Pháo Hôi Chỉ Muốn Chết Cho Rồi - Chương 42: Thi Đại Học Thuận Lợi

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:51:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sự xuất hiện của Diệp Cẩn đối với Diệp Vĩnh Hoan chỉ là một đoạn chen ngang trong cuộc đời.

Trong nguyên tác, Diệp Cẩn luôn khinh thường "Diệp Vĩnh Hoan". Khi còn ở nhà họ Diệp, Diệp Cẩn chẳng buồn để tâm đến . Đến lúc đuổi khỏi nhà họ Diệp, Diệp Cẩn càng phí thêm chút tâm trí nào cho nữa. Lần duy nhất hai chút liên quan là lúc "Diệp Vĩnh Hoan" đuổi khỏi nhà, khi đó Diệp Cẩn mỉm điều, chọc giận nên chọc.

Người nên chọc, chính là Diệp Khuynh Trú.

Giờ đây, Diệp Vĩnh Hoan còn vướng bận chuyện đó nữa, vì cũng chẳng nghĩ Diệp Cẩn sẽ .

Sáng hôm , lên máy bay về tiếp tục quá trình phục hồi chức năng.

Việc hồi phục vẫn đau đớn.

Thời gian đó, hầu như ngày nào Diệp Vĩnh Hoan cũng . Cậu ép bản bước thêm vài bước, ngã xuống dậy, đôi chân gầy guộc run rẩy vẫn gắng gượng bước tiếp.

Ngoài việc hồi phục, Diệp Vĩnh Hoan còn tranh thủ từng chút thời gian để ôn kiến thức trung học phổ thông.

May mà cần học từ đầu, chỉ cần ôn tập và củng cố .

Cảm ơn cha cho một bộ óc trí nhớ siêu phàm, cảm ơn bản từ bỏ việc học và giấc mơ thi đại học trong những tháng ngày tăm tối nhất của cuộc đời. Nếu , việc tham gia kỳ thi đại học một năm quả thật là điều viển vông.

Bên phía Diệp Khuynh Trú, vì năm cuối cấp ba nên cũng trở nên bận rộn hơn. Ngoài việc học chính, vì thành tích xuất sắc, còn đại diện trường tham gia vài cuộc thi, trở thành học sinh tiêu biểu của trường, sánh ngang với Diệp Cẩn.

Cũng chính tại Ninh Cảng, Diệp Khuynh Trú mới nhận sự khác biệt giữa con cái trong giới thượng lưu và bình thường.

Ở Ninh Cảng, trong tiết thể d.ụ.c cả cưỡi ngựa, đấu kiếm, golf... Dĩ nhiên, những môn trong nội dung thi.

Lớp âm nhạc chỉ piano, violin mà còn trống jazz, nhạc cụ dân tộc như nhị hồ, tiêu hồ... Tất nhiên, cũng thi nghệ thuật.

Một học sinh chọn học những môn mà đến phòng tự học chung để học thêm.

Tóm , ai cũng dốc hết sức để cạnh tranh, nhưng đến cuối tuần, đám thiếu gia tiểu thư chơi bời hết cỡ.

Không khí ở Ninh Cảng thực sự , đổi cái đây của Diệp Khuynh Trú về trường quý tộc.

Chỉ đến lúc , mới thực sự hiểu rằng, tầng lớp quá thấp đúng là sẽ hạn chế tầm của con . Trước đây nhất quyết chịu chuyển trường, luôn cho rằng học sinh trường thường mới là bình thường, còn trường quý tộc thì đầy rẫy sự bất công về giai cấp.

Anh từng giống như nhiều xem quá nhiều tiểu thuyết, phim ảnh, cứ nghĩ Ninh Cảng chẳng nơi để học mà là nơi danh lợi quyền thế và tiền tài cho mục ruỗng.

Giờ thì mới hiểu từng sai đến thế nào. Người ưu tú, đương nhiên càng đầu óc, họ sẽ thúc ép bản trưởng thành nhanh hơn, trở nên xuất sắc hơn.

Tất nhiên, Ninh Cảng cũng ít kẻ ăn chơi ngu ngốc, nhưng đa phần đều ở các lớp thường. Sau khi học một thời gian mà đuổi kịp nhóm học bá , họ sẽ tự tìm lối thoát... Lối thoát thường là du học, chuyện cũng giống với những gì từng .

Tuy , Diệp Khuynh Trú bỏ qua những môn học đa dạng đó. Anh thật sự cần học nhiều thứ hơn, cũng vì lý do đó mà dù thành tích , vẫn ngày càng bận rộn.

Việc khảo sát của ông cụ nhà họ Diệp cũng đẩy nhanh tiến độ. Khi kết thúc học kỳ một lớp 12, ông cụ sắp xếp cho Diệp Khuynh Trú và Diệp Cẩn mỗi một công ty con thuộc tập đoàn để bắt đầu tiếp xúc với quản lý doanh nghiệp gia đình.

Thời gian mà Diệp Khuynh Trú và Diệp Vĩnh Hoan thể ở bên ngày càng ít, ngay cả dịp Tết, cả nhà cũng chỉ kịp ăn với một bữa cơm tất niên ai về việc nấy.

