Pháo Hôi Chỉ Muốn Chết Cho Rồi - Chương 47: Ngại Ngùng Khi Đi Team Building
Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:58:01
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đợi đến lúc hai tự lái xe xuất phát, chạm trán với đoàn lớn của trường ngay tại điểm đến, sắc mặt Diệp Vĩnh Hoan tái mét, sang cấu mạnh cánh tay Diệp Khuynh Trú, trách rõ từ đầu.
Diệp Khuynh Trú đầu đầy khó hiểu, “Tại ? thể gặp khác ?”
Diệp Vĩnh Hoan phát điên, “Anh nghĩ thể gặp !"
Rốt cuộc tên gì ? Có chịu nghiêm túc tuân theo lời dặn của cha đấy?
Diệp Khuynh Trú thì nghĩ, ông nội hài lòng với , vị trí kế thừa về cơ bản xác nhận, tự thấy như cũng đủ thể hiện năng lực , cần giấu diểm quá kỹ.
Diệp Vĩnh Hoan thì nghĩ nhiều hơn. Vì Diệp Cẩn đến giờ vẫn gì quá đáng, nên khiến ai nghi ngờ.
rõ, sớm muộn gì cũng sẽ phát điên, lúc vẫn lúc thả lỏng cảnh giác.
Hơn nữa, cha bên nhà vẫn chuyện, vẫn nghĩ cách nào để giải thích cho thỏa.
Giữa hai sự bất cân xứng về thông tin liên quan đến Diệp Cẩn, nên khi đưa quyết định cũng nảy sinh bất đồng... tuy mâu thuẫn lớn, nhưng gì thì , Diệp Khuynh Trú vẫn luôn lấy ý kiến của Diệp Vĩnh Hoan chính.
“ tưởng là chúng thể tự chơi.” Diệp Khuynh Trú cụp mắt, vẻ mặt buồn.
“Thế còn chọn đúng chỗ chứ! Đổi chỗ khác thì chẳng tự do !” Diệp Vĩnh Hoan tức ... Diệp Khuynh Trú thật sự yêu đương là gì cả, ngay cả chuyện lén lút cũng nổi!
“Bây giờ đến nơi , họ cũng thấy , cứ coi như bọn tạm thời quyết định, đến nhập đoàn .” Diệp Vĩnh Hoan nghĩ đành đưa lý do cứu vãn duy nhất.
Lúc họ đang bên ngoài khu cho thuê xe tham quan trong thung lũng, còn phía quảng trường tụ tập một nhóm sinh viên, đang mặc cả với mấy bán hàng rong gần cổng khu du lịch - bán mấy loại trái cây kiểu mận vàng Jinxi. Trong mắt sinh viên là một sự ngây thơ thấu suốt.
“Chị ơi, trái cây bán bao nhiêu ?”
Người bán đáp, “Ba tệ một cân.”
Sinh viên hỏi , “Mười tệ ba cân ?”
Người bán ngẩn một chút, “Được!”
Người tổ chức buổi team building là Diêm Kỳ, chính là bạn cùng phòng của Diệp Vĩnh Hoan. Cậu gần cổng quan sát, thấy quen thì liền bước tới chào, chính vì thấy nên Diệp Vĩnh Hoan mới đành c.ắ.n răng ở .
Diêm Kỳ tiến tới, nháy mắt trêu Diệp Vĩnh Hoan, “Diệp Vĩnh Hoan, còn với là ... hiểu , chắc chắn định âm thầm đến, tạo bất ngờ cho đúng !”
Câu quá quen tai, khiến Diệp Vĩnh Hoan bỗng nhớ tới một vài ký ức chẳng mấy vui vẻ, mồ hôi túa , chỉ xông lên bịt miệng Diêm Kỳ .
Không thể bịt miệng, Diệp Vĩnh Hoan chỉ đành chen lời, “À ha ha, vì mời nhiệt tình quá, nên thấy từ chối thì .”
Diêm Kỳ , “Thế thì quá , còn tự lái xe tới, lát nữa lúc về thể chở giúp một đoạn nữa.”
... là mặt dày ai bằng.
Vì buộc nhập hội, Diệp Vĩnh Hoan đành hỏi sơ qua lịch trình để sắp tới sẽ gì, bèn hỏi Diêm Kỳ lên kế hoạch thế nào.
Diêm Kỳ hớn hở giải thích: “Hôm nay đầu tiên là chơi trốn thoát khỏi phòng kín trong khách sạn suối nước nóng, tối về thể ngâm nước nóng. Sáng mai leo núi ngắm bình minh, trưa thì đến thung lũng biển hoa ngắm cảnh, bên đó nhà cây để nghỉ, tối biển hoa ngắm ! Ngày thứ ba về khách sạn suối nước nóng, ở nữa thì tùy ... Thế nào, lịch trình phong phú, đầy ý nghĩa và còn lãng mạn ?”
Gương mặt Diệp Vĩnh Hoan bắt đầu cứng đờ, “Phòng kín kết hợp trốn thoát chính là ác mộng lớn nhất của .”
Diêm Kỳ còn hiểu ý, Diệp Khuynh Trú bật , “Vậy thì tham gia."
