Pháo Hôi Quá Cuồng: Đế Tôn Nàng Trọng Sinh - Chương 162: Khắp Nơi Là Hố Sâu

Cập nhật lúc: 2025-10-22 03:10:48
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Âu Dương Thanh Thanh liếc cái hố lớn mặt Mộc Phong Tuyết. Trước đó nàng nơi sẽ một gốc linh d.ư.ợ.c , gọi là Hoa Nửa Tháng. Nghe đó là một loại linh d.ư.ợ.c thể thanh trừ tạp niệm, nếu dùng để luyện đan, trong lúc tu luyện dùng một viên, thể tránh khỏi tẩu hỏa nhập ma.

 

Thế nhưng, khi bọn họ đến đây, cũng chỉ còn những mầm cây nhỏ xung quanh, căn bản là còn nở hoa. Mấy cái hố lớn mặt , e rằng là hái , chỉ hái, mà căn bản là nhổ tận gốc, một chút cũng ý định để .

 

“Xem đoạt một bước.”

 

Sắc mặt Mộc Phong Tuyết đều chút cứng đờ, nàng nghĩ , rốt cuộc là ai nhanh hơn nàng, chẳng lẽ là cao thủ trong Lưu Vân Phái ? Nếu là như , thì cũng thể giải thích .

 

Bản vốn tìm đồ vật, nhiều đoạt , ai mà khó chịu.

 

Nếu cơ hội, nàng nhất định sẽ kẻ đó trả giá!

 

“Đi thôi, ca, thấy vẫn nên nhanh một chút, sâu bên trong xem . Chúng bằng đổi một con đường, phía chẳng nhiều ngã rẽ ? Nói chừng đổi một con đường, sẽ hơn?”

 

Âu Dương Thanh Thanh bĩu môi. Nàng cảm thấy Mộc Phong Tuyết đang giả vờ, con đường nàng chọn quả thực thể tìm thấy linh dược, nhưng nào đến cũng hái sạch. Yêu thú dọc đường cũng mấy con, nàng đoán con đường nhất định một vô cùng lợi hại qua, nếu họ đến nơi nào thì linh d.ư.ợ.c đều hái sạch hết, vận khí cũng quá đen đủi ?

 

Mặc dù những nơi đều do Mộc Phong Tuyết phát hiện, nàng vẫn cảm thấy nên đổi một con đường khác.

 

Mộc Phong Tuyết lời Âu Dương Thanh Thanh trong lòng chút vui, nhưng nhiều ngày nay, đều gặp tình huống như , nàng bản cũng chút hoài nghi, chẳng lẽ Luyện đan Xưởng của nàng chỉ thể luyện đan, còn việc dò tìm linh dược, căn bản là bằng khác? Nếu mỗi đều chậm hơn một chút, mãi đến cuối, e rằng cũng thu thứ gì.

Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây: https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio

 

Chỉ là bảo nàng cứ thế chọn đường khác, nàng trong lòng buồn bực, thật giống như sắp mất thứ gì đó, đúng , mất nhiều.

 

Nàng c.ắ.n cắn môi: “Không bằng chúng thử một nữa, nếu ngày mai vẫn cứ như , liền đổi một con đường!”

 

Nàng cũng nhận , Cổ Phượng Lâm và những , đối với nàng chút bất mãn. Đặc biệt là Lý Đinh Hương, dọc đường đối với nàng còn chút châm chọc mỉa mai. Trong bốn , chỉ Lý Đinh Hương là ưa nàng.

 

Nếu thực sự thể tìm chút vật dụng hữu ích nào, nàng liền thể lôi kéo họ.

 

Nàng phục tùng nàng. Bốn tại ngoại phong, cũng coi như chút địa vị, thể triệu tập ít . Đây mới là nguyên nhân nàng cố ý kết giao với những . Bất kể kẻ lợi hại lợi hại, luôn tác dụng, dù là ở thời khắc mấu chốt một kẻ thí mạng cũng .

 

Quả nhiên, Mộc Phong Tuyết , Lý Đinh Hương hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ vô cùng bất mãn. Vốn tưởng theo Mộc Phong Tuyết thể ít lợi lộc, kết quả thì ?

 

Lợi lộc , là hố sâu!

 

Âu Dương Li ngẩng đầu: “Vậy chúng con đường thêm một ngày nữa, ngày mai nếu , sẽ đổi hướng.”

