Huấn luyện viên  bên cạnh giải thích: "Không  , em trai mệt quá   nổi nên  trai thương xót cõng về!"
Nghe  vấn đề, Lan Tĩnh thở phào yên tâm  đó giáo huấn Tô Đường: "Đường Đường, A Chử cũng mệt lắm ."
Lan Tĩnh tưởng  quấn lấy đòi Đồng Thịnh Chử cõng, dù   giờ con trai vẫn luôn yếu ớt thích  nũng.
Tô Triết đến bên cạnh hai đứa nhỏ : "Ba ba ôm con về, đừng  A Chử mệt."
Đồng Thịnh Chử mím môi     mệt,  phiền,    thể cõng Tô Đường trở về.  đứa nhỏ  lưng    thể chờ mà vươn tay với Tô Triết.
Được Tô Triết ôm vẫn  hơn Đồng Thịnh Chử, dù  dáng  của y cũng cao lớn hơn nhiều,
Trọng lượng  lưng đột nhiên biến mất, Đồng Thịnh Chử cúi đầu nhéo nhéo ngón tay.
Bữa tối chính là tiệc hải sản, tôm cua cá trải đầy bàn lớn. Tô Đường là dân ghiền hải sản   thấy liền hạnh phúc đến chảy nước miếng, lập tức  xuống  ăn.
Cậu  hưng phấn nhưng Lan Tĩnh  đối diện   , nhíu mày dùng chiếc đũa nhẹ gõ lên mu bàn tay Tô Đường: "Con  ăn thì tự lấy , A Chử vẫn  ăn  bao nhiêu,  bộ đều rơi  bụng con hết ."
Tô Đường giật   cái chén  mặt, trong đó chất đầy tôm cua  lột vỏ, còn  cá  gỡ xương sẵn. Cậu   về phía Đồng Thịnh Chử,  mặt  xác tôm cua chất đầy nhưng trong chén  trống trơn.
Nhìn   vẻ như đang ngược đãi trẻ em?
Tô Đường ngộ  chân lý hoảng sợ mở to hai mắt.
Đồng Thịnh Chử  khi lấy  bộ thịt cua  khỏi vỏ, đặt  chén Tô Đường  rưới gia vị lên, lúc  mới ngẩng đầu lấy khăn giấy lau tay sạch sẽ,  với Lan Tĩnh: "Cô  con  , con ăn cũng đủ nhiều ."
Lan Tĩnh    : "A Chử ăn nhiều một chút. Mặc kệ đứa nhóc lười biếng  , cứ chiều hư về   một tấc   tiến thêm một thước."
"Sẽ  ." Đồng Thịnh Chử lắc đầu nghiêm túc: "Đường Đường  ngoan,  đáng yêu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phan-dien-that-hung/chuong-30.html.]
Lan Tĩnh cũng cảm thấy con trai  đáng yêu, cô  đem đĩa tôm  Tô Triết lột sẵn cho  đẩy đến  mặt Đồng Thịnh Chử: "A Chử, con cứ ăn . Chuyện lột tôm cứ để cho chú  là  , trẻ con nên ăn ngon nhiều một chút."
Tô Triết ở một bên gật đầu: "Lần   du lịch cũng chỉ  cho hai đứa chơi đùa vui vẻ thôi. A Chử đừng khiến bản  mệt, mấy cái  để chú lột  ." Nói xong Tô Triết  nhịn   lên án Tô Đường: "Đường Đường nên học theo ba ba, về  cũng  thể để bạn gái  sẵn đồ ăn cho con ăn, như    lấy  vợ."
Tô Đường cúi đầu lặng yên, trong lòng sóng biển cuồn cuộn tự hỏi  y  thể   những lời . Nói là dẫn bọn họ  chơi, buổi chiều  thấy  huấn luyện viên trông chừng liền dắt tay  bỏ chạy  biển tận hưởng  gian riêng của hai , nếu      Đồng Thịnh Chử, Tô Triết chắc chắn chỉ ngẫu nhiên lột cho  vài con tôm, thịt cua, còn   bộ đều đưa qua cho Lan Tĩnh,     thể  ăn uống thỏa thích như bây giờ.
 là một  mê vợ bỏ con!
Còn  tìm cớ cho mấy  bỏ bê con cái nữa chứ!
Đương nhiên mấy năm nay Tô Đường  sớm luyện thành thói quen, chỉ dám mắng thầm trong bụng vài câu.
Tô Đường đáy lòng phẫn nộ  bắt đầu tự  cảm động, Đồng Thịnh Chử đối với  thật sự quá .
Nếu cứ tiếp tục, cảm xúc sâu trong nội tâm Đồng Thịnh Chử sẽ ngày càng nhiều, cũng sẽ  đòi diệt vong loài  nữa.
Đồng Thịnh Chử gật đầu với Tô Triết nhưng vẫn tiếp tục gỡ đồ ăn đặt  chén của Tô Đường,  lặng lẽ ăn  bộ những gì Tô Triết đưa cho .
Tô Đường  chỉ  ăn nào chú ý đến mấy món trong chén của  nguồn gốc ở  , lo cắm đầu cắm cổ thưởng thức.
Cơm no rượu say, khí lực     một bữa cơm gần như khôi phục, một tay  lôi kéo Đồng Thịnh Chử, tay còn  vuốt vuốt cái bụng tròn trịa cho tiêu cơm  về phòng chuẩn  tắm nước ấm.
Hôm nay vất vả một ngày di chuyển  học bơi, Tô Đường   ngủ sớm một chút.
Tô Triết đặt một căn phòng xép, chia thành hai gian nhỏ, Tô Đường với Đồng Thịnh Chử một gian, Tô Triết với Lan Tĩnh một gian.
Ngâm  trong bồn tắm lớn, Tô Đường đem phao quàng lên cổ. Vừa chạm  liền hít một ngụm khí lạnh.
Đau quá!