Người nam nhân    tình cảm, trong mắt   sinh mệnh   lạnh run.
Lý Văn Bân cũng là  , nhưng Tô Đường  sợ hãi gã , thậm chí còn  đánh đổ gã. Còn Đồng Thịnh Chử,  phát hiện  căn bản   dũng khí.
Cậu sợ hãi, thật sự sợ hãi Đồng Thịnh Chử.
"Tích, xin kí chủ ngăn cản nhân vật phản diện diệt thế, cứu vớt địa cầu, cứu vớt nam chủ."
Tô Đường hoảng hốt  âm thanh đột ngột xuất hiện của hệ thống. Chưa kịp  hồn trong nháy mắt về tới mái ấm Hạnh Phúc.
Tô Đường   tàng cây, Đồng Thịnh Chử  cách   xa. Hắn cầm  tay một bông hoa nhỏ bằng plastic, nghiêm túc chế tác.
Tô Đường còn  kịp thoát  từ nội dung trong cuốn sách  , giờ  đột nhiên  thấy đứa nhỏ Đồng Thịnh Chử, trong lòng sợ hãi theo bản năng lùi về  một bước.
Chờ  dừng , chột   về phía  thì thấy Đồng Thịnh Chử  phát hiện, cũng ngẩng đầu  .
Con ngươi màu đen  một chút d.a.o động, hờ hững lạnh như băng.
Tô Đường   đến hoảng hốt.
Rõ ràng chỉ là một đứa trẻ, nhưng Tô Đường tự gắn dáng vẻ nhân vật phản diện diệt thế lên  Đồng Thịnh Chử, một đường não bổ khiến chân nhất thời mềm nhũn.
Không ngoài dự đoán, Tô Đường ngã   mặt đất. Mông của  như  nứt  thành tám miếng .
Tô Đường đau nên hé miệng  kêu, nhưng sợ ánh mắt mãnh liệt của Đồng Thịnh Chử nên phản xạ  điều kiện đưa tay bưng kín miệng .
Chỉ sợ chọc  mất hứng,  liền  xử lý a.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phan-dien-that-hung/chuong-9.html.]
Tô Đường lúng túng đáng thương đem hai tay gắt gao bịt miệng của , chỉ để  một đôi mắt ngập nước  chằm chằm Đồng Thịnh Chử,   đều bật chế độ khẩn cấp đề phòng.
Đừng , đừng , đừng  nữa mà.
Đại khái là nhờ nội tâm Tô Đường chân thành cầu nguyện nên cuối cùng  tác dụng, Đồng Thịnh Chử liếc mắt một cái  tiếp tục cúi đầu.
Thấy Đồng Thịnh Chử dời  ánh mắt, Tô Đường cả  nhẹ nhàng thở .
Thật là đáng sợ!
Đáng sợ đến mức dũng khí đối diện cũng  !
Sao    đáng sợ đến như ?
Tô Đường phát  nghi vấn trong lòng. Thấy Đồng Thịnh Chử   về phía ,  liền chậm rãi lui về phía . Nhân vật phản diện khí tràng quá áp bức,   thể thở .
Một bên chậm rãi dịch dịch  thể, Tô Đường  khống chế  mà trộm ngắm Đồng Thịnh Chử. Trong lòng   ngừng cầu nguyện, đừng chú ý đến , đừng chú ý đến ...
Ban đầu  thuận lợi, nhưng đại khái vì Tô Đường  nguyện quá nhiều khiến ông trời phiền chán, ngay lúc   nhẹ nhàng chống tay lên mặt đất  lên chạy trốn thì cặp mắt đen nhánh lạnh lùng    nữa đem  khóa  gắt gao.
"Cậu sợ sâu ?" Thanh âm lạnh lùng vang bên tai Tô Đường.
Tô Đường đang   dậy  chất giọng thình lình dọa sợ, cả  run lên  nữa té  mặt đất.
 
Cả   khẩn trương cứng còng , nhưng đối mặt với   dám  trả lời.
"Tớ tớ tớ..." Tô Đường cà lăm nửa ngày   nên lời, đôi mắt sáng ngời đảo loạn lung tung  dám  thẳng Đồng Thịnh Chử.