Bốn chữ bình tĩnh  Tô Đường trợn mắt,  gian nan tự hỏi một phút,   chút "tự  đa tình" đưa  kết luận.
Hẳn Đồng Thịnh Chử thấy  mỏi chân, xung quanh    chỗ  nên mới lấy áo khoác trải  đất, để   chỗ đặt mông.
Đột nhiên cảm động quá!
Hai ngày nay  gai nếm mật bây giờ  hái  quả ngọt, nhân vật phản diện  thật sự xem  là bạn.
Bất quá   lớn ,   để trẻ con chăm sóc  ,  là  chiếu cố Đồng Thịnh Chử mới đúng.
Tô Đường chân thành khoát tay, "Không cần ,  cởϊ áσ khoác sẽ lạnh đó."
Nói xong  nhặt áo lên phủi sạch sẽ đưa cho .
Tay  mới vươn    Đồng Thịnh Chử chặn .
"Không lạnh,  xuống."
Ngữ khí thần thái bá đạo  chịu , Tô Đường mơ hồ  thấy dáng vẻ bá đạo tổng tài trong tiểu thuyết ngôn tình.
Cậu lắc lắc đầu óc, đem mấy suy nghĩ dư thừa vứt  ngoài.
"Ngồi." Đồng Thịnh Chử  nữa nhắc .
Tô Đường  ngữ khí bá đạo  chút thấp thỏm,  do dự vươn tay, lá gan lớn một chút sờ lên  Đồng Thịnh Chử.
Nóng.
Tô Đường an tâm, nhân vật phản diện   lạnh,  cũng  cần liều c.h.ế.t chống đối .
Sau đó    tự nhiên  xuống, Đồng Thịnh Chử  lòng  .
Mới   sang chỗ khác, tay    giữ chặt.
Cảm xúc ấm áp mềm mềm  mắt  giật giật. Hắn  đầu   Tô Đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phan-dien-that-hung/chuong-20.html.]
Tô Đường  nâng đầu nhẹ giọng : "A Chử,  cũng  chung ." Cậu xê dịch sang bên cạnh, chừa chỗ  cho Đồng Thịnh Chử.
Hắn nhấp môi,   một hồi mới  xuống.
Hắn giống như ngày càng  đáng sợ như  nữa.
Cậu  Đồng Thịnh Chử  bên cạnh , cao hứng lộ  một nụ .
Cách mạng thành công gần ngay  mắt!
Nghĩ thế, Tô Đường  quấn lấy   kể chuyện xưa. Tuy rằng cuốn sổ   lấy  nhưng hôm qua tìm tư liệu lâu như , coi như cũng nhớ rõ vài câu chuyện.
Đồng Thịnh Chử vẫn như  lẳng lặng  bên  Tô Đường, cũng chẳng     lọt tai  .
Đang  chuyện thì  âm thanh cách đó  xa truyền đến, Tô Đường theo bản năng  đầu .
Lý Văn Bân mang theo một cái bình giữ nhiệt đang  về hướng bọn họ.
"Đây là lê tuyết nhĩ, cổ họng của em gần đây  khỏe,  nhớ uống  ?" Lý Văn Bân thanh âm ôn hòa  dặn dò  đem bình giữ ấm đưa cho viện trưởng Âu Dương, "Đừng vội,  để ý  thể của ."
Viện trưởng cong khóe mắt  dịu dàng, nhận lấy bình giữ ấm, quan tâm  "Công việc của  bận rộn như  còn  mang qua đây, để tối em về uống cũng  mà."
"Sao   ." Lý Văn Bân phản bác: "Uống càng sớm càng ,  mới nhanh hồi phục."
Tô Đường  bên cạnh Đồng Thịnh Chử, nghi hoặc quan sát hai  họ.
Lý Văn Bân đối với viện trưởng rốt cuộc  thật lòng  ?
Nếu là chân tình,  tại   dùng thủ đoạn dơ bẩn đó để đối xử với những đứa trẻ mà bà hết mực yêu thương.
Nếu   chân tình, chẳng lẽ nhất cử nhất động đều là giả dối?
 
 
Nhìn dáng vẻ hạnh phúc tự nhiên của viện trưởng, hiển nhiên sự quan tâm của Lý Văn Bân   một sớm một chiều.
Lý Văn Bân cũng  ở  lâu, gã quan tâm viện trưởng vài câu  đó chào hỏi với đám trẻ  vội vàng trở về công ty.