Tuy nhiên, nhờ lời nhắc của Diêm Kỳ, Diệp Khuynh Trú nhớ ... chuyện Diệp Vĩnh Hoan sợ ma. Anh bắt đầu tự hỏi, rốt cuộc sợ thật ?
Thời gian hẹn là chín giờ sáng. Những sinh viên tham gia ai về quê, phần lớn đều xuất phát từ F Đại, nên thời gian đến nơi lệch mấy, chín rưỡi là lục tục đến đủ.
Diệp Vĩnh Hoan thấy Diệp Cẩn trong đám đông, cảm giác như cả ngày hôm nay tâm trạng chấm dứt tại đây.
Cậu nghiến răng hỏi Diêm Kỳ, “Rốt cuộc mời những ai ?”
Diêm Kỳ vẫy tay chào khác, tranh thủ đáp , “Bạn của bạn thôi, ai thì chung cho vui mà... trời ơi, ba em nhà trai thật đấy.”
Nếu Diệp Vĩnh Hoan là kiểu tinh xảo khiến nâng niu cẩn thận, thì Diệp Khuynh Trú là kiểu lạnh lùng khiến khác chỉ dám từ xa . Còn Diệp Cẩn thì chính là mẫu nam thần dịu dàng con gái yêu thích nhất - trai chu đáo, qua là thể gửi gắm cả đời.
“Bộ dạng đúng kiểu ch.ó mặc áo ,” Diệp Vĩnh Hoan nhỏ giọng lầm bầm.
Câu Diêm Kỳ thấy, nhưng Diệp Khuynh Trú thì rõ. Tuy đến giờ phát hiện Diệp Cẩn gì , nhưng việc phụ họa Diệp Vĩnh Hoan thì cực kỳ thuần thục: “Ừ.”
Diệp Cẩn bước đến, tự nhiên chào hai , “Anh họ, chào hai .”
“Chào ” Diệp Khuynh Trú từng cùng bàn với Diệp Cẩn suốt một năm, tuy thiết lắm, nhưng quan hệ cũng đến nỗi tệ.
Diệp Cẩn đ.á.n.h giá cả hai một lượt, cuối cùng ánh mắt dừng ở hai bờ vai đang sát của họ, “Hai chung ?”
Diệp Vĩnh Hoan giật lùi một bước, “Không, trùng hợp thôi!”
Diệp Khuynh Trú nghiêng đầu , rõ ràng gì, nhưng Diệp Vĩnh Hoan chột đến mức dám thẳng mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-chi-muon-chet-cho-roi/chuong-47-ngai-ngung-khi-di-team-building.html.]
Diệp Cẩn khẽ , “Vậy xem chúng duyên thật đấy, đều là tình cờ gặp ?”
Mà cái duyên , Diệp Vĩnh Hoan thật sự chẳng .
Cậu cảm thấy nụ mặt sắp cứng , may mà đúng lúc đó, Diêm Kỳ cứu , “Ăn trái cây ? Lão Tam mua mấy quả mận vàng bên , cũng ngon phết.”
Trái cây trong tay Diêm Kỳ màu vàng ửng đỏ, to bằng trái mơ, qua thấy ngọt lịm hấp dẫn.
Diệp Vĩnh Hoan vì lịch sự, cũng để tránh khỏi Diệp Cẩn, chủ động đưa tay nhận. Không ngờ vươn tay, liền hai bàn tay khác cũng đưa tới, chặn tay .
Ngón tay Diệp Khuynh Trú và Diệp Cẩn chạm , hai , ánh mắt trao đổi, chỉ họ mới hiểu ý ngầm bên trong.
Chỉ Diêm Kỳ vẫn hiểu gì, “Đừng giành chứ, còn nhiều mà!”
Diệp Cẩn là rút tay , lúc giải thích sang với Diệp Khuynh Trú, “Lần dì , Tiểu Hoan dị ứng khá nhiều... khi chắc loại gây dị ứng thì nhất là đừng ăn.”
Nếu tinh ý cạnh, hẳn sẽ nhận hàm ý ẩn câu - nhớ rõ tình trạng của Diệp Vĩnh Hoan.
Tiếc là, ở đây hiểu rõ hơn nhiều.
Diệp Khuynh Trú trả lời thẳng: “Đây là mơ sấy thêm phụ gia hóa học, đừng ăn.”
Diệp Vĩnh Hoan thu tay .
“Đây là mơ sấy hả? Mơ sấy mà bán ba tệ một cân?” Diêm Kỳ kinh ngạc.
Diệp Vĩnh Hoan lập tức tiếp lời, “Mau bảo lão Tam đừng mua nữa, thế thì lỗ quá !”
Hai còn cũng bước lên, tạm gác chủ đề .
Lão Tam thì mua đủ thứ, lúc Diệp Vĩnh Hoan bọn họ đến nơi, xách theo ba cân trái cây, một chùm bóng bay khí heli, và một con chuột hamster.
