Pháo Hôi Chỉ Muốn Chết Cho Rồi - Chương 40: Sinh Nhật

Cập nhật lúc: 2025-11-06 15:02:07
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thực , chuyện nghiêm trọng như Diệp Vĩnh Hoan tưởng tượng.

Dù Diệp Cẩn điên rồ thế nào, cũng thể ngang nhiên bộc lộ ngoài, hơn nữa sự mất kiểm soát của là quá trình tăng dần theo thời gian. Ban đầu, thực sự coi Diệp Khuynh Trú là mối bận tâm, bệnh trạng vẫn trong giai đoạn thể kiểm soát.

, Diệp Vĩnh Hoan vẫn lo lắng. Cậu cũng nên với Diệp Khuynh Trú thế nào về căn bệnh tâm lý của Diệp Cẩn. Dù gì thì hiện tại vẫn là một bình thường, chẳng ai điên đến mức nào... ngoại trừ , qua tiểu thuyết.

điều chẳng ích gì cả, lý do như căn bản thể mang giải thích. Chẳng lẽ với Diệp Khuynh Trú: "Anh cẩn thận Diệp Cẩn , mà phát điên thì thể g.i.ế.c đấy!"

Nếu Diệp Khuynh Trú hỏi nghĩ , chẳng lẽ bảo vì truyện thế ?

cũng nhắc nhở một chút.

Cậu gửi tin nhắn cho Diệp Khuynh Trú: Cẩn thận Diệp Cẩn, vấn đề tâm thần đấy.

Một kẻ cố chấp và điên cuồng như , mắc bệnh tâm thần cũng chẳng là quá đáng nhỉ?

Gửi xong tin nhắn, Diệp Vĩnh Hoan thẫn thờ lên trần nhà, trong đầu suy nghĩ xem thể gì.

Một lát , Diệp Khuynh Trú trả lời: Được, sẽ cẩn thận.

Diệp Vĩnh Hoan vẫn yên tâm: Đừng xung đột với

Bên , Diệp Khuynh Trú cau mày.

Cảm xúc truyền qua tin nhắn là mức thấp nhất, hiểu vì Diệp Vĩnh Hoan nghiêm túc căn dặn như . Hơn nữa, cách , giống như đang cố tình bảo vệ một khác.

Diệp Khuynh Trú chỉ nhắn một chữ "Ừm", nhưng tâm trạng đó thì vô cùng tệ.

Ai cũng thể nhận xung quanh đang tỏa từng luồng khí lạnh, thế mà bên cạnh như hề ảnh hưởng, thậm chí còn chủ động bắt chuyện.

Người đó chìa tay mặt , mỉm lịch sự: “Chào , là Diệp Cẩn... Rất xin đến dự sinh nhật bác gái . Khi đó đại diện trường thi Olympic Toán, nên lỡ mất cơ hội gặp ."

“Chào , cần gặp.” Diệp Khuynh Trú lạnh lùng đáp.

Thực , kiểu xa cách như ... trắng , đơn giản là do đang giận dỗi mà thôi.

Diệp Cẩn quả thật cũng ý tứ. Cậu hề miễn cưỡng, bàn tay đưa tự nhiên rút , dường như cũng thấy khó chịu sự vô lễ của Diệp Khuynh Trú. “Không , dù gì cũng là họ của . Sau vẫn còn nhiều cơ hội để từ từ quen.”

Diệp Khuynh Trú đáp, vẻ mặt trông như đang suy tư điều gì đó.

Kỳ Trọng từng thấy ai khó lay chuyển như , liền tiếp tục châm chọc: “Có vài đúng là nhờ ăn may mới lớp , thế mà còn dám vẻ mặt thủ khoa khối của chúng . Không ai cho cái gan đấy nữa.”

Diệp Khuynh Trú vẫn để ý đến , nhưng ở phía bên lớp, mấy xem kịch từ nãy bắt đầu cợt rì rầm với .

Giang Nghị và Tạ Sinh Độ mở kèo cá cược, mấy cái đầu túm bàn luận nhỏ giọng.

“Các xem, ai học giỏi hơn?”

Giang Nghị đáp: “ thấy vẫn là Diệp Khuynh Trú. Lần tụi đề thi đại học đấy, điểm tuyệt đối! Cậu hiểu khái niệm ? Còn Diệp Cẩn thì mới chỉ lên lớp 12 thôi.”

Tạ Sinh Độ : “ mà, mấy thấy họ nhà Diệp ai cũng học giỏi ? Nếu là do gen, thì Diệp Vĩnh Hoan khác biệt ... Dù hồi cấp hai cũng đến nỗi tệ, học lớp thường mà vẫn top 100 khối đấy.”

Giang Nghị bật : “Sao thế, nhận cha hả?"

Tạ Sinh Độ nghĩ nghĩ, thần bí : “ thấy Ninh Cảng đổi thời , tìm đại ca mới cũng ý tồi.”

“Cút! Phản bội tổ chức hả?”

Cứ thế, ngay ngày đầu tiên Diệp Khuynh Trú chuyển trường, vô tình đối đầu với Kỳ Trọng, nhưng đồng thời cũng vô tình... giành sự ủng hộ của nhóm Giang Nghị.

