Pháo Hôi Chỉ Muốn Chết Cho Rồi - Chương 55

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:09:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

May mà đó là Diệp Khuynh Trú - thích, nếu thì Diệp Vĩnh Hoan chắc chắn sẽ cảm thấy gặp kẻ biến thái!

ảnh mà Diệp Khuynh Trú chụp, thật cũng thể gọi là chụp lén bệnh hoạn gì, mà chỉ là những khoảnh khắc vô tình trong lúc hai ở bên ... Diệp Vĩnh Hoan bao giờ , khi chăm chú điện thoại chơi game, Diệp Khuynh Trú hề màn hình, mà là đưa trong ống kính.

Còn góc nghiêng lúc thẫn thờ, bóng lưng lúc đường, dáng vẻ khi đang ngủ, bên miệng còn dấu nước óng ánh....

Diệp Vĩnh Hoan nghẹn lời, “Tấm giữ gì? Xấu quá.”

Diệp Khuynh Trú ghé , “Dễ thương mà.”

“Có thể xoá ?” Diệp Vĩnh Hoan hỏi.

Diệp Khuynh Trú nghĩ một lát, “Vậy mấy bạn bè quan trọng trong WeChat của em, thể xoá ?”

Hai trả điện thoại cho , bắt đầu xoá trong danh sách bạn, một lúc ...

“Diệp Vĩnh Hoan! Em xoá tài khoản phụ của ?”

“Đó là yêu qua mạng, giờ em bạn trai đàng hoàng , giữ .”

Diệp Khuynh Trú dáng vẻ tự đắc của , bật , “Trẻ con!”

Đến giờ chiếu, Diệp Vĩnh Hoan mới cùng Diệp Khuynh Trú lấy vé, tên phim là “Sóng Lặng Trong Nước”, một cái tên đầy tính nghệ thuật nên cũng để ý đến thể loại.

Đến khi phòng chiếu, Diệp Vĩnh Hoan mới phát hiện, Diêm Kỳ cái đồ khốn đó đặt cho một bộ phim kinh dị! Loại thật sự ma !!

Mở hộp bất ngờ thì là tạo sự bất ngờ, chứ hù doạ chứ?!

, trong rạp ít , thỉnh thoảng còn bàn tán về phim, doạ đến mức bỏ chạy giữa chừng, xong liền ầm lên.

Một đàn ông Trung Quốc luôn tỏ mạnh mẽ, vốn nhấc m.ô.n.g khỏi ghế, xuống.

Diệp Khuynh Trú thấy , nghi ngờ, “Không ?”

Diệp Vĩnh Hoan nắm lấy tay , cố tỏ bình tĩnh, “Em đến .”

“...” Diệp Khuynh Trú gì, đó bật , “Nếu sợ thì nắm c.h.ặ.t t.a.y .”

Chưa đợi phim chính thức bắt đầu, tay Diệp Khuynh Trú bóp đến in hằn dấu ngón tay .

Phim kể về một quy luật tâm linh kỳ lạ: gương thể thông với nước, nước thể thông với cõi âm. Kịch bản là nhiều câu chuyện tưởng như liên quan, nhưng thực kết nối với . Mở đầu là cảnh đốt giấy vàng, bày cơm cúng bên bờ sông - một nghi thức để trấn an các cô hồn dã quỷ.

Rồi một gã say rượu xuất hiện, khuyên ngăn, bắt đầu cởi thắt lưng, tè xuống sông.

Đến đoạn , Diệp Vĩnh Hoan dám xem tiếp, đưa tay bịt mắt, chỉ bịt luôn cả tai.

Cuối phim một cú twist, nhân vật chính cứ tưởng trời sáng, vượt qua một đêm đáng sợ nguy hiểm, thoát khỏi tử địa. Anh tuỳ tiện tìm một trung tâm thương mại, định mua quần áo mới cho bộ đồ ướt sũng.

khi gương trong phòng thử đồ, hề để ý đến dấu nước chân, đang từ từ chảy về phía gương...

Bất ngờ, từ trong gương thò một cánh tay trắng bệch, kéo mạnh nhân vật chính trong, màn hình tối đen.

Từ bóng tối, dần hiện lên tiếng xì xào, màn hình từ từ hiện .

Trong phòng thử đồ cũ kỹ của trung tâm thương mại, nhân vật chính chiếc gương vỡ nát đầy sàn, mỉm xin nhân viên, máy đặc tả - trong kẽ móng tay vết m.á.u thâm đen, còn chỗ ngón út vốn một nốt ruồi thì giờ sạch sẽ trơn tru.

Kết thúc phim, Diệp Khuynh Trú hỏi , “Phim ?”

Thực chỉ đừng cố gồng quá.

càng thích gồng, càng cứng đầu, “Cũng .”

