Pháo Hôi Xuyên Vào Bộ Phim Đang Xem - Chương 33
Cập nhật lúc: 2025-06-01 23:21:04
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Tiên kéo Bạch Tố Trinh, vội vàng Phong Đô. Ở cửa, họ mấy tên lính quỷ chặn .
"To gan, yêu quái phương nào, ừm... và phàm nữa, cư nhiên dám xông Phong Đô?" Tên lính quỷ quát lớn, lúc thấy Hứa Tiên thì ngạc nhiên.
Bạch Tố Trinh vẫn lạnh lùng, chuẩn đánh .
Hứa Tiên ngăn Bạch Tố Trinh , hề hề, với hai tên lính quỷ: "Hai vị đại ca, giúp đỡ chút , chúng chỉ xem một chút, sẽ nhanh thôi mà."
"Nói hươu vượn, Phong Đô há là nơi cho các ngươi đến thì đến, thì ?" Hai tên lính quỷ nổi cơn giận dữ, đinh ba tay run lên, ngay đó giọng bỗng đổi, trở nên hết sức nhẹ nhàng. "Cái , ừm, chỉ thành đúng , sẽ gây chuyện chứ?"
"Đương nhiên, đương nhiên ." Hứa Tiên lặng lẽ rút tay về. Sau khi hai xấp tiền âm phủ đưa , hai tên lính quỷ ngang nhiên đút tay áo, thái độ đối với Hứa Tiên và Bạch Tố Trinh đổi 180 độ. Tiền âm phủ trong tay Hứa Tiên là nhận , xem rết tinh và cua con cũng nhanh tay. Hứa Tiên thấy hai tên lính quỷ nhận tiền thì nắm chắc. Lời Tiêu Thanh quả nhiên sai.
"Ừm, hai vị nhớ nhé, ngàn gây sự." Hai tên lính quỷ cẩn thận dằn dò. "Nếu bọn cũng bảo vệ hai vị." Về phần lỡ như bề truy cứu họ Phong Đô thì hai tên quỷ sớm nghĩ cớ. Bạch Tố Trinh pháp lực quá cao, bọn họ thấy y .
"Được , hai vị đại ca vất vả ." Hứa Tiên hì hì, gật đầu kéo Bạch Tố Trinh .
Để hai tên lính quỷ với tâm trạng phơi phới khi nghĩ về xấp tiền âm phủ trong tay áo .
Trong Phong Đô, khí ma quỷ mù mịt Hứa Tiên rùng , nép sát Bạch Tố Trinh. Bạch Tố Trinh cô sợ nên nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, Hứa Tiên trở nên bình tĩnh .
Phong Đô cũng khác gì thành thị của loài cho mấy. Hai bên đường cũng quán xá, chẳng qua là hình như ăn lắm. Thỉnh thoảng qua, nhưng mặt mày thì trắng bệch. Cả con phố vẻ tiêu điều cơ xác.
"Phía kìa!" Hứa Tiên thấy bóng dáng của Lí Công Phủ, hô lên. Đằng , Hắc Bạch Vô Thường đang áp giải Lí Công Phủ về .
"Đi thôi." Bạch Tố Trinh kéo lấy Hứa Tiên, tăng tốc độ, đuổi theo.
Hắc Bạch Vô Thường tâm trạng vui, cũng nhanh lắm nên Hứa Tiên và Bạch Tố Trinh nhanh chóng đuổi kịp.
Lí Công Phủ thấy Hứa Tiên và Bạch Tố Trinh thì trợn tròn mắt. Vì giẻ bịt miệng nên ú ớ cả ngày mà tiếng nào.
"Yêu quái phương nào dám chặn đường của ông mày?" Tâm trạng Bạch Vô Thường nên đương nhiên chuyện cũng khách khí gì. Ở Phong Đô, gì bọn họ cũng là quan sai, bây giờ dám trắng trợn chặn đường.
"Ông của ai?" Giọng Bạch Tố Trinh lạnh lùng, toát lên vẻ nguy hiểm.
Đáng tiếc Bạch Vô Thường phát hiện , vẫn lớn tiếng quát. "Ông mày chứ ông ai, nào?"
