Pháo Hôi Chỉ Muốn Chết Cho Rồi - Chương 61: Đính Hôn

Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:21:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lúc Trịnh Miễn quên mất vẫn đang livestream, tất nhiên cũng để ý đến phần bình luận.

Hiện tại, bộ bình luận đều đang giục tìm Diệp Vĩnh Hoan, còn hỏi thể mai giúp , họ cũng xem mắt với thiếu gia nhà hào môn.

Trịnh Miễn ngẩn tại chỗ một lúc, đó quyết định gõ cửa phòng Diệp Khuynh Trú.

Cậu đúng là kiểu kỳ lạ, EQ lúc cao lúc thấp... Vừa mới hiểu ẩn ý khoe khoang của Diệp Khuynh Trú, lập tức thể liên tưởng đến chuyện nhờ ai để Diệp phu nhân từ bỏ ý định .

Trong phòng nghỉ, Diệp Khuynh Trú kết thúc cuộc gọi công việc, đang nghỉ ngơi ghế sofa. Nhìn thấy Trịnh Miễn bước , nhướng mày một cách vô thức, “Sao tiền sảnh chơi?”

Trịnh Miễn cũng hiểu như , mở miệng thẳng chuyện của Diệp Vĩnh Hoan. Phần bình luận lúc đang ầm ĩ đến mức sắp nổ tung.

[Yo yo yo, chiêu của Trịnh giống kiểu đ.á.n.h vòng cứu nước ghê!

[Cười c.h.ế.t mất, thiếu gia Trịnh mà cũng ngày vòng vo uyển chuyển! Lần đầu thấy đó!!

“Anh Trú, cần một đối tượng kết hôn ?”

Diệp Khuynh Trú và Diệp Vĩnh Hoan đang trong giai đoạn tình cảm mặn nồng, thể lọt hai chữ “kết hôn”.

Anh gần như lập tức sa sầm mặt, “Không cần.”

Cho dù bây giờ đủ năng lực để quyết định tương lai của và Diệp Vĩnh Hoan, thì ít nhất, vẫn thể quyết định rằng bản sẽ dùng hôn nhân để đạt điều gì cả.

“Ồ” Trịnh Miễn ngẩn gật đầu, mới chần chừ hỏi, “Vậy nghĩ... A Hoan cần đối tượng kết hôn ?”

“Em càng cần!” So với lúc nãy, cảm xúc của Diệp Khuynh Trú dường như còn mạnh hơn nữa.

Quả nhiên...

Không là do khi hiểu rõ sự thật nên cảm thấy nhẹ nhõm, là thất vọng, Trịnh Miễn khẽ thở dài một , đó cố gắng nở một nụ như chuyện gì, “ dì Diệp định tìm cho A Hoan một đính hôn đấy, còn tưởng dì sẽ công bằng, sắp xếp cho một nữa chứ.”

Diệp Khuynh Trú lập tức bật dậy, còn cầm điện thoại lên, dường như chuẩn gọi hỏi thẳng trong cuộc.

Trịnh Miễn bóng lưng phần hoảng hốt của khi rời khỏi phòng, trong lòng thấy chua xót... nhưng cũng chỉ thể giúp đến thôi, xem như giúp họ một tay.

Diệp Khuynh Trú bước khỏi phòng nghỉ, ban đầu định tìm Phó Vi Vi hỏi rõ ràng, nhưng nghĩ , vẫn quyết định về phía phòng Diệp Vĩnh Hoan .

Cậu thích đông , phòng ở khu vườn .

Khi Diệp Khuynh Trú đến, Diệp Vĩnh Hoan đang đồ.

Thời tiết cuối thu se lạnh, mà Diệp Vĩnh Hoan đồ trong phòng đồ, mà ngay cửa sổ sát đất.

“Sao bật sưởi?” Diệp Khuynh Trú nhíu mày.

Diệp Vĩnh Hoan sớm tiếng bước chân của nên cảnh giác gì, chỉ nghiêng đầu liếc một cái, tiếp tục động tác tay.