Cũng vì mà cả hai càng mong chờ gặp tiếp theo.

Thêm nửa năm nữa trôi qua, học sinh cuối cấp ba cuối cùng cũng bước giai đoạn quyết chiến quan trọng nhất.

Vợ chồng nhà họ Diệp đến trường thi để cùng Diệp Khuynh Trú dự thi đại học, nhưng bên ngoài điểm thi, trông thấy xe của nhà họ Phó.

Hình như cháu ngoại của nhà họ Phó, tên là Lôi Tùng, cũng thi cùng điểm với .

Có lẽ Phó Thải Bình và bà cụ nhà họ Phó cùng đến để cổ vũ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-chi-muon-chet-cho-roi/chuong-42-thi-dai-hoc-thuan-loi.html.]

Diệp Khuynh Trú chỉ một cái ... Anh cảm thấy ganh tị.

Anh mở điện thoại, đoạn tin nhắn thoại Diệp Vĩnh Hoan gửi cho : “Anh cố lên nhé! Anh nhất định thắng! Thi đại học thuận lợi! Vô địch thiên hạ!”

Đáng yêu c.h.ế.t ...

Trong chiếc xe sang cách đó một con phố, bà cụ nhà họ Phó thấy một bóng dáng quen quen, liền vội vàng vỗ tay Phó Thái Bình đang nghịch điện thoại: “Này , Tiểu Bình, con thằng nhóc cao gầy xem, là đứa bên nhà chị con ?”

Phó Thải Bình ngẩng đầu thoáng qua. Người , dù giữa đám đông học sinh, thì Diệp Khuynh Trú vẫn là nổi bật nhất. Nghĩ đến đứa con trai của , hễ chui đám học sinh là như tàng hình, Phó Thải Bình tức đến nỗi mặt cũng vặn vẹo: “ thì , cho dù đúng thì cũng là con nhà , liên quan gì đến .

Đã mở lời , Phó Thải Bình nhịn mà bắt đầu than vãn: “Con nhà gen như , con thì y hệt ông bố lùn tịt của nó... Tất cả đều tại các . Hồi đó , để tự chọn đàn ông thì cho. Giờ , Phó Vi Vi bỏ nhà tự cặp với đầu nhà họ Diệp, còn thì ? Còn thì ? Cả đời của , đều các hại!”

Từ nhỏ bà cụ nhà họ Phó thiên vị cô con út, lập tức vội vàng dỗ dành: “Ấy da, gì kỳ thế, Tùng Tùng nhà thì gì kém cái đứa con hoang nhặt về từ xóm nghèo chứ? Giờ Diệp Tu Hiệt bản lĩnh đấy, nhưng cũng sẽ già thôi. Đến lúc đó, cái sản nghiệp lớn như của ông chẳng để cho đám bên nhánh khác hưởng ? Có gì mà ganh tỵ, vẫn là con như Tiểu Lôi của nhà , loại gia đình như Tiểu Lôi mới yên tâm, tất cả đều là của Tùng Tùng hết.”

Bà cụ nhà họ Phó hồi trẻ dựa nhan sắc mà bám ông cụ Phó, học vấn, cũng chẳng tầm , còn Phó Thái Bình thì di truyền trọn vẹn phần đầu óc đó. Nghe bà cụ thì tâm trạng cũng thoải mái hơn nhiều. Hai phụ nữ hiểu gì Diệp Tu Hiệt.

Ông vốn quen sống kín đáo, cuộc sống của họ quá xa hoa, ngày thường cũng phô trương tiêu xài. sản nghiệp của nhà họ Diệp, thì đến mười nhà họ Lôi cũng sánh .

Mà những duy nhất sự thật ai khoe mẽ giàu, chồng của Phó Thái Bình cũng chẳng dại gì mà tự mất mặt, nên những lời bà cụ nhà họ Phó khiến Phó Thái Bình tin là thật, thậm chí còn đắc ý thôi.

Còn nửa tiếng nữa mới hết giờ thi, Diệp Khuynh Trú bước khỏi cổng trường. Phía bên ngoài, một phóng viên đang chờ sẵn vội vã bước tới: “Chào em học sinh... trai quá.”

Cậu thiếu niên cao ráo, tuấn tú để ý đến sự quấy rối vô nghĩa đó, cứ thế tiếp tục bước .

Phóng viên phản ứng nhanh, lập tức đuổi theo, đưa thẳng micro đến mặt Diệp Khuynh Trú: “Bạn học, đợi chút . Bọn là phóng viên của chuyên mục phỏng vấn kỳ thi đại học, phát sóng truyền hình đấy. Xin hỏi hiện giờ hết giờ thi, tại bạn nộp bài sớm? Đề khó quá ?”

Trong xe, Phó Thải Bình tình cờ câu đó, "phì" một tiếng , lập tức rút điện thoại phim.

"Con út, con đang gì đấy?" Bà cụ nhà họ Phó thắc mắc hỏi.

