Pháo Hôi Chỉ Muốn Chết Cho Rồi - Chương 56: Tư Duy Trai Thẳng
Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:10:43
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh đèn trong phòng mờ, càng tăng thêm vài phần khí mờ ám. Diệp Vĩnh Hoan đẩy Diệp Khuynh Trú mấy cái, đó vô lực ngã vật xuống giường.
Từ tới nay đụng chạm thể khác, khi chấp nhận Diệp Khuynh Trú trong lòng, mới dần những tiếp xúc thể với , thậm chí còn từng hôn ... mãi đến hôm nay, mới hiểu, những thứ đây tưởng là “ mật” , thật chẳng là gì cả.
Cũng lúc , Diệp Vĩnh Hoan mới cơ thể , khi khác chạm , sẽ nhạy cảm đến mức nào.
Đầu ngón tay và nụ hôn của Diệp Khuynh Trú như mang theo điện, mỗi nơi lướt qua đều để từng đốm lửa tê dại, từ ngoài trong, khiến Diệp Vĩnh Hoan như phát điên, đầu óc trống rỗng thể suy nghĩ nổi.
Cậu lấy tay che mắt, chắn hết ánh sáng mặt.
Cứ đắm chìm trong bóng tối và khoái cảm như thế , cái gì mà hổ, cái gì mà tự ti, đều quẳng đầu...
Vài phút , Diệp Khuynh Trú đ.á.n.h răng, Diệp Vĩnh Hoan đỏ như tôm luộc, cuộn tròn trong chăn.
Khi lý trí dần , chui trong chăn đ.ấ.m gối túi bụi... Mình cái gì ?! Diệp Khuynh Trú cái gì ?! Cậu còn phản ứng nhanh như thế nữa... ... sống nữa!
Khi Diệp Khuynh Trú trở , thấy “con đà điểu” đang vùi đầu trong chăn, liền tắt đèn một cách chu đáo, kéo chăn xuống một chút, “Đừng trùm kín thế, ngộp khí.”
Giờ đây bóng tối khiến Diệp Vĩnh Hoan sợ, ngược còn khiến thấy yên tâm hơn.
Cậu cố gắng điều chỉnh tâm trạng, đưa đôi bàn tay nhỏ bé , bắt đầu mò lung tung.
Diệp Khuynh Trú giữ lấy cổ tay , Diệp Vĩnh Hoan ngẩn nghĩ, đúng là khác biệt do gen thật, cùng tuổi mà tay to hơn tay nhiều quá... Ừ, cũng cao hơn nhiều.
May mà Diệp Khuynh Trú giữ tay , nếu sẽ chỗ khác biệt lớn nhất do gen ở .
“Còn nữa ?” Diệp Khuynh Trú giữ tay , thấp giọng hỏi.
Mùi kem đ.á.n.h răng hương cỏ thoang thoảng phả lên mặt Diệp Vĩnh Hoan, ký ức ập đến, mặt lập tức nóng ran.
vẫn cố gắng chống cơn hổ, mở miệng hỏi, “Anh cần ? Nhịn thế khó chịu ?”
“Em ?” Diệp Khuynh Trú hỏi ngược .
Diệp Vĩnh Hoan hồi tưởng hành động của ban nãy, lo lắng trả lời, “Em !”
“Em chuyện đó thì cần chuẩn những gì ?” Diệp Khuynh Trú xoa tai , bình thản hỏi.
Diệp Vĩnh Hoan quả nhiên ngơ ngác, hỏi , “Cần chuẩn gì?"
Cần cái gì chứ? Làm luôn ?
Diệp Khuynh Trú bật khẽ, bắt đầu giải thích, “Không gel bôi trơn, bao, bọn thể hôm nay . Em xem, em chẳng gì, chút kinh nghiệm nào, sợ em đau.”
, mặc dù khi Diệp Vĩnh Hoan chủ động , thật sự kích động, hưng phấn, thậm chí trong khoảnh khắc đó còn nảy sinh ý nghĩ thử một ... nhưng nhanh, lý trí kiểm soát đầu óc .
Cả hai đều là đầu, thể bắt đầu khi gì và hề chuẩn .
“Chẳng lẽ thì ?” Diệp Vĩnh Hoan phục phản bác.
Diệp Khuynh Trú hôn lên chóp mũi , động tác và giọng đều mang theo một sự trân trọng và yêu thương mà chính cũng nhận , “Anh cũng , nên càng chuẩn cho .”
Kế hoạch chủ động dâng thất bại .
Sáng hôm , Diệp Vĩnh Hoan còn kịp tìm Diêm Kỳ tính sổ, đối phương gửi ngay một sticker “quỳ xuống” đầy đau khổ.
[Diêm Kỳ] : Anh em , thật sự xin , lúc đó còn đặt một suất phim kinh dị cho và bạn gái, định thử cảm giác ôm mỹ nhân trong lòng, ai ngờ gửi nhầm mã cho , đừng giận nhé.
