Pháo Hôi Quá Cuồng: Đế Tôn Nàng Trọng Sinh - Chương 192: Ngươi Chính Là Của Ta Một Người
Cập nhật lúc: 2025-10-23 09:40:28
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng nhíu mày, nàng thổ lộ, chỉ "Ừm" một tiếng, chẳng lẽ thích nàng ??
"Ta vui."
Bên tai truyền đến giọng của , nàng bỗng nhiên bật . Nàng ngẩng đầu, liền đ.â.m trong con ngươi của . Con ngươi sâu thẳm sáng ngời, bên trong con ngươi đều là bóng dáng của nàng, khiến nàng chút cảm động, nên lời tại ? Khi ở trong vòng tay , cảm giác an tâm.
Thương Úc vui mừng, ngờ, vật nhỏ nhanh chóng chấp nhận như .
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây: https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Nhìn thấy dáng vẻ nàng xa rời , ôm chặt nàng lòng. Mấy năm nay, kiềm chế xuất hiện mắt nàng, nhưng thường xuyên lén lút qua xem nàng, thấy nàng trổ mã càng thêm xinh , lòng cũng nhịn nhảy lên theo.
"Vẫn ở Lưu Vân Phái ?"
Kỳ thật hy vọng nàng thể cùng trở về Tây Châu, chỉ cần ở Tây Châu, ai dám bắt nạt nàng như .
Nghĩ đến cái tính tình quật cường của nàng, quả thật thể miễn cưỡng. Cho dù nàng sẽ cùng trở về, vẫn nhịn hỏi thêm một câu.
"Ừm."
Nàng lên tiếng: "Ta nhất định giải quyết chuyện của ."
Đây là chấp niệm cả đời của nàng, nếu giải quyết, đối với việc tu luyện của nàng cũng .
"Chờ giải quyết xong, liền đến tìm ngươi!"
Nàng vẻ mặt nghiêm túc, vô cùng quyết tuyệt, nàng dùng sự chân thành của cho , nàng là nghiêm túc. Ô Vân đúng, khó một với nàng như , khiến nàng thích, nàng tự nhiên là nắm bắt .
"Được."
Vốn dĩ vẫn còn chút mất mát, nhưng thấy dáng vẻ thận trọng của nàng, nàng thành chấp niệm trong lòng , cũng miễn cưỡng nàng nhất định theo về. Thời gian của Tu Sĩ dài, bọn họ nhiều thời gian ở chung, cứ để nàng ở đây chậm rãi trưởng thành !
"Nếu ngày nào đó đến Tây Châu , thì bóp nát khối ngọc đó !"
Nàng nhớ đến khối ngọc cho nàng, trong lòng liền cảm thấy ấm áp.
"Ừm."
Khi thấy , nàng cũng nên gì. Dường như gì cũng đúng, dường như gì cũng .
"Đưa trở về ! Lâu sẽ khiến hoài nghi, bây giờ còn ít chằm chằm ." Nếu để của Lưu Vân Phái phát hiện nàng liên hệ với Ma Tu Tây Châu, cũng bọn họ sẽ đối phó như thế nào.
"Băng Nhi, em là Ma Tu," Thương Úc nhớ đến một chuyện, cảm thấy vẫn nên một chút, "Mà em là Tu Sĩ."
"Những điều đó quan trọng ?" Nàng bỗng nhiên , "Ta thích ngươi là , quản ngươi là tu gì!!" Nghe thấy lời lẽ khoan khoái đột ngột của nàng, yên tâm.
Hắn chỉ sợ nàng điều cố kỵ, thì chẳng sợ gì cả.
Cho dù phát hiện, cũng sợ, chỉ sợ nàng sẽ vì điều mà lo lắng, đối với ai cũng thể tay tàn nhẫn, duy độc thể thương nàng nửa phần. Hắn nắm lấy tay nhỏ của nàng, vẫn như đây, vẫn mềm mại, khiến nắm chặt liền buông . Thật hy vọng cứ như mang nàng rời , so với đây, cảm thấy nàng hơn nhiều, còn lạnh lùng như , ít nhất ở mặt , thể mở rộng lòng cho là nàng thích .
Chỉ là chuyện , đều thể một năm.
" , chính là nên nhiều một chút." Mộc Băng Vân thấy nụ lộ , nhịn khen thêm một câu, thật giống như lúc bọn họ mới quen, nàng bảo nhiều một chút .
Nàng bỗng nhiên cầm tay : "Ngươi..."
"Làm ?"