Nói xong, gã liền cảm thấy mắt tối sầm, đó một bàn chân đạp mặt gã. Trước giờ, Bạch Tố Trinh vẫn thuộc tuýt hành động, gì là tay luôn. À , là chân luôn.
Hai dòng chất lỏng màu đỏ từ trong mũi Bạch Vô Thường chảy .
Hắc Vô Thường há hốc mồm tình cảnh tình cảm mắt. Gã còn kịp rõ động tác của đối phương thì Bạch Vô Thường đạp.
"To gan!" Hắc Vô Thường thấy Hắc Vô Thường đánh thì tức giận định động thủ.
"Hắc Vô Thường đại ca, đợi , gì từ từ , từ từ nào." Hứa Tiên vội vàng ngăn . "Hiểu lầm, hiểu lầm mà thôi."
"Hiểu lầm?" Hắc Vô Thường nhíu mày, nhưng cũng dừng tay . Hai chữ hiểu lầm ý nghĩa sâu xa lắm. Trên quan trường, ai cũng khi hai chữ hiểu lầm thì đó sẽ chuyện xảy . Mà chuyện , tuyệt đối là chuyện .
"Đương nhiên là hiểu lầm." Hứa Tiên Bạch Vô Thường lau m.á.u mũi, lương tâm nghĩ, quỷ mà cũng chảy m.á.u ?
"Nói xem, hiểu lầm thế nào?" Hắc Vô Thường hất đầu lên, khoanh tay ngực, kiêu căng .
"Ở đây tiện chuyện, tìm chỗ nào yên tĩnh hơn ." Hứa Tiên liếc xung quanh, thỉnh thoảng vẫn mấy tên quỷ mặt mũi trắng bệch ngang qua.
Nghe Hứa Tiên thế, Hắc Bạch Vô Thường láng máng hiểu, hỏi ý bằng mắt cùng một cái hẻm vắng cạnh đó, Hứa Tiên kéo Bạch Tố Trinh theo .
"Hai vị đại ca, hai vị bắt sai hồn . Đây là tỷ phu của , dương thọ của tận, chỉ là chút ngoài ý mà thôi." Hứa Tiên đợi liền thẳng vấn đề.
"Ngươi bọn bắt lầm là bắt lầm ?" Mũi Bạch Vô Thường vẫn còn âm ỉ đau cho nên chuyện chút khách khí. Nếu gã cảm thấy đánh con yêu tinh áo trắng thì gã nhào tới liều mạng . Lòng gã thầm đau đớn, tại cùng mặc áo trắng mà vẻ phiêu dật xuất trần như thế, còn gã thì thấy c.h.ế.t chóc tiêu điều.
Hắc Vô Thường đang nghĩ xem lời Hứa Tiên tin . Gần đây bọn họ ăn lắm cho nên hễ thấy hồn phách là nhào tới bắt ngay. Nếu bắt lầm thì , nếu bắt lầm thì còn thể phạt nữa. Nếu trừ tiếp thì tháng lương ít ỏi đáng thương của gã sẽ còn gì nữa.
" là bắt lầm mà. Hai vị đại ca, giúp đỡ chút , thả tỷ phu của ." Hứa Tiên sốt ruột, lấy từ trong tay áo một ấp tiền âm phủ thật dày, đưa đến mặt Hắc Bạch Vô Thường. "Cái là để hiếu kính hai vị đại ca, hai vị lấy chút đỉnh uống ." Thật trong lòng Hứa Tiên cũng thấp thỏm, chắc chắn lắm. Chiêu hối lộ dùng đây.
Hắc Bạch Vô Thường đống tiền tay Hứa Tiên, trợn tròn mắt. Nhiều thế mà bảo để uống ?
Thấy Hắc Bạch Vô Thường nhúc nhích, Hứa Tiên hiểu lầm ý bọn họ, tưởng là đủ tiền nên móc thêm một xấp tiền nữa. "Hai vị đại ca, giúp một chút mà, nếu căng đến chỗ phán quan thì cũng , ? Bắt lầm cũng sẽ truy cứu chứ."