Thanh niên hai tay kéo vạt áo lên , lộ vòng eo săn chắc mảnh mai, sống lưng thon dài duyên dáng, còn hai lúm đồng tiền ở thắt lưng trông đáng yêu.

Ánh mắt Diệp Khuynh Trú tối , chậm rãi bước gần, vòng tay ôm lấy từ phía .

Động tác của Diệp Vĩnh Hoan khựng , tay chân và đầu óc như trói , giọng bực dọc, “Thả em .”

“Không thả.” Diệp Khuynh Trú những buông, mà còn siết chặt hơn, mặt áp cổ trong lòng, nhẹ nhàng hít lấy hương thơm từ làn da, đặt một nụ hôn lên đó.

Diệp Vĩnh Hoan thấy biểu cảm và hành động của , nhưng cũng nhạy cảm nhận điều gì đó , “Sao thế, Trú.”

Diệp Khuynh Trú khẽ bật . Gần đây A Hoan học chiêu dỗ dành, gọi “ Trú” bằng giọng mềm mềm, hiệu quả vô cùng.

“Chuyện đêm đó, em thể nữa ?”

Dù bầu khí phần mờ ám, nhưng đầu óc Diệp Vĩnh Hoan kịp phản ứng, “Đêm nào cơ?”

“Chính là khi xem phim, ... cái giường

Mặt Diệp Vĩnh Hoan quần áo phủ lên lập tức đỏ bừng, đỏ đến tận mang tai. Cậu nhớ tối đó khá nhiều, nhưng gì thì , cũng đều là...

Cánh tay đang tì lên n.g.ự.c Diệp Khuynh Trú buông lỏng, dựa hẳn n.g.ự.c , nhỏ giọng ba chữ .

Muốn .

Ngay giây tiếp theo, trời đất như đảo lộn, Diệp Khuynh Trú mạnh mẽ đè xuống giường.

là tiện quá, áo đang cởi dở, tay còn kẹt, mắt che...

Cả hai đều nhanh chóng nóng bừng cả lên.

Diệp Khuynh Trú ghé sát tai thì thầm, “Vậy sẽ cảm lạnh nữa.”

“... Không đổ mồ hôi thì cũng chẳng cả.” Giọng Diệp Vĩnh Hoan phần yếu ớt.

Diệp Khuynh Trú cũng khó bao lâu, chỉ ôm hôn vuốt ve một lúc dậy, thở vẫn còn rối loạn, giúp cởi nốt áo, bộ lễ phục tối nay – giống hệt như đang mặc đồ cho búp bê .

Diệp Vĩnh Hoan điều chỉnh nhịp thở và nhiệt độ còn sót mặt, lúc mới nhận gì đó đúng. Thứ tự mặc đồ mà đang cho , hình như giống hệt khi từng đồ cho Tiểu Hắc Bạch...

Không lẽ, vẫn luôn thể thông qua Tiểu Hắc Bạch để quan sát ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-chi-muon-chet-cho-roi/chuong-61-dinh-hon.html.]

Diệp Vĩnh Hoan suy nghĩ chuyện đó một lúc, hỏi nhưng thấy ngại, quyết định sẽ âm thầm dùng điện thoại của Diệp Khuynh Trú để kiểm tra.

Đang nghĩ vẩn vơ, chợt Diệp Khuynh Trú hỏi với giọng điềm đạm: “Mẹ tìm cho em một đối tượng đính hôn, em nghĩ ?”

Diệp Vĩnh Hoan đầu , ngơ ngác khuôn mặt bình thản của - hiện tại thì bình thản đấy, chứ lúc nãy khi che mắt chắc chắn biểu cảm .

Theo như hiểu của về Diệp Khuynh Trú, hành động tám phần là để kiềm chế cảm xúc bùng nổ do câu hỏi gây .

vấn đề là, cũng nghĩ gì mà.

