnh Chử.
Lần  Đồng Thịnh Chử tự nhiên đánh , bọn chúng bắt   của  liền  mách lẻo với viện trưởng.
Tốt nhất bà  sẽ vì chuyện  mà cho rằng  là một đứa hư hỏng,  quan tâm tới  nữa.
Hiển nhiên  chỉ  vài ba  nghĩ , một bé gái  lập tức chạy  ngoài  tìm viện trưởng Âu Dương.
Tô Đường và Đồng Thịnh Chử  một đám trẻ vây quanh,  nhất thời      chỉ  thể  yên.
Cậu  từng xử lý qua chuyện , cũng  từng  một đám trẻ vây quanh tra hỏi, càng  từng   khác ghét bỏ. Tuy rằng đại đa  đều nhằm  Đồng Thịnh Chử.
Mà nguyên nhân sự việc Đồng Thịnh Chử  lãnh đạm bình tĩnh hơn  nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phan-dien-that-hung/chuong-17.html.]
Hắn thấy bộ dáng ngơ ngác của Tô Đường, nhướng mày đem Tô Đường che chắn phía , con ngươi đen kịt quét về phía đám trẻ xung quanh.
Bọn chúng dù gì cũng còn nhỏ, lá gan  nhiều lắm,   dùng ánh mắt lạnh lùng  chằm chằm  chút sợ hãi mà lùi về .
Đồng Thịnh Chử che  mặt Tô Đường, cả  lạnh băng cảnh cáo "Tụi mày mà  thêm câu nào nữa tao liền đánh."
Cực kì kiêu ngạo.
Tô Đường  Đồng Thịnh Chử che chắn  tiến lên, nhưng khí lực của  lớn hơn  nhiều, cực kì chặt chẽ bảo vệ .
Tô Đường  chút  hổ,  già đầu  còn  một đứa bé bảo hộ, dù đây là nhân vật phản diện  chăng nữa.
Cậu  âm thanh  uy h.i.ế.p  đánh đám trẻ xung quanh  chút  đồng ý,  mới lấy dũng khí  đánh  là  đúng thì bên ngoài truyền đến âm thanh sắc chọn của bé gái.
"Bác viện trưởng, bác  thấy , chính miệng     đánh  đó!"
Tâm Tô Đường rơi lộp bộp, đây là cô nhóc  mới chạy  ngoài tìm viện trưởng để đ.â.m chọt.
Tốc độ của bà  nhanh, âm thanh  dứt liền xuất hiện ở cửa phòng hòng, Lan Tĩnh cũng  bên cạnh bà.
Nhìn đám trẻ  sợ hãi Đồng Thịnh Chử giờ đây sôi nổi chạy qua mách lẻo, đứa nhỏ   đánh còn  thảm thiết hơn, đáng thương vươn bàn tay  đánh sưng đỏ cho bà xem qua.
Lần đầu tiên Tô Đường   thấy viện trưởng  hiền hậu. Cậu ngẩng đầu  Đồng Thịnh Chử  mặt,   đổi sắc như  quá để ý chuyện .  rõ ràng  cảm giác  đang tức giận.
Tô Đường rùng , giữa âm thanh ồn ào của đám trẻ đột nhiên giơ cao cánh tay hô lên: "Bác viện trưởng, xin , đều vì con nên Đồng Thịnh Chử mới đánh ."