Pháo Hôi Chỉ Muốn Chết Cho Rồi - Chương 69: Văn Thu Thụy

Cập nhật lúc: 2025-11-07 11:31:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thực cũng hẳn là đụng hàng theo nghĩa tuyệt đối.

Cả hai mặc đồ cùng một thương hiệu, nhưng bộ của Văn Thu Thụy là mẫu kinh điển từ vài năm . Kiểu hiện vẫn còn nhiều mặc, vì nó thực sự dễ phối đồ, xem như thiết kế bao giờ mốt.

khi mặc bộ đến nơi sang trọng hôm nay, Văn Thu Thụy thấy chột . Dù trang phục là mẫu từ mấy năm , nhưng hề xem là thời.

Chính xác thì, độ hot của mẫu vẫn đang tiếp tục tăng... mà nguyên nhân đến từ bộ trang phục mà Phó Vi Vi đang mặc.

Phó Vi Vi mặc phiên bản cao cấp đặt riêng của chính bộ đồ Văn Thu Thụy đang mặc!

Vì kiểu dáng nhiều năm qua vẫn ưa chuộng, nên đầu năm nay, hãng tung phiên bản giới hạn cao cấp, với lượng phát hành cầu cực kỳ hạn chế.

Mẫu mới nâng cấp dựa thiết kế gốc, nhưng hai mẫu chỉ giống ở cái thoáng qua. Nếu kỹ sẽ thấy sự khác biệt rõ ràng trong từng đường kim mũi chỉ.

Giống như việc so sánh giữa thế hệ thứ tư và thứ năm của một dòng xe sang nào đó. Nhìn riêng từng chiếc thì vẻ giống , nhưng một chiếc giá lăn bánh hơn sáu triệu, còn chiếc chỉ bốn trăm ngàn.

Vì sự chênh lệch đó, nhiều sẽ chọn mẫu đời bốn, cảm thấy mẫu đó rẻ thực dụng. Còn những bỏ tiền mua đời năm đều xem là ngốc, vì bề ngoài khác là bao, khiến mẫu cũ “lên hương”.

Thế khác ?

Phải rằng, con luôn tâm lý cầu may. Đa đều nghĩ đời năm với đời bốn giống , nếu thật sự khó chịu với mẫu cũ thì thà mua luôn đời sáu còn hơn. Đời năm lượng ít, mua đời năm bằng dùng đời bốn, đời bốn khoác lên vẫn sang, vì dân thường cũng chẳng ai phân biệt nổi.

đó là trong trường hợp đem so sánh trực tiếp. Còn khi hai món đặt cạnh , ưu khuyết rõ rành rành.

Hiện tại, cảm giác của Văn Thu Thụy chẳng khác nào lột sạch quần áo đẩy giữa phố.

Tất cả ánh mắt bà đều tập trung Phó Vi Vi, để ý đến thanh niên đang rót bên cạnh bà.

Đây mới thực sự là quý phu nhân. Văn Thu Thụy vẫn tự cho cũng tệ, hơn chục năm qua cũng xem như hào nhoáng nổi bật, nhưng khi thấy Phó Vi Vi, bà mới thật sự nhận cách giữa và giới hào môn thực thụ lớn đến nhường nào.

Đáng giận, sớm giàu cũng phân cấp như , bà nên về nước từ lâu để tìm con trai... , bà giữ chặt đứa con đó!

Văn Thu Thụy khựng một nhịp, đó vội vàng quanh trong phòng tìm con trai , cũng lúc , bà cuối cùng mới thấy trai trẻ bên cạnh Phó Vi Vi.

Thật thanh niên khí chất. Dáng cao lớn, dung mạo xuất chúng, từng cử chỉ đều toát sự trầm và cao quý. khi Văn Thu Thụy chạm mắt với , bà lập tức cảm thấy áp lực đè nén diễn tả nổi.

Lưng bà lạnh toát. Loại khí thế , ngay cả chồng từng lăn lộn trong thế giới ngầm của bà cũng .

Chàng trai ..... đây là đứa con trai mà năm đó bà bỏ ?

Vừa lóe lên suy nghĩ đó, Văn Thu Thụy lập tức hoảng sợ. Nếu đúng như bà nghĩ... thì hình như bà khổng chế nổi đứa con ...

nghĩ đến tiền trong tài khoản hiện tại còn tới năm con , Văn Thu Thụy vẫn cố gắng gượng nở một nụ , về phía trai cạnh Phó Vi Vi, ánh mắt tràn đầy vẻ dịu dàng giả tạo.

“Phu nhân Diệp, đây là... Tiểu Trú ?”

Diệp Khuynh Trú đầu , ánh mắt sắc bén, “Muốn bao nhiêu, thử.”

Nụ giả tạo mặt Văn Thu Thụy lập tức đông cứng .

Không thể phủ nhận, Diệp Khuynh Trú hiểu Văn Thu Thụy quá rõ.