“Mẹ, là cái thằng Diệp Vĩnh Hoan c.h.ế.t tiệt dám khoác lác mặt ? Giờ tuy cái tên đó thi, nhưng đứa cũng lắm... Mẹ , nó đến đề còn , nộp bài sớm ngoài, đúng là chẳng tương lai gì. Con gửi hết mấy nhóm họ hàng luôn.” Bữa tiệc sinh nhật của Phó Vi Vi tổ chức rình rang hôm đó vốn khiến Phó Thải Bình ghen tị đến đỏ mắt, cuối cùng còn chính em gái ruột đuổi khỏi tiệc, mối hận đó bà ghi nhớ rõ.

Mà Diệp Khuynh Trú là con ruột của Phó Vi Vi, là nhân vật chính còn trong bữa tiệc hôm đó, tất nhiên cũng trở thành đối tượng Phó Thải Bình trút giận. Bà chỉ chờ đám ai sơ sẩy là lập tức đạp xuống giếng. Người phụ nữ từ nhỏ nuông chiều sinh hư, tính ích kỷ ngấm xương tủy, từng nghĩ là ở bản , cũng chẳng nhớ rằng hôm đó chính bà chịu nổi ánh mắt soi mói của khác nên mới chọn cách bỏ . Bà chỉ đổ hết khó chịu lên đầu khác. Nghĩ đến chuyện hôm đó Diệp Vĩnh Hoan chặn họng, sắc mặt bà cụ nhà họ Phó cũng chẳng khá hơn. Sau đó Diệp Vĩnh Hoan ngoài chơi với Nhạc Thanh, chẳng may gãy chân nữa, Phó Vi Vi còn đến tìm bà tính sổ, khiến bà càng ưa nổi Diệp Vĩnh Hoan.

Một đứa con hoang, ngã thì ngã, c.h.ế.t thì c.h.ế.t, mà còn đến hỏi tội bà? Bắt bà tố cáo Tiểu Nhạc? Phó Vi Vi đúng là bà dạy hư . Con xảy chuyện thì vu vạ cho vô tội cùng, đúng là thể chấp nhận . Người Tiểu Nhạc cũng gãy một chân, dưỡng thương cả nửa năm trời đấy thôi.

Bà cụ thở dài một tiếng, lắc đầu, vẻ mặt thất vọng cùng cực.

Phó Thải Bình vẫn đang phim, còn cuộc phỏng vấn bên ngoài thì vẫn tiếp tục.

Diệp Khuynh Trú như kiểu tinh hoa từ "Tổng hợp truyện lạnh", đáp phóng viên thế : “Ừ, đề khó lắm, trong phòng thi đến phát .”

Khóe miệng phóng viên giật nhẹ: “Vậy bạn thì ? Bạn cũng ?”

" xong , còn chơi thêm nửa tiếng, sớm vì ở đó chơi chán quá." Quan trọng nhất là, trong phòng thi dùng điện thoại, nhớ Diệp Vĩnh Hoan . Phóng viên hỏi tiếp: “Thật sự xong hết ? Bạn đang khoe ngầm đấy , là buông xuôi, đ.á.n.h bừa?" "Cô thấy giống loại học sinh bừa bài thi ?" Diệp Khuynh Trú thản nhiên hất nhẹ mí mắt, đôi mắt màu nhạt ánh sáng trở nên trong suốt, sáng ngời, dung mạo đến mức thể g.i.ế.c .

Phóng viên khen trai ban nãy nhịn lắc đầu: “Vậy tức là bạn bài ? Có khả năng đỗ trường mong ?” Diệp Khuynh Trú tung thêm một đòn chí mạng thứ hai: “ tuyển thẳng trường yêu thích từ lâu .”

Phóng viên sững sờ, ngờ phỏng vấn một nam thần học giỏi.

“Vậy bạn vẫn bài nghiêm túc trong kỳ thi đại học ?”

Diệp Khuynh Trú lắc đầu: “ nghiêm túc. hứa với một rằng nhất định sẽ thi đại học nghiêm túc.” Buổi phỏng vấn kết thúc, phóng viên thần trí mơ hồ khu vực cổng trường để tiếp tục chờ đợi. Anh cảm thấy cuộc phỏng vấn chắc chắn sẽ là tin tức nổi bật nhất trong bộ chuyên mục kỳ thi đại học! Bên , Phó Thải Bình cũng kết thúc việc phim, gần như trùng khớp với cuộc phỏng vấn, thu điện thoại , tự mở xem .

cách khá xa nên đoạn trong video bà khá mờ, chỉ đoạn đầu tiên khi phóng viên cố tình nâng cao giọng để thu hút sự chú ý của Diệp Khuynh Trú là tương đối rõ ràng.

Nhìn khuôn mặt nghiêng bình thản trong video của Diệp Khuynh Trú, Phó Thải Bình hừ lạnh một tiếng đầy khinh miệt: “Biết diễn thật, bao nhiêu điểm đây.” Nói , bà tiện tay gửi đoạn video mờ mịt tất cả các nhóm họ hàng, còn giả vờ khách sáo thêm một câu khen ngợi: “Cháu trai đấy, hôm nay là thí sinh đầu tiên nộp bài ở điểm thi Trường XX, giỏi ghê cơ!”

 

Loading...