Hắc Bạch Vô Thường chằm chặp xấp tiền tay Hứa Tiên, thòm thèm nuốt nước miếng, tay thì run lên.
"Ít quá ? Ta còn nữa ." Hứa Tiên như đang thách thức trái tim bé bỏng của bọn họ, móc một xấp tiền dày cộp.
"Đủ, đủ ..." Giọng của Hắc Bạch Vô Thường cũng run run.
Hứa Tiên chớp mắt Hắc Bạch Vô Thường, lúc mới phát hiện bọn họ chê ít mà là nhiều quá họ mừng đến nỗi dám tin.
"Vậy, hồn phách của tỷ phu ..."
Hứa Tiên rụt tiền một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-xuyen-vao-bo-phim-dang-xem/chuong-33.html.]
Hắc Bạch Vô Thường lập tức tay, động tác nhanh nhẹn và trôi chảy. Hai giật lấy xấp tiền, trưng bộ mặt nịnh nọt . "Đương nhiên là vấn đề gì, dẫn về là ."
Bộ dạng mừng rỡ của họ Hứa Tiên thấy mắc ói. Hứa Tiên dám khẳng định bây giờ thêm chút tiền, bảo bọn họ giơ mặt cho Tiểu Bạch đạp thêm mấy cái họ cũng chịu.
Bạch Tố Trinh vẫn bên cạnh, im lặng mà . Y còn gì nữa ...
"ha ha, Đại tỷ , tỷ dẫn hồn là . Bọn bắt lầm, xin tỷ ." Hắc Bạch Vô Thường cất tiền xong, chắp tay xin Hứa Tiên. Lần , ngay cả xưng hô cũng đổi luôn.
Hứa Tiên nhếch mép. "Không dám, dám."
"Nếu gì bắt lầm thì cứ tìm bọn . Số hiệu của bọn là hai chín hai." Bây giờ Bạch Vô Thường thấy mũi đau đớn gì nữa, nhếch môi hề hề với Hứa Tiên.
Số hiệu? Hứa Tiên nghi hoặc. Hắc Bạch Vô Thường chẳng chỉ hai thôi ?
"Chẳng địa phủ chỉ một đôi Hắc Bạch Vô Thường thôi ?" Hứa Tiên nghi hoặc hỏi.
"Làm gì chứ!" Hắc Vô Thường ấm ức kêu lên. "Nếu chỉ hai thì vội như . Thời cạnh tranh dữ lắm, khó mà hết ." Hắc Vô Thường tỏ vẻ nghĩ chuyện xưa đau lòng.
Bạch Vô Thường cũng thở dài. "Tỷ hiệu của bọn là nhiều quỷ bắt hồn . Bây giờ lòng khó lường, cuộc sống thật khó khăn..."
Hứa Tiên Hắc Bạch Vô Thường than ngắn thở dài, tự nhiên hóa đá. Không ngờ địa phủ cũng là thế . Nghe giọng họ thì hình như cần tiền. Địa phủ cũng phân nghề phân nghiệp ?
"Đại tỷ , tỷ mau đưa hồn phách ." Bạch Vô Thường thúc giục. Gã nếu để khác bọn họ lén thả hồn phách thì sẽ phạt. điều đáng sợ nhất là đồng nghiệp chạy tới giành ăn với bọn họ.
" , đại tỷ , tỷ mau ." Hắc Vô Thường cũng hồn , đó thêm. "Nếu xảy chuyện giống vầy nữa thì nhớ tìm bọn , hiệu của bọn là hai chín hai. Gì chứ giúp các vị giao thiệp nọ thì tụi còn ."
"Được , cảm ơn hai vị đại ca ." Hứa Tiên cũng chắp tay đa tạ, đó về phía Lí Công Phủ đang ngây ngốc. Nếu miệng Lí Công Phủ giẻ nhét thì chắc sùi bọt mép .
Bạch Tố Trinh thu hồn phách của Lí Công Phủ , đó dẫn Hứa Tiên về phía cửa Phong Đô.