“Vậy... ? Em chuyện đó.”

Thấy gương mặt Diệp Vĩnh Hoan đầy vẻ ngây thơ, cảm xúc của Diệp Khuynh Trú lập tức xoa dịu . “Không , từ chối là .”

Diệp Vĩnh Hoan bĩu môi, “Tất nhiên là em sẽ từ chối . Vậy mà còn hù em.”

“Không hù em, chỉ là chắc chắn... em vẫn là của .” Lý trí của Diệp Khuynh Trú trở , lúc cũng thấy hành vi của phần thiếu tinh tế, “Xin .”

Diệp Vĩnh Hoan dậy, quỳ giường ôm lấy đang ở mép giường, khẽ hôn lên chóp mũi , phần ngượng ngùng , “Anh Trú đừng ... cứ luôn nghĩ em đang tôn thờ , nhưng thật ... chẳng cũng đang lý tưởng hóa em ?”

Diệp Vĩnh Hoan cúi đầu, “Em thật lòng cùng ... trở thành một đôi tình nhân giữa thế gian bụi trần .”

Cùng bước trần thế.

Không lời tỏ tình quá trực tiếp, nhưng rung động lòng một cách mãnh liệt.

Yết hầu Diệp Khuynh Trú khẽ động, vươn tay nâng cằm lên, để khuôn mặt đang hổ cúi đầu ngẩng lên, khẽ đặt một nụ hôn lên môi .

“Được.” Giọng trầm thấp, như đang cố gắng kìm nén điều gì đó sâu.

Lễ thành nhân, thật cũng khác biệt quá lớn so với những buổi sinh nhật đây, chỉ là , trong buổi tiệc tối, Diệp Tu Hiệt chính thức chuyển giao cổ phần của Tập đoàn Diệp thị cho Diệp Khuynh Trú mặt tất cả quan khách — cổ phần một công ty đơn lẻ, mà là bộ tập đoàn của gia tộc.

Diệp Vĩnh Hoan cũng nhận, chỉ là cổ phần của một ngành nghề trực thuộc.

với bình thường mà , đây tiền đủ để sống sung túc cả đời, huống chi Diệp Vĩnh Hoan còn chỉ là con nuôi.

Khi đang tràn đầy ngưỡng mộ, Diệp Vĩnh Hoan từ chối món quà .

Đùa , còn đang định rút khỏi cái danh nghĩa con nuôi nhà họ Diệp , gì dám nhận khoản tiền đó.

Sau đó là những món quà khác, Diệp phu nhân tặng một chiếc siêu xe... quà kiểu thì nhận cũng chẳng . Khi cảm ơn từng khách mời, Diệp Khuynh Trú dặn , lát nữa lúc nâng ly với họ hàng, nhớ đổi rượu thành nước ngọt hoặc nước lọc.

Đến chỗ chú ba nhà họ Diệp, trong đầu Diệp Vĩnh Hoan lướt qua món quà mà ông chuẩn cho Trú, nếu nhầm thì đó là một bức tranh.

Không hiểu nghĩ gì, tặng quà lễ thành nhân mà là tranh, chẳng tranh của danh họa, cũng chẳng cổ vật, kiểu gì cũng thấy qua loa.

Cho nên khi đối mặt với chú ba nhà họ Diệp, cũng định đáp qua loa. lúc nhớ tới lời dặn của Diệp Khuynh Trú, bèn cầm ly nước lọc còn đang bốc khói nóng hổi, bước tới mặt chú ba nhà họ Diệp, “Chú ba, Cẩn, kính hai một ly!”

Diệp Cẩn cạnh mỉm , nâng ly rượu uống cạn, trông vô cùng sảng khoái.

Diệp Vĩnh Hoan liếc Diệp Cẩn một cái, cảm thấy nhân vật nam phụ trong nguyên tác dường như còn u ám như nữa... nhưng chỉ cần nổi điên, thấy tạ ơn trời đất .