 

Từ khi tiến tầng giữa, bao lâu, là thể thấy các loại ngã rẽ, trận pháp giữa đường cũng ít. Đảo Độ Quang phi thường đặc biệt, nơi đây tuy trận pháp, lực công kích đối với , ngược khi gặp truy đuổi, phi thường dễ dàng để trốn thoát.

 

Ở đây nguy hiểm nhất chính là yêu thú và con . Chỉ cần rơi miệng yêu thú, đ.á.n.h lén, thì cơ bản sẽ mối lo về tính mạng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-qua-cuong-de-ton-nang-trong-sinh/chuong-162-khap-noi-la-ho-sau.html.]

Một ngày , tình hình hề đổi. Trong lúc Mộc Phong Tuyết bất đắc dĩ, bọn họ chỉ thể đổi lộ tuyến. Khi rời khỏi con đường , nàng thực sự một cảm giác, là thứ gì đó đang dần xa rời nàng.

 

Nàng cũng tự cảm thấy khả năng là ảo giác thôi!

 

Ở phía bên , Mộc Băng Vân và Ô Vân một một chim, thể là thu hoạch ít.

 

Khi họ đến một cây hòe ngàn năm, bỗng nhiên dừng bước. Hoa hòe nở rộ lúc, từng cánh hoa rơi xuống, đậu các nàng. Họ dừng gốc cây, nhúc nhích, tầm mắt đều về phía .

 

Phía một con suối, nhỏ, gọi là dòng suối róc rách là thích hợp nhất. Ở phía con suối nhỏ, là một bãi hoa nở rộ, nơi đó sơn hoa, đặc biệt rực rỡ, muôn màu muôn vẻ, ánh nắng chiếu rọi, trông thật sinh khí bừng bừng.

 

“Băng Vân, nơi ở của con tiện điểu tới .”

 

“Ừm, .”

 

Trải qua ba ngày trời, các nàng cuối cùng đến nơi . Các nàng đều hiểu rõ, đến nơi đây, ý nghĩa gì.

 

Biểu tình Mộc Băng Vân nghiêm túc hẳn lên: “Thực lực của Bạch Phượng Hoàng mắt cao, chỉ ở Võ Hoàng nhất giai.” Thấp hơn nàng một chút, “ nàng vô cùng xảo quyệt, giỏi chạy trốn, Ô Vân, tuyệt đối thể để nàng chạy mất.”

 

“Minh bạch, chúng qua đó !”

 

Biểu tình Ô Vân nghiêm trọng lên. Bất kể thế nào, hôm nay nàng ăn thịt con Bạch Phượng Hoàng .

 

Chính vì con tiểu tiện điểu , con đường đào vong của nàng và Băng Vân lúc càng thêm gian nguy, nhiều suýt chút nữa gặp nạn. May mà các nàng tương đối ăn ý, mỗi đều thể mạo hiểm vượt qua.

 

Mộc Phong Tuyết một bảo bối luyện đan, thường xuyên cho tiểu tiện điểu thức ăn , vốn dĩ Bạch Phượng Hoàng thăng cấp phi thường nhanh, thực lực càng đề cao nhanh chóng.

 

Nàng tuy cảm thấy bản cũng tầm thường, nhưng về phương diện thăng cấp, bằng tiểu tiện điểu. Điểm ưu việt duy nhất là, thực lực vô cùng vững chắc, lúc mới thể tránh thoát công kích của tiểu tiện điểu.

 

Một một chim giấu kín thở của , chậm rãi rón rén sang bờ bên con suối nhỏ. Nhẹ nhàng vượt qua con suối, sơn hoa che khuất ảnh các nàng. Ở bờ bên một cái tổ Phượng Hoàng, Bạch Phượng Hoàng liền ở tại nơi đó.

 

Nín thở, chậm rãi tới gần.

 

Các nàng dường như cảm nhận thở của Bạch Phượng Hoàng.

 

“Băng Vân, ngươi là nhân loại dễ bại lộ, dù cái mũi của tiện điểu vô cùng linh thông, sẽ đ.á.n.h bọc , ngươi chờ tín hiệu của , lát nữa chúng cùng động thủ.”

 

“Tốt.”

 

Nàng Ô Vân là sự thật, cho nên nàng chỉ ẩn nấp ở phía chính diện, động đậy.

 

Ô Vân giấu trong bụi sơn hoa, len lỏi từ trong bụi hoa qua. Mộc Băng Vân thể cảm nhận thể nàng chậm rãi tiến lên, cách nàng xa phía , chính là tổ Phượng Hoàng của Bạch Phượng Hoàng.

Loading...