Hôm , Giang Nghị chủ động hẹn Diệp Khuynh Trú đ.á.n.h bóng rổ. Đối với đám con trai, mâu thuẫn nào mà một trận bóng thể giải quyết.

Chơi xong một trận, Giang Nghị tự nhiên đưa cho Diệp Khuynh Trú một điếu thuốc.

Diệp Khuynh Trú nhớ tới nhiệm vụ mà Diệp Tu Hiệt dặn dò, chần chừ một giây, nhận lấy, nhưng ngay giây tiếp theo, đưa trả .

Giang Nghị trừng mắt: “Này, nhận thì coi như huề , còn trả hả? Muốn đ.á.n.h ?”

“Không bật lửa, châm .” Diệp Khuynh Trú thản nhiên .

Giang Nghị sững , lấy bật lửa châm giúp , nhưng khi châm xong chợt nhận ... hành động giống một tên đàn em đang nịnh bợ đại ca.

Nhìn Diệp Khuynh Trú hờ hững rít một thuốc, Giang Nghị sang một bên, vẻ mặt chút mất tự nhiên: “Không ngờ học giỏi như mà cũng hút thuốc, còn tưởng kiểu học sinh ngoan ngoãn cơ.”

Diệp Khuynh Trú nhả khói, chỉ buông một tiếng “Ừ”, rõ ràng hứng chuyện.

Anh lớn lên trong khu ổ chuột, dạng nào mà từng gặp qua. Khi còn nhỏ, đám côn đồ đến thu phí bảo kê sạp rau của gia đình, cũng từng hút t.h.u.ố.c kết nghĩa em với chúng để giảm bớt thiệt hại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-chi-muon-chet-cho-roi/chuong-40-sinh-nhat.html.]

Những ngày tháng đó qua , nhưng những gì học trong thời gian , cả đời cũng sẽ quên.

Giang Nghị nhận tiếp tục chủ đề , nên thức thời chuyển đề tài: “Diệp Vĩnh Hoan dạo ?”

Diệp Khuynh Trú khẽ , nhưng ai điều gì trong đó: “Rất , sắp hồi phục .”

“Oh... Vậy... chúc mừng .” Giang Nghị một câu phần gượng gạo.

Thực , Diệp Khuynh Trú khá bất ngờ sự đổi thái độ của Giang Nghị. nghĩ kỹ thì, ở tuổi , con thường hành động theo cảm tính nhiều hơn, ít khi suy nghĩ quá sâu về lợi ích mất. Đây cũng là lý do Diệp Tu Hiệt nhất quyết bắt đầu xây dựng mối quan hệ từ bây giờ.

“Chuyện , thật sự xin nhé. Khi đó chúng nghĩ rằng, khả năng thắng của Diệp Cẩn cao hơn, còn và Diệp Vĩnh Hoan..” Giang Nghị đến đây thì ngượng, nên tiếp tục thế nào. Nói thẳng thì chẳng khác nào tự thừa nhận đ.á.n.h giá bằng mắt ch.ó cả. Vì , vội vàng chuyển chủ đề: “ bây giờ thế nữa! thấy với Diệp Vĩnh Hoan đều đỉnh! Rất đỉnh luôn!”

Giang Nghị giơ ngón tay cái lên với .

Diệp Khuynh Trú vẫn chỉ hờ hững gật đầu, đó chợt nhớ đến Diệp Cẩn: “Thế là các cứ mà rời khỏi phe Diệp Cẩn ?”

“Khụ, gì mà rời khỏi rời khỏi.” Cậu thể đừng vạch trần việc chúng thấy gió đổi chiều nên xoay theo ?

Thực cũng hẳn là “rời bỏ”. Từ việc nhóm Giang Nghị chơi với Trịnh Miễn mà trong nhóm chat mặt Diệp Cẩn thì thể thấy, ngay từ đầu họ thực sự thuộc về phe ai. khi câu chuyện “con ruột - con nuôi” của nhà họ Diệp phanh phui, ai cũng thấy rõ Diệp Cẩn mới là thừa kế sáng giá nhất của nhà họ Diệp, nên các gia đình khác đương nhiên lấy lòng .

“Nếu thật thì đây bọn còn với Diệp Vĩnh Hoan hơn. Cậu đơn giản, vòng vo, chơi cũng thoải mái.” Tạ Sinh Độ chen một câu.

Hắn dám rằng trong nhóm bọn họ, thực vài thầm thích chủ nhỏ, nhưng là kiểu yêu thích méo mó.

May mà Tạ Sinh Độ nhắc đến chuyện , nếu thì cái chuyện “quy phục” chắc chắn sẽ tan thành mây khói.

Sau đó, những ngày tiếp theo trôi qua khá yên bình. Học sinh lớp 12 ở Ninh Cảng thực còn chăm chỉ hơn học sinh trường công nhiều. Tỷ lệ nghiệp của trường luôn là 100%, tỷ lệ trường danh giá cũng lên tới 98%, dẫn đến việc cả khối đều học hành điên cuồng. Cộng thêm nội quy trường nghiêm khắc, nên cũng khó để Diệp Khuynh Trú hòa nhập như từng nghĩ.

