Pháo Hôi Quá Cuồng: Đế Tôn Nàng Trọng Sinh - Chương 277: Lôi Sơn Sụp Đổ, Dị Bảo Xuất Thế

Cập nhật lúc: 2025-12-13 08:46:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Cô nương, mau ! Lôi Sơn phía sụp xuống, xung quanh đều lún xuống , chừng lát nữa sẽ lan đến đây.”

 

Mộc Phong Tuyết thả , liền thấy phía vẫn còn lục tục chạy , ai nấy đều vẻ mặt hoảng loạn.

 

Lôi Sơn sụp đổ?

 

Sắc mặt nàng chút khó coi. Mục đích của họ chính là Lôi Sơn, Thần Lệ Hoa cũng sinh trưởng ở trong Lôi Sơn. Nếu thật sự sụp đổ, thì họ đến đây vô ích.

 

Nàng đầu mấy : “Hay là chúng đến xem thử?”

 

Thực cũng chỉ là với Mộc Băng Vân, những khác đều là phe của nàng . Nàng , những khác thể phản đối?

 

Mộc Băng Vân tự nhiên ý kiến. Vất vả lắm mới đến đây, nếu cứ rời thì quá đáng. Nàng cũng một chuyến công cốc, quan trọng nhất là Thần Lệ Hoa liên quan đến tu luyện của nàng.

 

“Được, chúng đến xem thử!”

 

Đáy mắt Mộc Phong Tuyết thoáng vẻ vui mừng. Thực nàng nhận nhiệm vụ vì huyền thạch những phần thưởng , mà là vì bên trong một điều kiện vô cùng hấp dẫn: thể nhờ vị trưởng lão giúp đỡ.

 

Nghe vị trưởng lão Lôi Mạch hiện là Huyền Hoàng cửu giai, dừng ở cảnh giới bao nhiêu năm.

 

Nếu thể nhờ vị trưởng lão giúp đỡ, thì… nàng gì cũng vô cùng tiện lợi. Ví dụ như, g.i.ế.c c.h.ế.t Mộc Băng Vân. Nàng tin một Huyền Hoàng cửu giai thể g.i.ế.c c.h.ế.t Mộc Băng Vân.

 

Nghe vị trưởng lão sống vài ngàn năm, vẫn luôn ở trong môn phái, ít khi ngoài.

 

Ông đến Bắc Hải, chỉ là ở đây lâu, đến những nơi hiểm nguy cảm thấy mạo hiểm.

 

Vả , ông cũng thiên phú xuất chúng như Nam Quân Mặc, còn vô hy vọng. Ở Đông Châu đột phá đến Huyền Hoàng cửu giai là vô cùng lợi hại.

 

Ở đây cũng thể tiến thêm một bước. Khi Nam Quân Mặc , với nàng, Lưu Vân Phái cường giả Huyền Tôn cảnh giới, là từ Bắc Hải trở về.

 

Cụ thể là ai, nàng cũng .

 

đột phá Huyền Tôn ở Đông Châu thì từng qua. Có lẽ , chỉ là ai mà thôi.

 

Mỗi một nơi đều là tàng long ngọa hổ, nàng bao giờ xem thường.

 

Điều khiến nàng nhớ đến Thương Bạch bên cạnh Thương Úc, thể dễ dàng thu thập Huyền Hoàng cảnh giới, lẽ họ là Huyền Tôn cảnh giới?

 

Xem nơi phức tạp hơn nàng tưởng tượng nhiều. Một định luật chỉ thích hợp với một , những căn bản tuân theo định luật ở đây. Ví dụ như chính nàng, hiện giờ e là cũng thể dùng những định luật đó để đo lường nữa.

 

“Vậy các ngươi tự cẩn thận một chút.”

 

Không ngừng từ hướng Lôi Sơn chạy đến, cũng sợ c.h.ế.t về phía đó.

 

Không chỉ bảy Mộc Băng Vân, còn một khác cũng đang nhanh chóng hướng về Lôi Sơn. Nhìn thần sắc họ còn chút hưng phấn, phảng phất như phía bảo bối gì .

 

Mọi đều kẻ ngốc, thấy càng ngày càng nhiều trở Lôi Sơn, cũng hiểu , Lôi Sơn sụp đổ lẽ còn thứ khác xuất hiện.

 

“Ồ, đây là Mộc thủ tọa của Lưu Vân Phái ?”

 

Bỗng nhiên một bóng hình xuất hiện bên cạnh mấy . Mộc Băng Vân đầu , một bạch y, dung mạo vẫn như cũ, xinh như . Chỉ là sự quyến rũ giữa hai hàng lông mày thể sánh bằng tiên khí Mộc Phong Tuyết.

 

Sắc mặt Mộc Phong Tuyết biến đổi: “Thì là Bạch tông chủ!”

