Bên trong câu lạc bộ Galaxy quận Bạch Thạch, thành phố Bắc Kinh, nội thất vàng son lộng lẫy, trang nhã, khí phái và đắt tiền, đồ trang trí khắp nơi, mà ở phòng hội viên tại tầng bảy mười thanh niên vây quanh quầy bar, dường như bọn họ đang đợi , ai nấy đều vẻ chán nản.
Người phía ngoài cúi đầu xem live stream chương trình tạp kỹ trong điện thoại, mắt , miệng cũng rảnh rỗi: "Xem ổng về nước là để gì đấy, chắc về đấu giải dù lượn nhỉ, quan trọng là bây giờ liên lạc , thế nào, hai đó tay trong tay bay về phía mặt trời ?"
Những khác vui vẻ lắc đầu: "Anh Luật, giỏi thì đợi Tiểu Quý gia tới mặt , với tụi em cũng thôi, dám giáp mặt , em đưa cái xe limited mua cho ."
"Tới cục cứt." Người chuyện chừng hai lăm, hai sáu tuổi, bề ngoài khá trai, song vành mắt thâm đen, con ngươi mang sự hận thù thể đè nén, gã uống một sạch rượu trong ly, căm giận : "Nói chừng ông trời ghét nó nên nó rơi tự do, c.h.ế.t ở ngoải luôn !"
Sầm Luật dời tầm mắt khỏi phòng live stream, cau mày đối diện : "Lương Dư Nguyên, tao vốn mời mày, mày thấy tụi tao sáp tới cũng thôi , bây giờ còn nguyền rủa khác, mày vấn đề ?"
"Tao vấn đề?" Lương Dư Nguyên ném bình rượu lên bàn, hai mắt suýt nứt : "Quý Kỳ Tây là một thằng điên! Lần đua xe năm đó nó cố ý g.i.ế.c tao! Tao viện suốt nửa năm, tao nó một năm rưỡi thì... Khụ, khụ khụ!"
Lương Dư Nguyên đang thì bất thình lình ai đó đạp từ đằng rơi khỏi ghế, gã sấp mặt đất y như con rùa đen, chật vật chịu nổi.
Không đợi thấy rõ tới thì một đôi giày da bóng loáng giẫm lên cánh tay, cơn đau gãy xương thoáng chốc ập đến khiến sắc mặt gã trắng bệch, co quắp đất hít lạnh: "Đau, đau, đau!"
Hiển nhiên những cùng bàn cũng giật , hồi lâu, ai cũng đau thương ý thức tên đại ma đầu cho bọn họ ăn hành tới mức kêu om sòm từ nhỏ đến lớn về nước! Hai năm gặp, bọn họ gan đến bữa tiệc tiếp đón đại ma vương!
Quý Kỳ Tây rũ mắt Lương Dư Nguyên đang giãy giụa chân , mặt treo nụ biếng nhác nhưng ý chạm tới đáy mắt.
Lương Dư Nguyên là miệng cọp gan thỏ, thấy Quý Kỳ Tây là khí thế mất sạch, cộng thêm sự đau đớn như kim châm muối xát nên răng cũng đánh : "Tiểu, Tiểu Quý gia, em, em đắc tội ?"
"Đắc tội? Tao giúp mày mà." Quý Kỳ Tây như như , lúc thì gằn từng chữ: "Một, tay, , tàn, phế, mày thử bao giờ ?"
Lương Dư Nguyên đối mặt với con ngươi lạnh lẽo của Quý Kỳ Tây, rén tới mức lá gan cũng run, nơm nớp lo sợ chả chữ nào, đồng thời hiểu tại mới vài tiếng, Quý Kỳ Tây tra gã, thể nào chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phan-xuyen-vao-showbiz-ta-cam-nham-kich-ban-hay-ra-ve/chuong-19.html.]
Chột xong, Lương Dư Nguyên chợt hồn, vẻ mặt thoáng vặn vẹo, đệt, gã đùa giỡn! Nếu Quý Kỳ Tây thể tìm thấy bằng chứng báo cảnh sát bắt gã từ lâu!!
"Ngu ngục."
Quý Kỳ Tây đạp ngoài, liếc giày của , đáy mắt hiện lên sự ghét bỏ thôi: "Cút."
Lương Dư Nguyên liền vội vàng ôm cánh tay gãy xương, bò chạy, sợ c.h.ế.t khiếp lăn , đồng thời dữ tợn thề trong lòng, chắc chắn gã sẽ trả sự nhục nhã cho Quý Kỳ Tây hàng trăm hàng nghìn !
Quý Kỳ Tây đạp xong, đang chuẩn xuống thì ánh mắt khẽ sang, vô ý thấy màn hình điện thoại sáng lên của Sầm Luật, bên trong sáu xung quanh bàn cơm, cô gái nhỏ bên trái quen, khuông mặt trắng nõn phối hợp với đôi mắt long lanh, ngọt ngào xinh xắn hoạt bát.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trong video, A Tiếu mới ăn xong một chén cơm, múc chén thứ hai, động tác cực nhanh nhưng cũng thô lỗ, cách ăn ngon nghẻ của A Tiếu, bỗng hiểu cái thói lúc ăn cơm xem phim của Sầm Luật.
Quý Kỳ Tây nhớ đến gặp mặt vài tiếng , thầm khẽ, sức lực lớn như , ăn nhiều cũng là chuyện bình thường.
Anh gật đầu với những khác xem như chào hỏi hất cằm về phía điện thoại Sầm Luật: "Mày xem gì đấy?"
"Chương trình tạp kỹ của cháu trai em!" Sầm Luật cầm điện thoại bưng tới mặt Quý Kỳ Tây như dâng vật quý: "Vốn em xem vì cháu trai nhưng coi là em phát hiện kho báu, nếu năm xưa em ăn xem phim gặp Tang Tiếu, chắc là mỗi bữa hồi cấp 3 em sẽ ăn thêm hai chén cơm, chiều cao cũng sớm vượt qua 1m8 á."
Một tiếng Sầm Luật mới xem live stream "Dear Holiday", thấy hình ảnh Quý Kỳ Tây treo cây và A Tiếu cứu, thì sẽ nhạo c.h.ế.t .
Quý Kỳ Tây thu hồi ánh mắt, cụng ly với những bên cạnh, đó lấy điện thoại , thờ ơ chỉnh đốn: "Nhận rõ phận của , tụi bây ngang hàng."
Sầm Luật đang định chuyện thì nhận lì xì từ Wechat của Quý Kỳ Tây, kinh ngạc : "Anh tiêu tiền ở nước ngoài đủ, về nước cũng tiêu? 100 tệ là keo luôn á ? Không hợp với địa vị của một thằng phá gia chi tử như ."
Quý Kỳ Tây nhẹ một tiếng: "Không mày cao ? Cho mày ít tiền mua sữa óc chó."