Ngược , một “học thần” quen cày đề trong trường công như , đến đây càng như cá gặp nước. Thêm nữa, học sinh Ninh Cảng tâm lý ngưỡng mộ kẻ mạnh cao. Đến khi kết quả kỳ thi tháng đầu tiên dán bảng thông báo, thái độ của phần lớn học sinh đối với cũng đổi.

Kỳ thi tháng đầu tiên của lớp 12 quá khó, Diệp Khuynh Trú gần như đạt điểm tuyệt đối ở tất cả các môn, chỉ trừ hai điểm ở bài văn.

Còn Diệp Cẩn, điểm cũng giống hệt , chỉ khác là trừ một điểm phần hiểu, một điểm phần nghị luận.

Diệp Cẩn mỉm khen ngợi giỏi, đó vô tình nhắc đến sinh nhật của Diệp Khuynh Trú, trông cứ như một họ quan tâm đến em thật sự. “Mấy hôm nữa là ngày 2 tháng 11 nhỉ, nếu nhớ lầm thì đó là sinh nhật của Khuynh Trú đúng ?”

Diệp Khuynh Trú Diệp Cẩn ý gì, nhưng lời của vô tình nhắc nhở – còn một tuần nữa là sinh nhật Diệp Vĩnh Hoan! Mình nên chuẩn quà.

Có vẻ như Diệp Cẩn quen với tính cách của , nên dù đáp lời thì cũng tỏ vẻ khó chịu. “Khuynh Trú quà gì? Đến lúc đó tặng nhé?”

Diệp Khuynh Trú cau mày, giọng lạnh lùng, mang theo chút áp chế: “Cậu hỏi chuyện gì? So với , chẳng Diệp Vĩnh Hoan là em họ của lâu hơn ? Sao hỏi gì?”

Diệp Cẩn sững , dường như chút bất ngờ: “Không ngờ Khuynh Trú và Hoan Hoan thiết đến ?”

Diệp Khuynh Trú dừng một giây, thản nhiên đáp: “Không chuyện đó, chỉ là thấy phiền thôi.” Anh suýt nữa quên mất lời dặn của Diệp Tu Hiệt – để kẻ ý đồ nhận quan hệ giữa và Diệp Vĩnh Hoan, nếu sẽ mang đến nguy hiểm cho .

Diệp Cẩn nở một nụ đầy ẩn ý: “Cảm ơn nhắc nhở, sẽ hỏi Hoan Hoan.”

thực , sẽ chẳng bao giờ hỏi. Trong mắt , Diệp Vĩnh Hoan vẫn chỉ là một kẻ vô dụng, đến mức còn chẳng thèm để ý đến. bây giờ... lẽ nên để mắt đến cái ‘thứ con hoang’ đó mới đúng.

Một tuần trôi qua nhanh.

Ngày 2 tháng 11, nhà họ Diệp tổ chức một bữa tiệc gia đình nhỏ tại biệt thự chính.

Vì Diệp Khuynh Trú thích náo nhiệt nên mời quá nhiều khách, chỉ vài họ hàng thiết của nhà họ Diệp đến tham dự.

Nói là tiệc gia đình đơn giản, nhưng với một gia tộc khổng lồ như nhà họ Diệp, thì cũng chẳng khác gì một buổi tiệc quy mô nhỏ. Điều ngoài dự đoán của Diệp Khuynh Trú.

Anh vốn định dành chút thời gian dùng tài khoản “Tiểu Hắc Bạch” để ở bên Diệp Vĩnh Hoan, mà bây giờ đối phó với một đám họ hàng mà chẳng hề hứng thú.

Trước giờ khai tiệc, Diệp phu nhân nhận một cuộc gọi, đó kéo theo Diệp Tu Hiệt, vẻ mặt đầy bí ẩn rời khỏi bàn tiệc.

Thấy , Diệp Khuynh Trú cũng nhân cơ hội chuồn theo, lặng lẽ phía hai .

Hôm nay, Diệp Vĩnh Hoan cả ngày nhắn tin cho .

Lúc đầu, nghĩ thể là do chênh lệch múi giờ, thức dậy.

càng về , vẫn thấy phản hồi, bắt đầu sốt ruột. Anh kết nối tài khoản “Tiểu Hắc Bạch”, gọi cho bác sĩ Trần, nhưng trùng hợp, cả hai đều báo rằng Diệp Vĩnh Hoan đang nghỉ trưa, phòng massage. Khoảng thời gian đó, đến cả điện thoại cũng liếc lấy một ?

Diệp Khuynh Trú bực bội mong đợi... Dựa sự hiểu của về Diệp Tu Hiệt và Diệp phu nhân, đại khái đoán sự thật.

Quả nhiên, ở cổng biệt thự, một chiếc xe khác từ từ chạy .

Tim Diệp Khuynh Trú đập mạnh.

Sẽ là như nghĩ chứ? Ai sẽ bước xuống từ chiếc xe ?

 

Loading...