Cuối cùng, Văn Thu Thụy rời khỏi chỗ Diệp Khuynh Trú trong bộ dạng chật vật, mang theo một triệu mà đưa... Ngoài cú sốc vì việc "đụng hàng", còn áp lực mà Diệp Khuynh Trú tạo trong quá trình đàm phán khiến bà nghẹt thở.

Những thương nhân lọc lõi cũng chịu nổi khí thế của Diệp Khuynh Trú, huống hồ Văn Thu Thụy chỉ là một đàn bà mấy thông minh?

Hơn nữa, một triệu đó cũng tiền cho . Bà ký giấy cam kết đoạn tuyệt quan hệ với Diệp Vĩnh Hoan.

Trên đời , loại giấy cam kết như hiệu lực pháp lý.

Lúc đầu, Văn Thu Thụy ký. Dù ký thì bà cũng định vắt thêm chút lợi ích mới chịu đặt bút.

Về cái gọi là huyết thống tình mẫu tử, xin , những vốn sinh bạc tình. Năm xưa bà thể bỏ rơi Diệp Khuynh Trú khi sự thật, thì giờ đây, cũng thể vì chút lợi ích mắt mà bỏ rơi Diệp Vĩnh Hoan.

từng gặp đứa con đó, thì gì gọi là tình cảm để mà tiếc nuối?

Sau khi Văn Thu Thụy rời , Phó Vi Vi mới sang Diệp Khuynh Trú, “Sao đời vì một triệu mà thật sự từ bỏ con chứ?”

Phó Vi Vi thể nào hiểu nổi điều đó.

Diệp Khuynh Trú khẽ lạnh, “Bà đương nhiên . Không chỉ , còn tham lam hơn nữa...”

Phó Vi Vi im lặng một lúc, thở thật dài, “ cũng coi như giúp Hoan Hoan cắt bỏ khối u độc hại... Vài hôm nữa thủ tục chuyển hộ khẩu cho nó .”

Chuyển hộ khẩu xong, Diệp Vĩnh Hoan sẽ còn là con nuôi nhà họ Diệp, cũng tách khỏi nhà họ Văn. Từ nay về , Diệp Vĩnh Hoan sẽ là một cá thể độc lập.

Vẻ mặt Diệp Khuynh Trú dịu , khẽ đáp một tiếng “Ừ.”

Trên danh nghĩa pháp luật, Hoan Hoan trở thành còn ràng buộc với bất kỳ gia đình nào. lâu , sẽ một mái nhà mới...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-chi-muon-chet-cho-roi/chuong-69-van-thu-thuy.html.]

Văn Thu Thụy cầm một triệu, tới mấy ngày tiêu gần hết.

Một triệu ở thành phố , đến một căn nhà nhỏ cũng mua nổi.

Bao năm sống ở những thành phố biên giới, cơ hội mở rộng tầm mắt. Văn Thu Thụy cứ tưởng cuộc sống từng là sung túc, nhưng ở thủ đô, nó chẳng đáng gì.

ngờ, ở đây, một triệu đủ để mua nổi một căn hộ nhỏ.

Mà việc đầu tiên khi tiền, bà nghĩ đến chuyện tìm nơi an định... mà là mua bộ quần áo mà hôm Phó Vi Vi mặc.

Đã còn hàng chính hãng.

Bộ đồ đó là phiên bản giới hạn. Khi mới mắt những mối quan hệ và kênh mua sắm đặc biệt vét sạch, Phó Vi Vi cũng chỉ giá gốc của nó là hơn sáu trăm nghìn.

đó chỉ là giá hãng niêm yết. Đến nay, giá chuyển nhượng thực tế của nó lên đến hàng triệu.

Văn Thu Thụy thì gì. Bà tầm hạn hẹp, học vấn, đầu óc. Ngày giá sáu trăm nghìn của hãng đủ khiến bà từ bỏ.

Giờ mua, cũng chẳng tìm ở . Bà liền lên ứng dụng mua sắm quen dùng tìm thử, thấy một cửa hàng bán với giá hai trăm nghìn, vẫn cảm thấy đắt đến mức khó tin.

Chiếc bà từng mua chỉ hơn hai mươi nghìn, cũng là bản phục chế, mà giá cả thổi lên gấp mười . Dù thấy đáng, nhưng chỉ cần nhớ hình ảnh Phó Vi Vi mặc bộ đó, Văn Thu Thụy vẫn nghiến răng đặt hàng. Bà cũng từng hỏi nhân viên chăm sóc khách hàng vì giá rẻ hơn hẳn so với giá hãng, bên trả lời, “Quần áo là mà, mốt nhanh thì mất giá nhanh thôi.”

Tuy trong lòng thấy bất thường, nhưng Văn Thu Thụy cũng ý định phản bác, ngược , bà cần một cái cớ để yên tâm xuống đơn.

Văn Thu Thụy vốn chẳng khả năng phân biệt thật giả, mà dám bán hàng nhái với giá hai trăm nghìn thì chắc chắn chỉ chênh lệch ở chất lượng. Có thể , hàng đó và chính hãng gần như khác biệt gì về chất liệu, điểm khác duy nhất chính là cái nhãn hiệu.

