Cậu nghĩ thông suốt, nhất thời hưng phấn tăng vọt. Sau khi ăn cơm chiều liền chạy vội đến thư phòng, tìm  cuốn sổ   tịch thu, chuẩn   ngâm nga tiếp tục sự nghiệp cảm hóa Đồng Thịnh Chử.
Những câu chuyện tồn kho từ từ giảm bớt, mối quan hệ giữa Tô Đường và Đồng Thịnh Chử ngày càng  mật.
"A Chử, cái  cho ." Tô Đường lấy rau xanh và một cục thịt to trong hộp cơm của  đặt  phần ăn của Đồng Thịnh Chử.
Viện trưởng quy định mỗi  đều  ăn sạch phần của ,   lãng phí.
Khổ nỗi Tô Đường  kén chọn, rau  ăn cọng, chỉ ăn một ít lá, thịt chỉ ăn nạc với gặm xương, nhiều mỡ một chút cũng  thích ăn. Ngoại trừ cái   còn  hành, gừng, tỏi, rau thơm, mỗi khi  thấy sẽ dùng đũa dọn sạch mới bằng lòng há mồm ăn cơm.
Về phần cá, Tô Đường  thích ăn thịt cá, nhưng   xương đ.â.m mấy  thành   dám ăn nữa, trừ phi   gỡ xương  sẵn cho  mới ăn.
Mà ở đây tuy thức ăn  phong phú như ở nhà, nhưng dinh dưỡng phối hợp cũng cân đối, đầy đủ thịt cá rau củ.
Lần đầu tiên dùng cơm trưa với  ,  trong hộp cơm phát đều đều thịt mỡ, cá còn  rau xanh. Gương mặt tròn của Tô Đường thiếu chút nữa nhăn  như một bông hoa cúc.
Cậu chọn chọn lựa lựa, ăn thịt nạc bên trong, vài lá rau xanh, những thứ còn  đều để sang một bên.
Tô Đường  chút ưu sầu nhíu mày  đồ ăn dư trong hộp cơm.
Ngày đầu tiên  phá hư quy tắc của viện trưởng.
Buồn!
Đồng Thịnh Chử ăn xong chuẩn  dọn dẹp hộp cơm,  ngẩng đầu liền thấy Tô Đường nhăn mặt. Hắn theo đường  của , thấy phần thức ăn còn dư.
Đồng Thịnh Chử hiếm thấy mở miệng dò hỏi Tô Đường.
Tô Đường  nghĩ nhiều, liền kể  bộ cho  .
Hắn  xong trầm mặc một hồi,  vươn tay lấy hộp cơm của , ăn sạch  bộ những món Tô Đường còn để .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phan-dien-that-hung/chuong-22.html.]
Điều  giúp Tô Đường thoát tội, khiến  cảm kích  thôi.
Mấy ngày , Đồng Thịnh Chử đều sẽ chủ động đem những món   thích ăn lấy ,  lựa trong hộp cơm của  đồ ăn  thích nhường cho . Thậm chí còn gỡ sẵn xương cá cho  dễ ăn.
Điều  khiến Tô Đường cảm động   nhịn  ngại ngùng.
Ngay từ đầu Tô Đường   ý chiếm tiện nghi của . Hắn giúp  ăn hết đồ ăn  quá  , bởi  ban đầu khi  nhường đồ ăn cho ,  đều đem trả .  Đồng Thịnh Chử sống c.h.ế.t    thích ăn mấy thứ , nếu Tô Đường  ăn thì coi như để thừa  thôi.
Giọng  của  bình đạm, thần thái cũng cực kì nghiêm túc, khỏi  đến thái độ kiên quyết,  ăn chính là  ăn  Tô Đường buộc  nhận.
Tuy rằng như thế, Tô Đường vẫn là cảm thấy  như chiếm lời quá mức. Dù  Đồng Thịnh Chử   thích ăn cá, nhưng ngày nào cũng gỡ sạch xương cá cho  ăn.
Sau đó trong lúc ăn cơm, Tô Đường liền sẽ chủ động lấy  thức ăn mà Đồng Thịnh Chử "thích" để nhường cho .
Hôm nay cũng như thế.
Tô Đường theo lệ thường đem thức ăn đưa qua cho Đồng Thịnh Chử. Hắn lặng yên ăn sạch,  đó  gỡ thịt cá, mà Tô Đường cũng là  ăn cơm  thèm thuồng chờ đợi.
Dì nấu cơm  mấy món khác hương vị cũng bình thường thôi, nhưng món cá  khá ngon. Lần nào cũng  Tô Đường hận  thể ăn thật nhiều.
Ánh mắt Tô Đường tỏa sáng chờ đợi, đột nhiên khóe mắt  thấy một  ảnh cao lớn   nhà ăn.
Tô Đường quan sát liền  thấy Lý Văn Bân  ôn hòa  đến  mặt một cô bé.
Không  Lý Văn Bân  gì đó, cô bé liền đặt đũa xuống  theo gã  phía  nhà ăn.
Giao dịch dơ bẩn!
Tô Đường nhớ tới những hình ảnh ghê tởm mà Lý Văn Bân  , ghép  với sự việc   tất cả đều trùng khớp. Một ngọn lửa mãnh liệt bùng cháy trong lòng Tô Đường, dần dần lan lên  đem não  đồng thời bốc hỏa.
Tô Đường  còn tâm trạng chờ ăn thịt cá,  lập tức  lên chạy   nhà ăn, nỗ lực duy trì  cách phía  Lý Văn Bân cùng cô bé .