Qua một đêm, Weibo  lên men, fans hai nhà Tang - Bạch   kết thù,    chính chủ   là con thảo mai mưu mô,    chính chủ   là xạo sự tỏ vẻ đáng thương, cao dán chó khiến    hổ .
Trong phòng ngủ lầu ba, Bạch Dao đang  lóc kể lể với  trong điện thoại: "Chú Tang, con  ngờ Tiếu Tiếu   hiểu lầm lớn về con như , còn    chia rẽ để mua thủy quân nữa, con và Tiếu Tiếu đấu đá ở  mạng thì   những  khác sẽ  hời ?"
"Con   chuyện với Tiếu Tiếu  nhưng em    mặc kệ con." Giọng Bạch Dao vô cùng tủi ,   giấu  sự dịu dàng: "Chú Tang,  chú gọi điện cho Tiếu Tiếu, hai   chuyện một chút, chú đừng bảo Tiếu Tiếu  hiểu chuyện như  miết, con hiểu  tính tình trẻ con của Tiếu Tiếu mà, hơn nữa... Từ nhỏ tới lớn con cũng quen ."
Sau khi cúp điện thoại, Bạch Dao hờ hững rũ mắt  màn hình điên thoại đang tối xuống, ngón tay khẽ siết : "Tang Tiếu, tao  ngờ mày  thể quen  với Quý Lâm Xuyên, nhưng   mày thích Ngụy Khai Vũ , nếu mày  thích  , tao cần gì  lãng phí thời gian lời qua tiếng  với Ngụy Khai Vũ chứ."
Bạch Dao  nghĩ đến hình tượng dịu dàng mà  vất vả giữ gìn    thủy quân Tang Tiếu mua dễ dàng hủy  một nữa thì trái tim như  nghẹn.
"Tử Kính Tìn thật sự là đồ vô dụng,    quản lý  Tang Tiếu." Bạch Dao oán hận mắng mấy câu   về gương trang điểm  nữa, đợi  mặt hiện lên vẻ xinh  dịu dàng và gần gũi mới giơ tay đẩy cửa nhà vệ sinh .
Sắc trời  sáng.
A Tiếu ngủ một giấc, cô mềm mại lười nhát vươn , dụi mắt một cái, tiếp đó chậm chạp bò xuống giường chuẩn   ngoài rửa mặt, lúc  đặt chân xuống thì điện thoại  tủ đầu giường rung lên.
Vân Mộng Hạ Vũ
"À...  ha, điện thoại  cài đặt tự động mở." A Tựu lầu bầu một , cô cầm điện thoại xem thì thấy ba cuộc gọi nhỡ đến từ "Anh Tin" và một cuộc gọi nhỡ của "Ba", còn tin nhắn Wechat chất vấn của  Tin hiện lên khiến điện thoại trong tay A Tiếu  ngừng reo lên.
A Tiếu  đếm xỉa tới bốn cuộc gọi nhỡ  mà cúi cái đầu xù xù xuống, nghiêm túc  tin nhắn Wechat, đầu ngón tay trắng nõn kéo tin, đồng thời lặp  mấy chữ quan trọng bên trong: "Không thể quậy phá,   tự tiện quyết định,   theo sự sắp xếp của công ty, tiền bồi thường 1,2,3..."
Vuốt xong các  0, mắt A Tiếu  mở to, tiền bồi thường cũng sắp bằng một nữa của tống  tiền Tang Tiếu gửi trong ngân hàng !
A Tiếu gật đầu, trong lòng thầm cảnh cáo bản   khi về nhà  học thuộc hợp đồng, cố gắng  phạm sai lầm, dù  chỉ còn hai tháng, kiên trì một chút,  thể  bồi thường liền  bồi thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phan-xuyen-vao-showbiz-ta-cam-nham-kich-ban-hay-ra-ve/chuong-37.html.]
Ừm, cơ mà trong hợp đồng  nhắc tới tình huống  đại diện nửa đêm đánh thức và buổi sáng quầy rầy nghệ sĩ thì nghệ sĩ   tức giận?
  nên  thái độ  nhỉ?
Anh Tín:【Tang Tiếu, cô đừng giả bộ   thấy,  xong thì rep.】
A Tiếu nghiêng đầu nhớ  những lời "Phật  đầu môi chót lưỡi" của Nhị sư tỷ mà khiến  khác tức bay màu, vẻ mặt cô  khổ não: "Nhị sư tỷ  thế nào  nhờ?"
Mấy phút , thấy  Tín vẫn  ngừng nhắn tin, A Tiếu dứt khoát chọn câu ít chữ nhất, tuy tạm thời cô  hiểu câu "Phật  đầu môi chót lưỡi"  nhưng vẫn nhắn từng chữ từng chữ để trả lời:【Lăn cho ông!"】
Ông, trông vai vế cũng  lớn.
Lúc cầm kiếm, Nhị sư tỷ luôn  lăn cho ông, khi  cả  cực kỳ oai phong, hiển nhiên nội dung cũng hết sức ngang ngược!  cho  tức chết! Này thì ồn ào!
A Tiếu rep xong cũng  đợi  Tín trả lời, một tay siết  thành nắm đ.ấ.m nhỏ, hung hăng Nhất cổ tác khí*, ngón tay chọt vài cái trong phần cài đặt, thuật lợi block luôn Wechat của  Tín!!!
一鼓作气: Một tiếng trống  tinh thần hăng hái thêm
("Tả Truyện" Trang Công thập niên: 'phu chiến, dũng khí dã. Nhất cổ tác khí, tái nhi suy, tam nhi kiệt'. Khi đánh trận dựa  dũng khí, đánh một tiếng trống, dũng khí tăng lên, đánh hai tiếng trống, dũng khí suy giảm, đánh ba tiếng trống, dũng khí  còn. Sau  ví với nhân lúc đang hăng hái  một mạch cho xong việc)
Trong hợp đồng cũng   là   block  đại diện om sòm!
Chỉ   vẻ: 34/9999.
Chỉ   vẻ 35/9999.