Pháo Hôi Quá Cuồng: Đế Tôn Nàng Trọng Sinh - Chương 222: Thủy Huyễn Nhi
Cập nhật lúc: 2025-10-25 02:58:39
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng cũng từng nghĩ sẽ buông tha cho đối phương, thì cứ chờ khi bế quan đến đ.á.n.h một trận !
Mộc Phong Tuyết nghiến răng, hận thể lập tức g.i.ế.c c.h.ế.t Mộc Băng Vân.
lúc nàng thể. Lưu Vân Phái bắt đầu coi trọng Mộc Băng Vân, đặc biệt là tầng quan hệ của Thương Úc, như ở Lưu Vân Phái, nàng sẽ vĩnh viễn thể đối phó với Mộc Băng Vân.
Nàng sẽ nghĩ cách!
Không, nàng sớm cách ?
Mộc Băng Vân, ngươi cứ chờ đấy!!
Mộc Phong Tuyết cũng đầu xoay rời . Nàng sẽ bỏ qua cho Mộc Băng Vân, tuyệt đối sẽ bỏ qua. Chỉ cần đối phương dám bước khỏi Lưu Vân Phái một bước, thì nàng nhất định sẽ khiến đối phương c.h.ế.t chỗ chôn.
Khi hai biến mất, tại chỗ xuất hiện một bóng dáng bạch y. Hắn ở đó hồi lâu, cuối cùng thở dài một rời . Không ngờ, nhiều như , vẫn thể khiến hai tránh khỏi tranh đấu.
Mộc Băng Vân, Tuyết Nhi, nên với các ngươi bây giờ?
Lăng Tích Trần đột nhiên cảm thấy rơi tình thế khó xử, nên giúp ai?
Trong lòng do dự. Trước cho rằng chắc chắn sẽ về phía Tuyết Nhi, nhưng mỗi thấy Mộc Băng Vân, phát hiện trái tim nhịn mà rung động.
Mỗi đều nhịn mà né tránh. Hắn sợ thật sự sẽ nảy sinh một loại tình cảm khác lạ với quen thuộc mà xa lạ trong kiếp .
Hắn sâu phương hướng Mộc Băng Vân rời , cuối cùng thở dài một . Hắn chỉ thể cố gắng trông chừng Tuyết Nhi, để nàng chạy lung tung. Hắn thấy hai tranh chấp.
Mộc Băng Vân một đường trở về Lôi Đình Phong. Sau khi trở về nhà của , khóe miệng nàng mang theo một nụ nhẹ. Nàng tự nhiên thông qua Xích Dã phát hiện bóng dáng của Lăng Tích Trần. nàng vẫn đối đầu với Mộc Phong Tuyết, nàng xem Lăng Tích Trần sẽ phản ứng gì, khi Mộc Phong Tuyết chủ động khiêu chiến nàng.
Đương nhiên, lẽ sẽ phản ứng gì, nàng cũng quan tâm.
Tóm , giữa nàng và Mộc Phong Tuyết, đối phương c.h.ế.t, thì là nàng c.h.ế.t, sẽ chuyện cả hai cùng tồn tại.
Bây giờ, đến lúc bế quan .
Nàng dậy, khỏi nhà, treo tấm thẻ bài bế quan lên. Khi treo tấm thẻ bài lên, liền khởi động trận pháp bên ngoài, cửa phòng cũng lập tức đóng .
Phó Tập Lẫm đến đây, cánh cửa đóng chặt, đáy mắt chút tiếc nuối. Lại bế quan ?
Lắc đầu, ở đó một lúc rời .
Trong giới tu luyện, thời gian luôn trôi qua nhanh nhất. Mộc Băng Vân bế quan, Phong Thanh Y bế quan. Người của Lôi Đình Phong, dường như ngày nào cũng đang bế quan, yên tĩnh đến đáng sợ.
Phó Tập Lẫm cũng bế quan.
Lưu Ngọc Nhi cuối cùng cũng trưởng lão áp giải đến Nam Hoang. Trong lúc đó, Thủy Huyễn Nhi cũng lộ diện. Không nàng đến, mà là nàng đến . Có Bích Tâm Liên ở đó, nàng sẽ vĩnh viễn thể gặp Lưu Ngọc Nhi cuối.
Hôm nay chính là ngày Lưu Ngọc Nhi áp giải rời . Toàn bộ Lưu Vân Phái bao trùm một bầu khí áp lực.
Bích Lạc Phong.
Thủy Huyễn Nhi trong nhà , cả thể cử động. Tầm mắt nàng ngoài cửa sổ, xuyên qua tầng tầng lớp lớp ngọn núi, căn bản thấy gì, nhưng nơi nàng là sơn môn của Lưu Vân Phái.
Hốc mắt nàng đỏ hoe, nước mắt cuối cùng nhịn mà rơi xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-qua-cuong-de-ton-nang-trong-sinh/chuong-222-thuy-huyen-nhi.html.]
Nàng dùng sức giãy giụa, nhưng thế nào cũng thoát . Thực lực của sư phụ, thể là nàng thoát .
Lưu Ngọc Nhi.
Nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, ướt y phục nàng, mờ tầm mắt nàng. Nàng thể cử động, ngay cả một cuối cùng cũng gặp . Nàng chỉ cảm thấy trong lòng đau quá, đau đến tột cùng, đau đến mức nàng thể suy nghĩ.
Đau đến mức nàng quên mất tất cả, chỉ thoát khỏi sự trói buộc của sư phụ, lao đến sơn môn, mang Lưu Ngọc Nhi .
Chỉ là, nàng thực lực đó. Nàng bất quá chỉ là một Võ Tôn nhỏ bé, ngay cả Huyền Giả cũng đạt tới. Nàng căn bản thể đến sơn môn, sẽ ngăn . Nàng mất lý trí, nhưng nghĩ đến việc Lưu Ngọc Nhi sắp đến con đường lối về, nội tâm nàng chính là lửa giận!
“Sư phụ…” Giọng Thủy Huyễn Nhi nghẹn ngào gọi, trán nàng là mồ hôi, “Sư phụ, để con !”
“Sư phụ ——”
“Để con !!”
Thủy Huyễn Nhi mặt đầy nước mắt, nàng thế nào để nước mắt ngừng rơi. Gương mặt nàng đầy đau khổ, trong lòng chua xót khó chịu, áp lực, buồn bã. Nàng cảm thấy thời gian Lưu Ngọc Nhi, chắc chắn sẽ .
Nhiều năm như , nàng thể tiếp tục sống vui vẻ như , đều là vì Lưu Ngọc Nhi.
Bây giờ, tia nắng cuối cùng của nàng, cũng sắp mang ?
“Sư phụ!!!”
Thủy Huyễn Nhi hét lớn, âm thanh xuyên thấu phòng ốc, xuyên qua Bích Lạc Phong, phảng phất truyền khắp bộ Lưu Vân Phái. Những tử ở gần đó đều nhịn liếc , đáy mắt phức tạp. Họ cũng hiểu, hiểu giữa Thủy Huyễn Nhi và Lưu Ngọc Nhi rốt cuộc là tình cảm gì.
Ban đầu, họ tưởng là đối thủ cạnh tranh, bây giờ trông giống.
Những nội tình, đều nhịn cảm thán, đây là do phận tạo thành!
Ai bảo họ đều là tử của Lưu Vân Phái chứ. Nếu tổn thương tử của Lưu Vân Phái, thì chịu trừng phạt. Lúc khi Thủy Huyễn Nhi Kiều Văn Sơn hãm hại, còn là tử của Lưu Vân Phái, theo quy tắc tự nhiên sẽ xử phạt.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây: https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Bích Tâm Liên thấy Thủy Huyễn Nhi cả sắp tuyệt vọng, nước mắt trong hốc mắt cũng đang đảo quanh. Nàng cuối cùng nhịn qua, ôm lấy nàng.
“Huyễn Nhi, nhẫn nhịn một chút sẽ qua, chúng giúp nàng .”
“Huyễn Nhi, sống sót là quan trọng nhất. Sống sót dễ dàng, chỉ cần sống sót, chúng vẫn còn cơ hội. Huyễn Nhi, sư phụ con chịu c.h.ế.t, Hoang Viêm chỉ mong con chịu c.h.ế.t.”
Bích Tâm Liên cuối cùng cũng rơi nước mắt, từng giọt rơi xuống đất, b.ắ.n lên những tia nước, nhưng chớp mắt biến mất thấy.
“Sư phụ, sống một cách nhục nhã như , quá mệt mỏi.” Thủy Huyễn Nhi hai mắt thất thần, “Tại chúng thể lập tức phản kháng? Sư phụ, là thủ tọa của Bích Lạc Phong, chưởng môn ngay cả con gái của cũng giữ .”
Nàng cảm thấy thật buồn : “Vậy thì tác dụng gì chứ??”
Bích Tâm Liên trong lòng run lên, mặt tái nhợt.
Nàng chỉ thể ôm lấy Thủy Huyễn Nhi: “Huyễn Nhi, sư phụ mơ cũng g.i.ế.c Hoang Viêm và Kiều Văn Sơn, nhưng sư phụ bản lĩnh đó! Nếu bản lĩnh, lúc sư phụ chỉ thu con môn hạ, mà động thủ g.i.ế.c đối phương.”
Nếu nàng manh động g.i.ế.c Kiều Văn Sơn, thì cả nàng và Thủy Huyễn Nhi đều sẽ mất mạng.
Thủy Huyễn Nhi mặt đầy chế nhạo: “Sư phụ, con sống nhục nhã đến mức nào ?” Mặc dù các tử Lưu Vân Phái chuyện , nhưng mỗi khi nhớ quá khứ, nàng liền hận thể uống m.á.u của Kiều Văn Sơn, lột da, rút gân, nghiền xương , ném cho ch.ó ăn!
“Sư phụ, Huyễn Nhi chút tuyệt vọng, sống nữa. Nếu sống mà hy vọng, còn bằng c.h.ế.t cho thống khoái.” Thủy Huyễn Nhi mê mang về phía . Lưu Ngọc Nhi, đến .