So với , khí độ của chú ba nhà họ Diệp thì kém hơn hẳn, ông cau làn trắng mờ mịt bốc lên từ ly nước trong tay Diệp Vĩnh Hoan, cảm thấy như trêu chọc, “Ly rượu của cháu..”

Chú ba nhà họ Diệp còn hết câu, Diệp Vĩnh Hoan vội vàng giơ tay, uống cạn ly nước, đó ông bằng ánh mắt vô tội, “Sao chú ba?”

Chú ba nhà họ Diệp ly nước trống rỗng thể đối chứng, chỉ đành uất ức xuống.

Diệp Khuynh Trú cạnh Diệp Tu Hiệt, Diệp Tu Hiệt bật , “Đứa nhỏ vẫn thế, chẳng hiểu gì về lễ nghi xã giao cả."

Khóe môi Diệp Khuynh Trú cũng mang theo ý , “Không hiểu thì hiểu, quy định đời đều hiểu văn hóa bàn tiệc .”

Những ngày , sẽ là bảo vệ trái tim ngây thơ . Cậu thể mãi mãi sống vô tư như ... Diệp Khuynh Trú mới mỉm , sắc mặt lập tức đổi, vì thấy Diệp Cẩn ghé sát tai Diệp Vĩnh Hoan thì thầm điều gì đó, mà Diệp Vĩnh Hoan còn vẻ hứng thú.

Tiệc tối chính thức kết thúc, theo lệ thường sẽ là buổi tụ họp nhỏ của gia đình.

Năm nay Diệp phu nhân chuẩn bánh kem mà bằng các loại bánh ngọt kiểu Trung mà Diệp Vĩnh Hoan thể ăn ... nhưng vẻ nghẹn. “Để con lấy chút đồ uống nhé.” Diệp Khuynh Trú nhớ khẩu vị của Diệp Vĩnh Hoan, định lấy ít nước trái cây và rượu nhẹ.

Sau khi rời , Diệp Tu Hiệt cũng ngoài hút thuốc.

Thấy hai lớn đều mặt, Diệp Vĩnh Hoan liền nhanh chóng kéo hỏi chuyện xem mắt.

“Mẹ, con hôm nay định giới thiệu đối tượng cho con ?”

Phó Vi Vi xong mắt sáng lên, “ , còn định hỏi con đây, con thích con trai con gái? Mẹ mấy khá đó.”

Hóa đúng là ý thật!

Diệp Vĩnh Hoan trừng mắt, “Con tất nhiên thích con trai ... Không , gấp thế? Mẹ cần Hoan Hoan nữa ?”

Vừa , sắc mặt Diệp Vĩnh Hoan phần ấm ức... đây chính là dáng vẻ nũng nịu mà chỉ những đứa trẻ gia đình hạnh phúc mới .

Phó Vi Vi vội vàng giải thích, “Sao cần bảo bối ? Mẹ chỉ nghĩ, Hoan Hoan lớn , cũng thể thêm một chỗ dựa nữa. Chỉ là đính hôn thôi mà, thì thể hủy.”

Diệp Vĩnh Hoan bất đắc dĩ, “Mẹ, con ý , nhưng điều kiện tiên quyết là đừng khởi hành cái .” Nói thì , nhưng trong lòng Diệp Vĩnh Hoan thấy cảm động. Giờ mới thật sự hiểu vì Diệp phu nhân định sắp xếp cho nguyên chủ và Trịnh Miễn đính hôn... bà chỉ nhà họ Trịnh trở thành chỗ dựa cho “Diệp Vĩnh Hoan” . Bà cho rằng, Trịnh Miễn và “Diệp Vĩnh Hoan” tình bạn nhiều năm, chắc chắn sẽ bạc đãi .

Nào ngờ Trịnh Miễn đó thích Diệp Khuynh Trú, những chỗ dựa cho “Diệp Vĩnh Hoan”, mà còn trực tiếp trở thành đối đầu với .

 

Loading...