Pháo Hôi Xuyên Vào Bộ Phim Đang Xem - Chương 21

Cập nhật lúc: 2025-06-01 23:20:35
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Tiên tròn mắt việc đang diễn mắt. Bạch Tố Trinh ngạo nghễ tượng Quan Âm, lạnh lùng Quan Âm Bồ Tát : "Ta việc tìm ngài."

Khuôn mặt lạnh lùng, dáng vẻ kiêu ngạo, chỉ thản nhiên một câu, thừa chữ nào.

Thế thể Quan Âm hiển linh ? Hứa Tiên hoài nghi.

ngay đó, thiếu chút nữa là Hứa Tiên sái cả hàm.

Bởi vì một luồng sáng lóe lên, tượng Quan Âm bỗng trở thành thật.

"Chuyện gì?" Quan Âm mỉm nhân hậu, âm thanh ôn hòa hệt như âm thanh mà Hứa Tiên .

Thế cũng ư? Hứa Tiên ngẩn . Hôm , cô bái lạy tượng Quan Âm bao lâu mới hiển linh. Chậc chậc, Tiểu Bạch nhà cô đúng là lợi hại mà. Hứa Tiên sùng bái gương mặt chút cảm xúc của Bạch Tố Trinh.

"Có khó sinh, giúp chút ." Gọng Bạch Tố Trinh hết sức bình thản nhưng mạnh mẽ, cho phép cự tuyệt.

Mắt Quan Âm giật giật một chút, mặt vẫn mang vẻ điềm đạm nhưng trong lòng đang kêu gào: chuyện vớ vẩn gì đây chứ? Khó sinh cũng tìm bà? Coi bà là thứ gì đây? Là mụ đỡ chứ?! Còn nữa, Bạch Tố Trinh, đây là thái độ khi nhờ vả khác ?

Bình tĩnh, bình tĩnh... Quan Âm thầm niệm tới niệm lui hai chữ , niệm cho tới mười , lúc mới bình tĩnh .

"Chuyện dễ thôi. Dưới Phổ Đà Sơn một cây Linh Âm Thụ, quả của nó thể trợ giúp việc sinh sản." Quan Âm mỉm , với Bạch Tố Trinh, trong lòng mang một bộ mặt dữ dằn khác: Mẹ nó, mau biến khỏi mắt bà ngay.

"À, cảm ơn." Bạch Tố Trinh thản nhiên .

"Cảm ơn Quan Âm Bồ Tát." Hứa Tiên cũng vội vã cảm ơn.

Quan Âm mỉm , gì. Luồng sáng lóe lên, đó biến thành bức tượng.

"Đi thôi." Bạch Tố Trinh ôm eo Hứa Tiên, tung bay lên trời.

"Đi Phổ Đà Sơn ? Đó là nơi ở của Quan Âm Bồ Tát ?" Hứa Tiên nhớ rõ, rừng trúc Phổ Đà Sơn chính là địa bàn của Quan Âm.

"Ừ." Bạch Tố Trinh nhẹ nhàng đáp.

Hứa Tiên kích động. Cư nhiên thể đến Phổ Đà Sơn trong truyền thuyết. Có thật là nơi tràn ngập tiên khí, thật là nơi gấu đen trông coi ?

Thế nhưng hề cảnh tiên gì gì đó như Hứa Tiên tưởng tượng. Bởi vì bọn họ dừng ở vùng ven Phổ Đà Sơn, chân núi một cái cây chính là Linh Âm Thụ mà bọn họ cần tìm.

"Cái quả màu nâu thật sự thể giúp thuận lợi sinh sản ?" Hứa Tiên nghi hoặc, kéo lấy một nhánh cây thấp nhất, những quả màu nâu chỉ lớn bằng đầu ngón tay.

"Ngài thể là thể." Bạch Tố Trinh thờ ơ .

"Cũng , Quan Âm Bồ Tát gạt gì chứ." Hứa Tiên ngượng ngùng , thể nghi ngờ Quan Âm Bồ Tát chứ?

"Hái nhanh ." Bạch Tố Trinh .

Hứa Tiên định hái hai quả, nhưng bỗng xung quanh với vẻ gian trá, đó nhích gần Bạch Tố Trinh, nhỏ giọng : "Tiểu Bạch, chúng thể đem cái cây về trồng ? Như thế thể tạo phúc cho nhiều , còn thể kiếm nhiều tiền." Vế , Hứa Tiên nhỏ.

Bạch Tố Trinh gì, Hứa Tiên, đó cái cây, gật đầu: "Được."

"Hoan hô, chúng mang cái cây về trồng . Tiểu Bạch, là lợi hại nhất." Hứa Tiên vội vàng nịnh nọt lấy lòng.