“Cậu mua chuột hamster gì?” Diêm Kỳ trợn mắt. Lão Tam , “ thấy nó tội nghiệp. Ông chủ nhốt nó chung với mấy con chuột khác trong một cái lồng, tụi chuột mà nhốt chung thế thế nào cũng đ.á.n.h . thấy nó mấy con đè đánh, chân sắp bẻ gãy luôn, nên mới nghĩ cứu chuột thôi.”
“Thế mang nó khu du lịch gì? Đừng bắt chước mạng mà thả linh tinh đấy nhé!”
“Yên tâm yên tâm, mang theo bên mà.” Lão Tam cam đoan như .
Lúc tập trung đầy đủ, tổng cộng hơn hai mươi , ai cũng đến chào Diêm Kỳ một câu, khiến Diệp Vĩnh Hoan sững ... thể hiểu nổi một đủ sức duy trì mối quan hệ với từng cùng lúc.
Hơn hai mươi chia hai tốp xe điện đến khách sạn suối nước nóng. Mấy bạn học thấy ba em nhà họ Diệp thì còn tâm lý, để trống nguyên một hàng ghế cho ba cùng .
Xe điện mỗi hàng ba ghế, Diệp Vĩnh Hoan cạnh Diệp Khuynh Trú, nhưng Diệp Cẩn là cố ý vô tình, lên xe nhanh chân chỗ giữa. Màn Diệp Vĩnh Hoan bối rối tại chỗ, ngẩn nên gì tiếp theo... cho đến khi thấy Diệp Khuynh Trú điềm nhiên xuống chỗ bên . ...Thôi , như thế cũng , tránh nghi ngờ. Diệp Vĩnh Hoan mặt sa sầm bước lên xe, mà Diệp Cẩn vẫn còn hỏi thế, tâm trạng .
“Không , lúc nãy xe say, giờ thấy khỏe.” Diệp Vĩnh Hoan nghĩ bụng, khỏe , đừng đến bắt chuyện nữa.
Diệp Cẩn vẫn giữ nguyên hình tượng dịu dàng, đó cũng yên lặng suốt dọc đường.
Đến khách sạn, đến chuyện chia phòng. Diêm Kỳ đặt bộ là phòng tiêu chuẩn hai , ghép cặp hai một phòng. Tổng cộng hai mươi mốt , mười một phòng, nghĩa là một ở một .
Vì mục đích là để thúc đẩy tình bạn trong chuyến tập thể, nên ngoài việc phân chia nam nữ, còn đều bốc thăm để quyết định ai ở với ai.
Diệp Vĩnh Hoan nhớ đến cái vận khí kỳ quặc của Diệp Khuynh Trú trong một vài phương diện, bèn lén lấy điện thoại nhắn tin cho .
[Hộp Nhạc]: Lát nữa bốc , bốc trúng em.
Diệp Khuynh Trú xem tin, nhíu mày.
[Hắc Bạch Điên Đảo]: Đây là bốc thăm, dựa mỗi vận may của . Hai chúng may mắn như thì mới bốc trúng cùng một .
[Hộp Nhạc]: Đừng xui xẻo thế, em cũng sẽ cố hết sức!
Diệp Khuynh Trú đặt điện thoại xuống, thầm nghĩ cố gắng thì liên quan gì đến chuyện chứ.
vẫn theo ý Diệp Vĩnh Hoan, chờ hai đầu tiên bốc xong thì bước lên rút một lá thăm.
Và vận may vẫn về phía ... bốc trúng phòng trống - tức là ở một .
Diêm Kỳ vỗ tay chúc mừng, “Anh Trú may ghê, phòng đơn! Không gian riêng tuyệt đối luôn.”
Diệp Vĩnh Hoan nghiến chặt răng, đến mức đau cả lợi, đúng là cái vận may c.h.ế.t tiệt mà!
Cuối cùng khi công bố kết quả bốc thăm, Diệp Vĩnh Hoan ở cùng phòng với Lão Tam.
Kết quả , cũng tệ lắm, ít nhất Lão Tam là bạn cùng phòng ký túc của , sống chung một thời gian , hai ở riêng với cũng đến nỗi ngại ngùng.
Tiếp theo, đám sinh viên đại học sẽ chơi trò trốn thoát khỏi phòng kín. Diệp Vĩnh Hoan vốn định , nhưng cũng tiện công khai giữ Diệp Khuynh Trú , chỉ thể âm thầm hẹn , lát nữa đang chơi giữa chừng thì tranh thủ trốn ngoài, lặng lẽ về.
Lúc đang chơi căng thẳng, chắc sẽ chẳng ai để ý rời ...
Kết quả vượt quá tưởng tượng của cả Diệp Vĩnh Hoan và Diệp Khuynh Trú: cái gọi là “trốn khỏi phòng kín” mà Diêm Kỳ , hóa thực sự là “phòng kín”! Nếu giải hết bộ câu đố, thì thể thoát ! Chưa kể, chủ đề của phòng kín là kiểu kinh dị Trung Quốc rùng rợn nhất - hôn lễ âm. Ngay cả mấy sinh viên bình thường gan cũng nhỏ, đến khi trò đều dọa đến bò lê bò càng, khiến tiến độ giải đố kéo dài vô cùng.