Nàng nghiêng đầu: "Ngươi chính là của một , hiểu ?" Ánh mắt nàng vô cùng thanh triệt, trong lời còn mang theo chút ngây thơ và nghịch ngợm, cũng xen lẫn một chút tính chiếm hữu.
Đối với cái biểu cảm phức tạp , hài lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-qua-cuong-de-ton-nang-trong-sinh/chuong-192-nguoi-chinh-la-cua-ta-mot-nguoi.html.]
Giơ tay xoa đầu nàng, cong môi: "Đương nhiên."
Tuổi còn nhỏ là của nàng một , đương nhiên là của nàng một .
Đôi mắt nàng cong, giống như nhận một cái bảo bối lớn . Như thế thì , nàng vẫn còn chút yên tâm.
"Ngươi đừng trúng cô gái nhà khác, bằng sẽ vĩnh viễn để ý tới ngươi." Nàng nhớ đến chuyện kiếp , trong lòng vẫn một chút hoảng sợ.
Hắn thấy sự hoảng sợ trong mắt nàng, vội vàng ôm lấy nàng an ủi: "Sẽ , chỉ yêu em."
"Thế thì , nếu ngươi trúng khác, sẽ thật sự để ý tới ngươi." Lời của nàng vẻ chua xót, nội tâm xúc động. Kỳ thật vật nhỏ nội tâm là một vô cùng mềm yếu, chỉ là vì những tổn thương từ bên ngoài, khiến nàng buộc trở nên lạnh lùng, như mới thể bảo vệ bản hơn.
Nghĩ đến tất cả những điều đều thể là do Lăng Tích Trần gây , nội tâm liền tràn đầy lệ khí. Nếu vì quan hệ Đông Tây Châu, sớm động thủ . mà, Lăng Tích Trần thể vĩnh viễn rời khỏi Đông Châu ?
Chờ đối phương khỏi Đông Châu, liền g.i.ế.c đối phương!
mà, cúi đầu thấy trong lòng, trong lòng rung động: "Băng Nhi, giúp em g.i.ế.c c.h.ế.t hai Lăng Tích Trần đó thế nào?"
Nghe thấy một nữa lời , Mộc Băng Vân cảm động. Mắt nàng lấp lánh sáng lên, nay từng ai với nàng, ai bắt nạt em, giúp em g.i.ế.c .
Cũng chỉ Ô Vân - sống nương tựa nàng sẽ như , hiện tại thêm một nữa, Thương Úc. Từ lúc bắt đầu liền vô duyên vô cớ với nàng, tay nàng khỏi ôm chặt lấy eo .
"Không, ngươi g.i.ế.c e rằng nhiều vướng bận ?"
Ánh mắt lóe lên, nàng vẫn thông tuệ như : "Nếu em mở lời là ."
Nàng lộ một nụ ngọt ngào: "Vậy đừng g.i.ế.c, những điều đều tự ."
"Ta cũng là một dựa dẫm khác."
"Ta là khác ?" Đối với lời gặng hỏi của , khiến nàng đỏ mặt.
"Tuy rằng khác..."
"Vậy là nào?"
Nàng ngẩng đầu giận dỗi: "Ngươi nhiều lời như ?"
"Chỉ đối với em."
Khiến nàng gì cho , đều sẽ những lời ngọt ngào để dỗ nàng, dường như lúc ban đầu cũng như ? Chẳng lẽ là Thương Bạch dạy hư? Đừng trách nàng theo bản năng liền nhớ tới Thương Bạch, Thương Bạch trông giống như một kẻ xảo quyệt, khẳng định từng qua với những kẻ lưu manh đường phố .
"Sao giỏi như ? Có Thương Bạch dạy ngươi ?"
Thương Úc nhíu mày, đương nhiên , đều là do lén những lời mà những cặp nam nữ yêu đương nồng nhiệt , chẳng lẽ nàng thích ? Hắn đang tự hỏi, nên đổi một chút , rốt cuộc vật nhỏ của khác biệt với những khác.
Hắn thấy con ngươi nàng mang : "Em gì, cho em ."
"Phốc —"
Nàng cuối cùng cũng nhịn thoải mái, ngả lòng , đến thẳng cả lưng, cũng chỉ mới thể khiến nàng nhẹ nhàng như .
"Thật sự về."
Nàng chút luyến tiếc: "Ngươi chuẩn về Tây Châu , đúng ?"
"Ừm."
Nàng kéo y phục , tay nắm chặt: "Vậy sẽ tìm đến ngươi."