Trên trời, gương mặt xinh của Quan Âm gần như nhăn nhó .

"Bạch Tố Trinh, Bạch Tố Trinh..." Quan Âm nghiến răng phun cái tên . Cư nhiên dám mang cái cây cửa nhà của bà , mang kiếm tiền!

"Ha ha, thông minh thật." Một giọng thanh trong mang chút trêu tức vang lên bên cạnh Quan Âm.

"Thông minh khỉ khô!" Cuối cùng, Quan Âm nhịn nữa mà thốt lời thô tục. "Chẳng trộm cây nhà ngài mang nên đương nhiên ngài thể đó đừng xót của."

"Chậc chậc, đừng như thế, đừng như thế. Nóng nảy thế là ." Chủ nhân của giọng thanh trong mặc một cái áo choàng màu vàng kim, mái tóc đen xõa xuống tự nhiên cho đến gót chân, mềm mại như thác nước kính nể. Dưới đôi mày là một đôi mắt phượng hẹp và dài, trong mắt tràn ngập vẻ cợt. Đôi môi gợi cảm mê vểnh lên, một sức quyền rũ nên lời. là một mỹ nam!

Quan Âm chợt trầm tĩnh , một lúc mới thở dài: "Kim Thiền Tử, ngài thật sự quyết định cứ tiếp tục như thế?" Nam tử mị hoặc đang cùng Quan Âm ai khác, chính là Kim Thiền Tử – đại tử của Như Lai.

"Có gì thể." Kim Thiền Tử , trong mắt đầy vẻ tùy tiện phóng túng

"Tùy ngài ." Quan Âm thở dài, nên gật đầu.

Mà lúc , đương nhiên Hứa Tiên và Bạch Tố Trinh cũng cuộc đối thoại của hai vị thần . Hứa Tiên đang Bạch Tố Trinh đem Linh Âm Thụ trồng vườn nhà , sung sướng vòng quanh nó, mắt cũng sắp biến thành hình thỏi bạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-xuyen-vao-bo-phim-dang-xem/chuong-21.html.]

"Cô cứu ?" Bạch Tố Trinh vẻ mặt đáng khinh của Hứa Tiên, từ tốn lên tiếng nhắc nhở.

"Á! Phải ha, đây." Hứa Tiên nhanh chóng hái một quả vội vội vàng vàng chạy ngoài.

Hứa Tiên vội vã chạy đến cửa phủ tri phủ, đương nhiên là ngăn . khi cô cách thể khiến tri phủ phu nhân thuận lợi sinh sản thì thái độ của thị vệ canh cửa khác ngay lập tức. Dù Hứa Tiên cũng là đàn ông, cho dù là đại phu thì cũng thể phòng đỡ đẻ. Thị vệ vội vàng báo cho quản gia. Không lâu , quản gia liền chạy tới.

"Cậu cách ?" Quản gia sốt ruột hỏi.

"Phải, xin cho gặp tri phủ đại nhân. Nếu chậm trễ thêm nữa thì e là muộn mất." Hứa Tiên thấy quản gia đầm đìa mồ hôi, chắc là bên trong phủ đang rối tinh rối mù.

"Chuyện ... , theo trong, xem lão gia quyết định thế nào." Quản gia cũng chỉ thể .

Dẫn Hứa Tiên phủ, tri phủ đại nhân một đại phu tự xưng thể cho phu nhận thuận lợi sinh sản thì vội vàng chạy phòng khách tiếp kiến Hứa Tiên.

"Ngươi là ai? Có cách thật ?" Tri phủ đại nhân cảm thấy giờ đúng là tuyệt vọng đến mức tìm bậy tìm bạ, nhưng ông cũng cách nào khác, tìm hết bà đỡ trong thành mà vẫn thể giúp phu nhân sinh . Nghe thấy tiếng hét trong phòng sinh ngày càng yếu ớt, lòng ông rối tư tơ vò.

"Thảo dân là Hứa Tiên – đại phu của Hòa Nhân Đường." Hứa Tiên hành lễ. "Đại nhân cần quá lo lắng, thảo dân một viên thuốc bào chế tỉ mỉ, cho phu nhân uống thể thuận lợi sinh sản." Hứa Tiên quan sát Trần Luân. Thoạt , Trần Luân ngoài ba mươi tuổi, cằm để râu, tướng mạo cũng . Bộ quần áo gấm nhăn nhúm, hình như là mấy ngày . Chân mày thì nhíu cả , vẻ tiều tụy, rõ ràng là mấy ngày nay nghỉ ngơi gì, luôn ngóng cửa phòng sinh. Người thâm tình như thế Hứa Tiên cảm thấy hảo cảm.