[Diêm Kỳ] : mà may là với bạn trai xem cái phim tình cảm đó!
[Diêm Kỳ] : Phim đó dở tệ luôn, thế mà bạn gái xem xong tu tu, còn đàn ông chẳng ai cả, đòi chia tay với nữa.
[Diêm Kỳ] : Nam chính chẳng qua là mù quáng tin tưởng nữ chính trong công việc, mà lựa chọn khách quan là yêu cầu cô tạm ngừng công tác để điều tra. Bạn gái bảo nam chính xử lý sai. chỗ nào? Như thế chẳng là đang bảo vệ ? Nếu đồng nghiệp khác bàn tán vì quan hệ giữa họ, thì sự nghiệp của nữ chính chẳng càng ảnh hưởng ?
[Hộp Nhạch] : ...Nên là, chỉ vì quan điểm khác mà với bạn gái cãi ?
[Diêm Kỳ] : Cậu xem lý ?
[Hộp Nhạch] : Rất lý, đừng nữa.
Trai thẳng đúng là đáng sợ, xem phim với bạn gái mà phân tích lý lẽ với cô ? Đây rõ ràng là một vấn đề về cảm xúc, bạn gái cảm thấy , vì nam chính xử lý đúng, mà là vì cô đồng cảm với nữ chính, thấy nữ chính trong thời khắc đó yêu ủng hộ, nên cảm thấy đau lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-chi-muon-chet-cho-roi/chuong-56-tu-duy-trai-thang.html.]
Kết quả là bạn trai thẳng như ruột ngựa cảm nhận cảm xúc đó, còn cứng đầu tranh luận về cách xử lý, bạn gái cãi mới lạ.
Nếu là xem với Diệp Khuynh Trú thì chắc chắn sẽ xảy chuyện .
Nghĩ tới đây, Diệp Vĩnh Hoan đột nhiên nảy ý, ghép bộ đoạn chat với Diêm Kỳ , gửi khung trò chuyện ghim đầu trong WeChat, kèm theo một câu: Nếu là , sẽ thế nào?
Lúc đang bài, Diệp Khuynh Trú liếc điện thoại, đặt quyển sách chuyên ngành xuống, bắt đầu gõ chữ một cách nghiêm túc.
[Hắc Bạch Điên Đảo] : Nếu là , thể sớm phát hiện điểm bất hợp lý trong sự việc tại nơi việc, dập tắt nó ngay từ trong trứng nước. Như , nữ chính cũng sẽ mắc sai lầm đó, cũng rơi khủng hoảng...
[Hộp Nhạch] : ...Giỏi ghê.
[Hắc Bạch Điên Đảo] : Cảm ơn.
[Hộp Nhạch] : Không gì.
Từ đoạn trả lời , bạn trai của cũng xem là một “trai thẳng” kiểu khác... Cậu rõ ràng hỏi là nếu rơi tình huống bất đồng quan điểm với bạn gái như Diêm Kỳ thì nên gì, mà tên tưởng đang hỏi cách xử lý khủng hoảng nơi việc trong phim?
Xong , bạn trai chắc là công việc cho mê !
Diệp Vĩnh Hoan vội vàng mở “Một trăm việc các cặp đôi nên ”, tính lên kế hoạch hẹn hò nhiều hơn với Diệp Khuynh Trú, giúp phát triển một chút bộ não yêu đương. “Nắm tay, hôn , ngủ chung, xem phim, du lịch cùng , tặng quà cho ... Ha, ngờ là bất tri bất giác, cũng khá nhiều nhỉ!” Diệp Vĩnh Hoan lẩm bẩm, tiếp tục kéo xuống , bất ngờ phát hiện một mục khá thú vị: “Đeo chung tai nhạc cùng yêu”. Chẳng chính là nhạc cùng ?
Chuyện hình như bọn họ vẫn qua... mà nhạc chẳng ? Cảm giác chẳng gì gọi là nghi thức cả.
Diệp Vĩnh Hoan suy nghĩ xuất thần một hồi, ánh mắt bất ngờ liếc thấy mục nhỏ phía - tặng quà cho .
Cậu chẳng từng tặng Diệp Khuynh Trú một cái loa bluetooth ? Nếu lấy nhạc chơi game cùng , thế chẳng nghi thức đầy đủ ? Hoàn hảo!
Tan học xong, Diệp Vĩnh Hoan hớn hở chạy tìm Diệp Khuynh Trú lấy loa bluetooth.
Cậu đến lớp ký túc xá chặn , mà gửi tin nhắn cho Diệp Khuynh Trú, hai một một , cùng về căn hộ lấy đồ.
Khi đến lầu căn hộ, Diệp Vĩnh Hoan bất ngờ gặp Trịnh Miễn.
“Hoan ! Cậu về !” Trịnh Miễn vẫn nhiệt tình như , trông thấy Diệp Vĩnh Hoan liền vẫy tay gọi.