“...Vậy em thử xem, tư tưởng chủ đạo của bộ phim là gì?"

Diệp Vĩnh Hoan im lặng, cái còn bài hiểu nữa ?

“Tư tưởng chủ đạo là: Đừng tè xuống sông!”

“Ha ha ha ha ha...” Diệp Khuynh Trú bật .

Ngày hôm là cuối tuần, hai định về trường mà cùng về căn hộ. Căn hộ của cả hai ở cùng tầng, nhưng vì quen bắt gặp, nên cũng về phòng .

Cậu chợt nhớ đến những lời Diêm Kỳ từng - xem phim kinh dị xong thì thể nhân cơ hội ôm ấp, mật một chút.

Phim kinh dị xem , mà ôm thì chẳng quá lỗ ?

Huống hồ đúng là sợ thật.

“Em, tối nay em ngủ với nhé, cũng lâu chuyện thâu đêm.” Diệp Vĩnh Hoan bám sát theo Diệp Khuynh Trú, đến cửa phòng .

Diệp Khuynh Trú “ừ” một tiếng, vạch trần tâm tư nhỏ của .

Lúc tắm, Diệp Vĩnh Hoan cởi đồ xong, đầu thấy trong phòng tắm cả gương lẫn nước, tim kìm mà đập loạn... Dù xem hết bộ phim, nhưng vài cảnh vô tình liếc qua in sâu trong đầu, cách nào xoá nổi.

Một trong đó là cảnh nhân vật chính cúi đầu gội đầu trong phòng tắm, cảm thấy chất lỏng dội lên gáy gì đó sai sai, lau nước mặt mở mắt , thấy tóc hai bên đầu dài bất thường, đưa tay kéo thử, một lọn tóc dài dễ dàng giật , cuối đuôi tóc là mảnh da đầu còn dính máu.

Lúc ống kính đột ngột nâng lên, một cái đầu ma treo ngược đầu đàn ông đang gội đầu, từ từ áp sát... “Á á á á á á!” Diệp Vĩnh Hoan chính trí tưởng tượng của dọa đến hét toáng lên, nào còn dám ở một trong phòng tắm, liền nhảy dựng lên chạy ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-chi-muon-chet-cho-roi/chuong-55.html.]

mở cửa phòng tắm đ.â.m sầm lòng Diệp Khuynh Trú.

Thì lúc nãy thấy tiếng hét của , Diệp Khuynh Trú lập tức chạy tới, thế nên mới va Diệp Vĩnh Hoan mở cửa bước .

Trên Diệp Khuynh Trú một mùi hương lạnh mát quen thuộc, là mùi mà Diệp Vĩnh Hoan quen thuộc tin tưởng, chỉ cần ngửi mùi hương , , lập tức tay chân quấn lấy , tìm một tư thế khiến cảm thấy an .

Diệp Khuynh Trú ôm lấy , nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi, “Sao ?” Diệp Vĩnh Hoan nước mắt lưng tròng vùi mặt n.g.ự.c , “Em tắm một , em sợ.”

Tay đang vỗ lưng đột nhiên khựng , Diệp Vĩnh Hoan ngẩng đầu khó hiểu, bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của Diệp Khuynh Trú.

Lúc mới nhận , mặc gì, còn phát lời mời gọi cùng tắm - rõ ràng là ám chỉ ?

Mặt Diệp Vĩnh Hoan “bừng” một tiếng đỏ bừng, nhưng nghĩ, họ sắp thành niên , tại thể? Lẽ nào Diệp Khuynh Trú thực sự hứng thú với ?

Diệp Vĩnh Hoan vòng tay qua cổ , quyết định xác nhận cuối, “Chẳng lẽ ?”

Phản ứng của Diệp Khuynh Trú là siết chặt vòng tay ôm, chặn luôn cái miệng năng bừa bãi .

Khi hai tách , mặt Diệp Vĩnh Hoan ửng đỏ, ánh mắt mơ màng ngước lên Diệp Khuynh Trú.

Vẻ mặt vẫn bình tĩnh như , tựa như vô d.ụ.c vô cầu, nhưng cơ thể đang dính sát truyền đến cho Diệp Vĩnh Hoan một đáp án ngược . Giọng Diệp Khuynh Trú trầm xuống, “Em chắc chứ?”

Diệp Vĩnh Hoan đỏ mặt, sờ thử xác nhận, lắp bắp, “Chắc... chắc chứ, thế ... cũng dễ chịu gì...”

Nói đến đây, lén sắc mặt , “Sao kiểu mặt cảm xúc , tưởng ... nhu cầu gì.”