"Ồ, thần kỳ thế ?" Giọng tri phủ đại nhân vẻ hoài nghi, nhưng cũng đầy mong đợi.

"Thảo dân thể lấy mệnh đảm bảo." Hứa Tiên vội vàng . "Xin đại nhân mau cho ohu nhân dùng thuốc. Lâu thế mà phu nhân còn sinh , đó là do trong bụng hai đứa trẻ." Hứa Tiên xong, đưa cái quả chuẩn sẵn đến mặt tri phủ đại nhân.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Sinh đôi?" Tri phủ đại nhận ngạc nhiên lặp lời Hứa Tiên, trong lòng lo sợ. Ông sinh đôi nguy hiểm.

" , đại nhân mau ." Hứa Tiên thúc giục.

"Được ." Tri phủ đại nhận vội vàng nhận lấy, sai mang phòng sinh, cũng chuẩn theo, nhưng vẫn với Hứa Tiên: "Ngươi chờ ở đây."

"Dạ," Hứa Tiên gật đầu, hiểu rõ nỗi e dè của Trần Luân.

Sau khi Trần Luân , Hứa Tiên trong phòng khách, uống , quan sát chung quanh, lòng cũng đang nghĩ ngợi. Cô nhớ trong hai đứa con của Trần Luân, hình như bé trai cũng thi khoa cử, tương lai.

Không lâu , Trần Luân hớn hở chạy , Hứa Tiên : "Hứa đại phu, Hứa đại phu, thật sự là đội ơn . Y thuật của thật là cao siêu, nương tử bình an, quả nhiên là sinh đôi." Trần Luân hết sức kích động, Hứa Tiên bằng ánh mắt đầy cảm kích.

"Đại nhân cần cảm ơn, phu nhân lòng thiện, tự nhiên sẽ việc gì." Hứa Tiên Trần Luân đang kích động. "Đã thế thì thảo dân xin cáo từ, đại nhân hãy xem thiếu gia và tiểu thư ."

"Được , , tiễn Hứa dại phu." Trần Luân dặn quản gia tiễn hứa tiên, với cô: "Hôm khác sẽ đích đến cảm tạ." Trần Luân cha nên tâm trạng hết sức xúc động, cũng lòng nào mà tiếp đón Hứa Tiên nữa.

Hứa Tiên mỉm gật đầu, cô cũng cảm nhận nỗi sung sướng của Trần Luân.

Về tới nhà, Hứa Tiên chạy thẳng thư phòng, đẩy cửa , thấy Bạch Tố Trinh đang bên cửa sổ.

"Tiểu Bạch!" Hứa Tiên vui vẻ kêu lên.

"Ừ." Bạch Tố Trinh đầu , chỉ thản nhiên đáp một tiếng.

"Cái quả đó thật lợi hại, tri phủ phu nhân sinh sản một cách thuận lợi ." Hứa Tiên mừng rỡ .

"Ừ." Bạch Tố Trinh vẫn chỉ thản nhiên ừ một tiếng.

"Tiểu Bạch ~~~" Hứa Tiên nhào tới, ôm lấy cánh tay Bạch Tố Trinh lắc lắc. "Huynh tỏ vẻ gì chứ, đừng cho lệ như ."

Bạch Tố Trinh đang định gì đó nhưng mặt bỗng đanh , bật dậy.

"Sao thế?" Hứa Tiên thấy mặt Bạch Tố Trinh lạnh thì cả kinh.

Bạch Tố Trinh gì, chỉ phất tay một cái, bỗng một bóng xuất hiện trong phòng, rơi bịch xuống chân Hứa Tiên.

Hứa Tiên giật lùi mấy bước, đến khi chân là ai thì kinh hô và nhào tới. Là thằng nhóc, thằng nhóc thích ăn kẹo hồ lô ở Tây Hồ.

"Tiểu !" Hứa Tiên vốn vui, nhưng đến gần thì mặt liền biến sắc.

Nguyên nhân chính là lúc , cả thằng nhóc đầy máu, quần áo nhuộm đỏ, hấp hối đất.

"Sao thế ? Sao thành như ?" Hứa Tiên ngạc nhiên hoảng sợ, ôm thằng nhóc trong lòng, giọng như sắp .

Thằng nhóc thấy Hứa Tiên thì cố gắng nở một nụ : "Tỷ tỷ, quá , thể gặp tỷ cuối cùng..."

Nói xong, đầu nó gục xuống, mềm nhũn, cứ thế mà ngất trong lòng Hứa Tiên.

Loading...