Đêm tiệc cảm ơn thầy cô hôm đó, Diệp Vĩnh Hoan ăn bữa gà rán do Diệp Khuynh Trú , chia sẻ suy nghĩ của .
Đây cũng là đầu tiên Diệp Vĩnh Hoan đến chuyện về Văn Thu Thụy. Trong nguyên tác, những chi tiết như đề cập nhiều.
Lúc mới nhận , cách nhận của về Diệp Khuynh Trú thật quá phiến diện.
Vì là nhân vật chính, tiềm thức của thể ảnh hưởng đến hướng của câu chuyện ở mức độ nhất định, nên vẫn nghĩ Diệp Khuynh Trú là năng. thực , ở thế giới cũng là một con sống động, quỹ đạo đời sống riêng, từng là một đứa trẻ lớn lên mà yêu thương.
Anh cũng cảm xúc tiêu cực, hơn nữa... đây còn là đầu tiên thích một khác.
Anh , nếu điều gì , mong bỏ qua.
Diệp Vĩnh Hoan tự , xét về tuổi tâm lý, thật còn lớn hơn Diệp Khuynh Trú một chút, thế mà ngây ngô hơn nhiều... thấy thật áy náy.
cuộc trò chuyện , cả hai thống nhất sẽ định nghĩa mối quan hệ yêu đương của họ.
Diệp Khuynh Trú hỏi: “Vậy phận của thì ?”
Diệp Vĩnh Hoan suy nghĩ một lúc: “Tình yêu mạng tầm xa đổi thành yêu mạng cùng thành phố!”
“Vẫn là yêu qua mạng ?” Diệp Khuynh Trú cau mày.
“Không bảo thể để khác phát hiện chúng thiết ? Không yêu qua mạng thì !” Diệp Vĩnh Hoan cũng thấy bất lực, ai mà nghiêm túc thích kiểu yêu đương trong bóng tối chứ, thể hiện tình cảm mà , cũng khổ tâm lắm đó.
Nhìn vẻ mặt đầy oán thán của Diệp Vĩnh Hoan, Diệp Khuynh Trú nhịn đưa tay nhéo má một cái, “Sẽ kéo dài .”
Vào kỳ nghỉ hè, Diệp Tu Hiệt và Diệp phu nhân vì mừng hai con trai rạng danh gia đình nên tự thưởng cho nửa tháng nghỉ, du lịch. Hai "công thần" bỏ trong nước – Diệp Vĩnh Hoan thì lo chuẩn trang trí căn hộ để ở khi đại học, còn Diệp Khuynh Trú bắt đầu trải nghiệm công việc hạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-chi-muon-chet-cho-roi/chuong-46-dai-hoc.html.]
May mà cả hai vẫn mang danh là một nhà, nên dù sống cùng một căn hộ cũng đến nỗi quá lố. Điều khiến khó chịu là Trịnh Miễn và Diệp Cẩn cũng chọn sống ở khu căn hộ !
Không đây là sự trùng hợp của phận là gì nữa.
Dù thì căn hộ cũng là để chuẩn cho tương lai. Sinh viên năm nhất của đại học F bắt buộc ở ký túc xá một học kỳ, là để tăng cường giao lưu tình cảm giữa các sinh viên.
Ngày 1 tháng 9, đại học F cuối cùng cũng bước mùa tựu trường. Tân sinh viên năm nhất sẽ trải qua nửa tháng huấn luyện quân sự, nhưng Diệp Vĩnh Hoan thì miễn, vì lý do mà ai cũng .
Các chị khóa trong cùng ngành nhiệt tình dẫn quen môi trường trường học, nhưng Diệp Vĩnh Hoan thích giao du, nên đều từ chối khéo.
Thế là trong khi nửa tháng đầu là cơ hội tuyệt vời để tân sinh viên kết bạn, quen, thì Diệp Vĩnh Hoan khiến bản trở thành thủ khoa bí ẩn nhất của khối Văn.
Mà sự hăng hái của sinh viên năm nhất với mấy chuyện như thế cũng chẳng kéo dài quá ba ngày. Diệp Vĩnh Hoan biệt tăm suốt nửa tháng, cũng dần quên mất .
Đến ngày chính thức bắt đầu học, mỗi sinh viên khoa Văn khi bước lớp học chuyên ngành đều kìm mà liếc trai đang cạnh cửa sổ.
Chàng trai trông chỉ tầm mười sáu mười bảy tuổi, mang dáng vẻ thiếu niên, vóc mảnh khảnh, làn da trắng đến mức như đang phát sáng, tương phản rõ rệt với những bạn học trải qua huấn luyện quân sự.
Mà điều thu hút ánh chỉ là làn da, điều nổi bật nhất chính là dung mạo của .
Ngũ quan tinh xảo như chúa trời chạm khắc tỉ mỉ, chút tì vết. Đẹp đến mức cần huấn luyện gọt giũa gì, cũng đủ để bước giới giải trí.
Một thiếu niên xinh thế xuất hiện trong lớp, đương nhiên khiến bạn học xôn xao bàn tán.
“Choáng thật, đây là bạn cùng lớp tụi ? Sao lúc huấn luyện quân sự thấy nhỉ?”
“Thật là trong ngành ? Gương mặt thế thể bỏ qua chứ?”
“Trời ơi trời ơi trời ơi! Khoa Văn của chúng nở mày nở mặt ? Trước ai là khoa Văn khóa tiêu ,”