Hắc Bạch Vô Thường đưa mắt tiễn họ , ánh mắt thể là lưu luyến thôi...
Bạch Tố Trinh và Hứa Tiên dẫn hồn phách Lí Công Phủ về nhà, nhưng Lí Công Phủ tắt thở, hồn phách nhập .
"Bây giờ đây?" Hứa Tiên gương mặt nhợt nhạt của Lí Công Phủ, nhíu mày hỏi.
"Trước hết hãy mang hồn phách của tỷ phu nhốt tịnh bình của Quan Âm." Bạch Tố Trinh nghĩ ngợi. "Nếu khởi tử hồi sinh, một là tiên đơn của thiên đình, hai là tiên thảo của Nam Cực Tiên Ông."
"Vậy..." Hứa Tiên cũng hậu quả của việc yêu tinh xâm nhập thiên đình, cho nên vội vã . "Vậy chúng tìm Nam Cực Tiên Ông ."
"Huynh hỏi Quan Âm ." Bạch Tố Trinh xong thì dẫn Hứa Tiên đến bức tượng Quan Âm mà Hứa Tiên vẫn thờ.
Vẫn là giọng điệu kiêu căng như : "Ta việc tìm ngài."
Quan Âm mỉm hiển linh. "Chuyện gì?"
"Cho gửi hồn phách tịnh bình của ngài chút nhé." Bạch Tố Trinh xòe tay , hồn phách của Lí Công Phủ liền hóa thành một luồng sáng, tiến tịnh bình của Quan Âm.
Mắt Quan Âm khẽ giần giật nhưng vẫn cố gắng duy trì nụ mặt.
"Đây là tỷ phu của Hứa Tiên, Tiểu Thanh dọa chết, cần tiên đan để khởi tử hồi sinh." Bạch Tố Trinh ngắn gọn.
"Bây giờ tiên đan." Quan Âm buột miệng , xong thấy Hứa Tiên ngơ ngác thì mới khẽ ho một tiếng vẻ trang nghiêm. "Gần đây Thái Thượng Lão Quân bận rộn, thời gian luyện đan."
"Vậy chỉ cách tìm Nam Cực Tiên Ông ." Bạch Tố Trinh khẽ chau mày.
Quan Âm vẫn đang cố gắng duy trì gương mặt tươi đang sắp nứt .
"Vậy với Nam Cực Tiên Ông giúp một tiếng ." Bạch Tố Trinh tiếp.
Quan Âm bắt đầu mấp máy môi.
"Cảm ơn." Câu đơn giản của Bạch Tố Trinh khả năng cứu vãn cơn giận sắp bùng phát của Quan Âm. Quan Âm Bồ Tát thầm rơi lệ. là dễ gì mà. Có thể câu cảm ơn của con rắn chảnh chọe quả là thấy an ủi trong lòng...
"Ừ." Quan Âm hề hề, .
"Cảm ơn Quan Âm Bồ Tát." Ngược , Hứa Tiên vẫn thành kính, vái lạy đàng hoàng. Quan Âm thấy thái độ của cô thì mừng lắm, cộng thêm ngày nào Hứa Tiên cũng thắp nhang cúng hoa quả tươi nên càng cô càng thấy mắt.
"Mau , để lâu quá thì tỷ phu của con sẽ hồn phi phách tán đó. Lấy tiên thảo thì về ngay trong vòng 12 canh giờ." Quan Âm ôn tồn với Hứa Tiên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hứa Tiên tiếp tục cảm ơn, lúc Quan Âm mới chịu biến mất.
"Đi thôi, Tử Vi Sơn." Bạch Tố Trinh liếc bức tượng của Quan Âm . Động tiên của Nam Cực Tiên Ông ở Tử Vi Sơn.
Bạch Tố Trinh ôm Hứa Tiên bay lên mây. Hứa Tiên thì suy nghĩ xem Nam Cực Tiên Ông sẽ thế nào, cả đồng tử bên cạnh ông nữa. Hình như một là hạc tiên, một là linh lộc[1].
——————————————————————–
[1] Linh lộc: con nai thần, con nai thành tiên