Cậu thật sự vui, thực so với Diệp Khuynh Trú thì lâu gặp Diệp Vĩnh Hoan.
“Hoan , càng ngày càng trai đấy” Trịnh Miễn cảm thán một câu, hai mắt dính chặt lên gương mặt Diệp Vĩnh Hoan, rời nổi.
Nếu vì cuộc gặp tình cờ , Diệp Vĩnh Hoan suýt nữa quên mất tên ngốc , nhưng cứ chằm chằm gì?
! Trong cốt truyện gốc, thời điểm , Trịnh Miễn đề cập đến chuyện kết với Diệp Khuynh Trú ... Dù từ chối mấy , nhưng rốt cuộc cũng hảo cảm mới nghĩ đến chuyện đó chứ?
Diệp Vĩnh Hoan phần gượng gạo mở lời, “Chào , trùng hợp thật.” Trịnh Miễn thẳng tính , “Không trùng hợp , cố tình đợi ở đây đấy, đoán hôm nay sẽ về.” Thì , Trịnh Miễn định tìm Diệp Khuynh Trú, nhưng thang máy thiết lập quyền truy cập, nếu quyền của chủ căn hộ, dù dừng ở tầng đó cũng mở . Mà khu chung cư mỗi tầng chỉ ba căn hộ, cả ba đều thuộc nhà họ Diệp, Trịnh Miễn ở tầng , gõ cửa nhà Diệp Khuynh Trú cũng .
“Cậu tìm Diệp Khuynh Trú gì? Hai thiết lắm ?” Diệp Vĩnh Hoan cảnh giác hỏi.
“Muốn nhờ cấp quyền truy cập thang máy cho ... Bọn từng là bạn cùng phòng suốt một năm lớp 12, thế chẳng ?” Trịnh Miễn giải thích.
Cậu học ngành truyền thông ở trường đại học kế bên, trường đó quản lý quá nghiêm, tuy năm nhất bắt buộc ở ký túc, nhưng kiểm tra phòng mỗi tối. Trịnh Miễn tuy vẫn đóng tiền ở ký túc xá, nhưng thật sớm dọn đến khu căn hộ . Trước đó từng nhắn cho Diệp Khuynh Trú bảo mở quyền truy cập tầng cho , Diệp Khuynh Trú cũng đồng ý , chỉ là cơ hội thực hiện. Hôm nay tình cờ thấy căn hộ, nên mới nhanh chóng bám theo xin quyền.
Diệp Vĩnh Hoan thực sự quên mất chuyện , nhưng vẫn tỏ vẻ vui, “ cũng quyền mở tầng đó, bảo mở?”
Trịnh Miễn khựng , đập tay trán, ngộ , “À đúng , Hoan cũng mở quyền mà!”
Diệp Vĩnh Hoan nheo mắt một lúc, trong lòng xẹp xuống.
Cái định sẵn là “chính thất” của Diệp Khuynh Trú , vẫn cứ ngu ngơ như ... Gọi là tình địch thì đúng là đ.á.n.h giá quá cao .
Diệp Vĩnh Hoan dẫn Trịnh Miễn thang máy, đến cửa nhà mới phát hiện cửa nhà Diệp Khuynh Trú khóa.
Cậu đẩy cửa bước , ngay cửa đặt sẵn một đôi dép cho , dép tự nhiên, nhận biểu cảm phần kỳ quái của Trịnh Miễn phía – hai , thực sự sống chung với ?
Chính vì cánh cửa khóa và sự tùy ý của Diệp Vĩnh Hoan, khiến Trịnh Miễn - tên EQ lúc cao lúc thấp - hình như mơ hồ chút chân tướng. Trịnh Miễn lúng túng ở cửa một lúc, Diệp Vĩnh Hoan lúc đến gần phòng khách mới như sực nhớ điều gì, gọi một tiếng “Diệp Khuynh Trú”, bảo lấy dép cho Trịnh Miễn.
Diệp Khuynh Trú mặc tạp dề xuất hiện trong phòng khách, gương mặt vốn dịu dàng, khi thấy vị khách mời mà đến ở cửa liền sầm xuống ba phần, gật đầu một cái với Trịnh Miễn, đó lấy từ ngăn kéo một đôi bao giày, ném cho .
Trịnh Miễn trông thấy Diệp Khuynh Trú, biểu cảm trở nên kích động... Hồi cấp ba, Diệp Khuynh Trú lợi hại thế nào, chính nhờ mấy đoán đề và tài liệu ôn tập của mà mới đậu trường đại học hiện tại.
Cậu ngưỡng mộ Diệp Khuynh Trú, thậm chí từng nghĩ, chắc là thích kiểu như . Thế nhưng Diệp Khuynh Trú lúc nào cũng lạnh lùng, cách cả ngàn dặm, tình cảm đến giờ vẫn chỉ dừng ở mức ngưỡng mộ.