 

“Là đây. Lần Mộc thủ tọa đoạt mất Phượng Minh, bản tông chủ thật sự vô cùng tiếc nuối.” Chỉ là, sự trào phúng trong ánh mắt Bạch Kim Ca giống như tiếc nuối, rõ ràng là đang nhạo đối phương bỏ lỡ Phượng Hoàng Kiếm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-qua-cuong-de-ton-nang-trong-sinh/chuong-277-loi-son-sup-do-di-bao-xuat-the.html.]

Nghĩ đến chuyện , liền gợi lên ngày khuất nhục của Mộc Phong Tuyết.

 

Thế mà Lưu Sở tính kế một phen, còn một nữ t.ử xa lạ từng quen đ.á.n.h gãy tay chân. Chuyện tuy qua nhiều năm, nhưng trong lòng nàng bao giờ quên.

 

“Mộc thủ tọa quả là mạng lớn. Tục ngữ đại nạn c.h.ế.t, ắt hậu phúc.”

 

Lời chế nhạo từ Bạch Kim Ca khiến nàng càng thêm tức giận.

 

Chỉ là, hiện tại lúc xung đột, dù xung đột, phe cũng là đối thủ của đối phương.

 

“Bạch tông chủ, vẫn là nên trì hoãn thì hơn. Nếu ôn chuyện cũ với Phong Tuyết, là ngày khác đến Lăng Vân Phong của Lưu Vân Phái, Phong Tuyết nhất định sẽ chiêu đãi một phen.”

 

Nói xong, Mộc Phong Tuyết phi lên, nhanh chóng hướng về Lôi Sơn.

 

Bạch Kim Ca liếc mấy , cũng chú ý đến Mộc Băng Vân gì khác thường, liền dẫn theo .

 

“Mộc thủ tọa, chẳng lẽ tò mò phía thứ gì ?”

 

Lời khiến Mộc Phong Tuyết dừng một chút, “Bạch tông chủ ?”

 

“Tự nhiên .”

 

Đáy mắt Mộc Phong Tuyết xẹt qua một tia sáng. Nếu là thứ khiến Bạch Kim Ca cũng coi trọng, nhất định là một món đồ . Nàng nhất định , tuyệt đối thể để khác đoạt mất.

 

Về phần Thần Lệ Hoa, cứ giao cho những khác !

 

Bạch Kim Ca đến bên cạnh Mộc Phong Tuyết, nhẹ nhàng : “Nghe trong Lôi Sơn một con lôi thú hung mãnh, lôi thú bảo vệ một kiện bảo bối. Nếu bảo bối , nhất định thể khiến thực lực tăng trưởng vượt bậc. Hơn nữa, nếu thể thu phục con lôi thú đó, cũng là một bản lĩnh.”

 

Mộc Phong Tuyết chút động lòng, mặt nở một nụ : “Bạch tông chủ với bản tọa nhiều như , nên chỉ là suông thôi chứ?”

 

“Tự nhiên, là chúng hợp tác, thế nào? Ta , đến đây ít , bằng thực lực của Mộc thủ tọa, e là thể đối phó. Nếu chúng thể hợp tác, chừng còn thể chút lợi ích, thế nào?”

 

“Được thôi!”

 

Mộc Phong Tuyết hề từ chối.

 

Mộc Băng Vân cũng đang âm thầm suy đoán, bảo bối mà lôi thú canh giữ, đó là cái gì?

 

Bất kể là thứ gì, nếu nàng thể , nhất định đoạt lấy. Ngay lúc , nàng bỗng phát hiện giữa hai hàng lông mày ấm lên, trong đầu liền thêm một thông tin.

 

Lôi Lực Châu?

 

Lôi Lực Châu là thứ gì?

 

Ngay khi nàng nghĩ xong, một thông tin khác hiện .

 

Đây… thế mà như . Nàng thu tia sáng trong mắt, khóe miệng thoáng vẻ vui mừng. Không ngờ nơi đây Lưu Quang T.ử Trúc, mà là loại từng ai hái qua.

 

Như , chỉ cần thuận lợi, nàng thể Thần Lệ Hoa và Lưu Quang T.ử Trúc thượng tam diệp. Vậy là, việc tẩy luyện Tiên cấp Lôi Mạch chỉ còn thiếu loại linh d.ư.ợ.c cuối cùng.

 

Không ngờ, thật sự thu hoạch nhiều.

 

Tuy , nhưng nàng hề lo lắng. Ánh mắt nàng dừng hai phía , họ đang thương nghị hợp tác. Nàng nhất định hai thứ . Về phần Lôi Lực Châu , nàng nghĩ, nếu quá nhiều tranh đoạt, thì thôi .

 

nơi đây ít cao thủ, lượng sức mà thì hơn.

 

Lưu Quang T.ử Trúc nhiều đều , nhưng chỗ nhất chính là thượng tam diệp. Rất nhiều cần lá, ngược cành khô của nó để vũ khí.

 

 

Loading...