Diệp Khuynh Trú thở dài một tiếng, chôn đầu cổ Diệp Vĩnh Hoan, giọng trầm đục, “ từng , chỉ là bình thường. Đã là bình thường thì sẽ . Em đừng thần thánh hoá quá.”

“Ồ” Diệp Vĩnh Hoan ngây ngốc đáp , vài giây mới bừng tỉnh mà trợn to mắt.

Ý của Diệp Khuynh Trú là... luôn . Chỉ tại khuôn mặt lừa gạt thôi... Thế mà mơ tưởng kiểu tình yêu Plato cả một thời gian dài!

Hai cùng phòng tắm, sống bên cạnh, Diệp Vĩnh Hoan sợ nữa, huống hồ “ sống” còn vai rộng, eo thon, chân dài. Nghĩ đến chuyện sắp xảy , Diệp Vĩnh Hoan chẳng những sợ ma nữa, mà còn suýt biến thành yêu tinh, “Em thể sờ cơ bụng của ?”

Diệp Khuynh Trú đang bóp dầu gội, Diệp Vĩnh Hoan ngay mặt, trông ngoan ngoãn là thế, nhưng ánh mắt chỉ dám phần bụng của .

Anh bất đắc dĩ buồn , sờ thì sờ , khách sáo kiểu đúng là cần thiết, “Được.”

“Cảm ơn .”

“Không gì” Anh cũng ngờ, thể kỳ quái hơn thế nữa.

Tay Diệp Vĩnh Hoan áp lên, Diệp Khuynh Trú theo phản xạ siết nhẹ bụng , khiến từng đường nét cơ bụng hiện rõ mồn một.

Lòng bàn tay mềm mại, hề chút chai sần nào, khi chạm thì nhẹ nhàng như đang gãi ngứa ngoài giày. Hơi thở của Diệp Khuynh Trú trở nên dồn dập hơn vài phần. Diệp Vĩnh Hoan vẫn vô thức trầm trồ, “To thật, cứng thật.”

Rồi đổi thành một ngón tay thon dài, chọc một cái chỗ rốn.

Mặc dù đang đến cơ bụng của ... nhưng những lời đầy ẩn ý như thế, cộng thêm cả chuỗi tình huống đó, khiến Diệp Khuynh Trú thật sự khó mà nghĩ xa.

...Khỉ thật.

Diệp Khuynh Trú nhắm mắt , đầu tiên cảm giác c.h.ử.i thề.

“...Nhắm mắt , cẩn thận bọt mắt.”

Diệp Vĩnh Hoan ngoan ngoãn “ồ” một tiếng, nhận giọng khàn hơn .

Diệp Khuynh Trú một tay xoa bọt đầu , tay thì âm thầm véo mạnh , cuối cùng cũng tạm thời bình tĩnh .

Sau khi Diệp Vĩnh Hoan tắm xong cũng chịu ngoài, cứ nhất quyết ở trong phòng tắm chờ , còn đòi xem tiểu.

tiểu .” Diệp Khuynh Trú mặt biểu cảm.

“Thấy , em bảo , khác thì tiểu .” Diệp Vĩnh Hoan đắc ý, vẫn còn nhớ chuyện Diệp Khuynh Trú ở viện dưỡng thương cứ đòi giúp tiểu.

“Ừ” Diệp Khuynh Trú phản bác, mặc dù thật lý do tiểu là vì tự véo quá đau. Chờ đến khi Diệp Khuynh Trú tắm xong, quấn khăn tắm quanh eo, bắt đầu giúp Diệp Vĩnh Hoan lau khô , mặc đồ ngủ cho .

Diệp Vĩnh Hoan thắc mắc, “Em mặc đồ ngủ gì?”

“Vì em cần ngủ.”

Mặc xong cho Diệp Vĩnh Hoan, mới bắt đầu mặc đồ của .

Diệp Vĩnh Hoan ngơ ngác, “Sao cũng mặc đồ ngủ? Mặc lát nữa cởi, chẳng phiền ?”

Diệp Khuynh Trú bật ngắn một tiếng, “Ngủ thôi, đừng cởi.”

Anh bế khỏi phòng tắm, sấy khô tóc cho , thực sự định ngủ.

Diệp Vĩnh Hoan hiểu nữa , nãy chẳng ngầm đồng ý gì đó ? Hơn nữa khi nãy cũng phản ứng mà...

Cậu chọc cánh tay Diệp Khuynh Trú, lời nào, chỉ lặp lặp từng cái một.

Diệp Khuynh Trú tất nhiên đang nghĩ gì, liền nắm lấy tay , kéo lòng, “Muốn thật ?”

Đôi mắt Diệp Vĩnh Hoan sáng lên, gật đầu.

Ngay đó, Diệp Khuynh Trú lật dậy, nắm lấy cổ chân , từ từ cúi thấp xuống.

 

Loading...