Sau khi nhận bộ đồ, Văn Thu Thụy món đều xứng với bộ đó mà tiếp tục mua thêm váy, giày, túi xách...

, phụ nữ thể vì một món đồ mà phối nguyên cả bộ phụ kiện kèm.

Rất rõ ràng, Văn Thu Thụy chính là kiểu phụ nữ như .

Đến khi cảm thấy còn thiếu một sợi dây chuyền để phối cùng, thì bộ tiền trong tài khoản của bà tiêu sạch, cả mấy nghìn còn sót đó cũng còn một xu.

hiểu nổi, chỉ mua mấy thứ vài chục nghìn thôi mà, tại một triệu tiêu nhanh đến thế?

Lúc Văn Thu Thụy mới hối hận, nhận bản đòi ít quá.

để bà tìm Diệp Khuynh Trú đòi thêm nữa thì bà dám. Mà ngoài Diệp Khuynh Trú , trong nhà họ Diệp, bà còn thể nhắm ai đây? Văn Thu Thụy trăn trở mãi, cuối cùng thấy tin tức mạng về đoạt giải nhất cuộc thi nhiếp ảnh quốc tế - Diệp Vĩnh Hoan, thưởng vài triệu.

Cụ thể là bao nhiêu triệu thì rõ, nhưng là giải thưởng quốc tế, thì chắc chắn thể ít.

Văn Thu Thụy gương mặt ảnh, vài phần tương đồng với , ánh mắt liền sáng lên.

Dạo gần đây, Diệp Vĩnh Hoan đang chuẩn mở một studio nhiếp ảnh.

Cậu định thuê một văn phòng trong khu thương mại, thời gian thường xuyên lui tới khu đó. Vì cuộc thi nhiếp ảnh, cũng chút tiếng tăm mạng, xem là một hot boy mạng. Có thấy thường xuất hiện ở khu thương mại, liền đăng tin lên mạng.

Văn Thu Thụy thấy thì bắt đầu lui tới nơi đó mỗi ngày.

Đến ngày thứ tư, bà rốt cuộc cũng thấy đứa con trai ...

Sau khi lo liệu xong việc, Diệp Vĩnh Hoan xuống tầng hầm giữ xe bằng thang máy. Vừa bước khỏi thang mấy bước, một phụ nữ tông thẳng .

Người phụ nữ dường như cố tình, rõ ràng đường rộng, mà bà cứ như mắt, lao thẳng , khiến loạng choạng, lùi nửa bước mới vững.

“Cô cố tình đ.â.m ý gì?” Diệp Vĩnh Hoan cau mày, giọng lạnh băng.

Văn Thu Thụy ngờ Diệp Vĩnh Hoan nhận đây là hành vi cố ý, cảm giác mất kiểm soát trỗi dậy trong lòng bà .

đến nước , Văn Thu Thụy cũng còn đường lui.

ngẩng đầu lên, ánh mắt tràn đầy ẩn nhẫn và đau khổ Diệp Vĩnh Hoan, giọng run run một câu “Xin ”, đó che mặt chạy .

Diệp Vĩnh Hoan vẫn tại chỗ, theo bóng lưng Văn Thu Thụy mà trầm ngâm.

Văn Thu Thụy cố tình đ.á.n.h rơi ví ngay chân Diệp Vĩnh Hoan, bên trong chỉ mấy chục đồng lẻ. đó trọng điểm, điều bà nhắm đến là tấm căn cước trong ví... Hôm nay thấy màn diễn của bà , cộng thêm gương mặt vài phần tương đồng, thêm tấm căn cước chứng minh, Diệp Vĩnh Hoan nhất định sẽ nhận phận của bà . Mà dáng vẻ ẩn nhẫn, đau lòng ban nãy, chẳng tạo hiệu ứng kịch bản ? Nếu thanh niên nội tâm mềm yếu, khi còn đoán ẩn tình phía và mục đích của cú va chạm .

Trong việc thu hút sự chú ý, Văn Thu Thụy đúng là thiên phú.

những hấp dẫn cũng thật sự não, lý do họ chịu theo kịch bản của bà , chẳng qua là vì bà thứ họ . Diệp Vĩnh Hoan củi nhặt ví lên, nhếch mép khinh, buồn mở xem, trực tiếp đem vứt quầy lễ tân tầng trệt tòa nhà.

...Lúc Văn Thu Thụy ngẩng đầu , phận bà .

Huống chi, Diệp Vĩnh Hoan là từng tiểu thuyết, bà là loại như thế nào, chẳng cần ai khác nhắc nhở.

Văn Thu Thụy nơi trọ chờ đợi mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng nhận cuộc gọi từ phía cảnh sát. Tiếc , giao ví chỉ là nhân viên lễ tân của tòa nhà.

Tại ? Chẳng lẽ Diệp Vĩnh Hoan nhận ruột của ?

 

Loading...