Pháo Hôi Xuyên Vào Bộ Phim Đang Xem - Chương 53

Cập nhật lúc: 2025-06-02 11:00:37
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Tiên ngơ ngác đầu sang thì bắt gặp nụ bình thản của Bạch Tố Trinh.

"Hứa Tiên." Bạch Tố Trinh mỉm , nhẹ nhàng, chậm rãi : "Nương tử, gặp , thật may mắn. Huynh thà ngày ngày chịu nỗi đau bảy kiếm xuyên tim, mãi mãi nhốt trong tháp cũng hai gặp mà như quen ."

"Tiểu Bạch..." Hứa Tiên thì thầm, cảm thấy tim và cổ họng nghẹn ngào, cảm giác khó đang lan tỏa khắp .

Vĩnh viễn phân ly, hoặc là mãi mãi xa lạ...

"Đi thôi, Pháp Hải." Bạch Tố Trinh thản nhiên .

Pháp Hải gật đầu, nhẹ nhàng vung tay lên. Bình bát vàng từ từ hạ xuống, ép sát Bạch Tố Trinh. Mặt Bạch Tố Trinh vẫn bình tĩnh, y từ từ nhắm mắt , cả dần phát ánh sáng màu trắng nhạt, hình như là sắp hiện nguyên hình.

Hứa Tiên cúi đầu, khiến thể thấy vẻ mặt của cô.

Pháp Hải cụp mắt xuống, cố giấu vẻ bối rối trong mắt.

Trời đất bao la, dường như chỉ còn ba họ.

Tất cả giống như trở nên im lặng.

"Nếu chọn cả hai thì ?" Bỗng nhiên, giọng biến ảo của Hứa Tiên vang lên.

Bạch Tố Trinh bỗng mở mắt , lòng dâng lên một cảm giác bất an dữ dội.

Pháp Hải cũng ngẩn , về phía Hứa Tiên.

"Chỉ điều Sĩ Lâm chịu khổ ..." Giọng của Hứa Tiên càng ngày càng mờ ảo.

"Hứa Tiên, cô!" Pháp Hải biến sắc, lòng thầm kinh hãi, cả Hứa Tiên từ từ tỏa một quầng sáng nhạt màu trắng. Chiếc áo cà sa đang bao vây cô bỗng rách vụn thành ngàn mảnh nhỏ.

"Tiểu Bạch, sống thì cùng sống, c.h.ế.t thì cùng chết." Hứa Tiên ngẩng đầu lên, Bạch Tố Trinh, một cách bình thản: "Huynh trách ?"

"Đương nhiên là !" Bạch Tố Trinh cũng bình thản, dang hai tay , y hiểu quyết định của Hứa Tiên.

Ngay đó, Hứa Tiên phá luồng sáng màu vàng đang vây quanh Bạch Tố Trinh, xuất hiện mặt y. Còn Bạch Tố Trinh thì dang hai tay ôm chặt cô lòng.

"Hứa Tiên, cô sẽ chịu hồn phi phách tán!" Giọng Pháp Hải bỗng trở nên gấp gáp và chút lo lắng khó mà nhận . "Bạch Tố Trinh, ngươi cũng hồn phách tiêu tan ?"

"Vậy thì chứ?" Hứa Tiên dựa lòng Bạch Tố Trinh, mãn nguyện.

" , thế thì ?" Bạch Tố Trinh ôm Hứa Tiên, cúi đầu, hôn lên trán cô. Toàn Bạch Tố Trinh cũng từ từ tỏa quầng sáng nhạt màu trắng, dần dần hòa một với quầng sáng Hứa Tiên.

Pháp Hải ngẩn ngơ hai đang vẻ mặt hạnh phúc và mãn nguyện , giọng cũng nghẹn , nên lời. Trong lòng gã như thứ gì đó đang gào thét. Hai thà chịu hồn phách tiêu tan cũng ở bên ?

Cơ thể Hứa Tiên và Bạch Tố Trinh dẫn trở nên trong suốt, nhưng hai vẫn ôm với vẻ mặt hạnh phúc.

Hứa Tiên cảm thấy ý thức dần trở nên mơ hồ, nhưng cô hề hối hận chút nào. Bạch Tố Trinh ôm chặt Hứa Tiên, hôn lên trán cô.

Ngay lúc Pháp Hải kiềm nén nữa, định tay thì trời bỗng một luồng sáng vàng giáng xuống, bao vây lấy Bạch Tố Trinh và Hứa Tiên. Còn cái bình bát vàng của Pháp Hải thì lung lay, đó rơi xuống biển. Luồng sáng mà nó phát cũng dần biến mất.

Hứa Tiên và Bạch Tố Trinh đều cả kinh, mở mắt lên đầu . Bởi vì họ cảm thấy trở nên ấm áp, khoan khoái khó tả. Bọn họ đang hồi phục trở .

"Ha ha ha, Như Lai, ngài thua !" Trên đầu họ vang lên một giọng quen thuộc, trong đó hàm chứa vẻ đắc ý. Giọng Hứa Tiên từng , là của Kim Thiền Tử!

Như Lai? Như Lai?!!! Hứa Tiên kinh ngạc, Bạch Tố Trinh cũng hết sức ngạc nhiên.

"Rắn trắng bé nhỏ, Hứa Tiên, lắm." Kim Thiền Tử từ từ bay xuống mặt hai , vẻ mặt cực kỳ đắc ý. Bên cạnh là Quan Âm đang yên lặng mỉm .

Chuyện gì đây chứ? Hứa Tiên nhíu mày.

"Như Lai, ngài thua ." Cái giọng đáng ghét của Kim Thiền Tử ở chứ? Hứa Tiên cảm thấy đầu óc theo kịp.

"Phải, bổn tọa thua ." Ánh sáng lóe lên, Như Lai hiện lên hoành tráng với quả đầu xoăn tít.

"Chuyện gì thế ?" Hứa Tiên ngơ ngác.

"Hứa Tiên, đối với con mà thì chữ tình chính là như thế ?" Giọng rền vang của Như Lai tràn ngập vẻ nguy nghiêm, thế nhưng trong chứa một vẻ thất bại khó phát hiện .

" . Đối với con mà , Tiểu Bạch là tất cả." Hứa Tiên thẳng Như Lai, hề sợ hãi. "Hoặc là cùng sống, hoặc là cùng chết. Con là kẻ ích kỷ như đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-xuyen-vao-bo-phim-dang-xem/chuong-53.html.]

"Không ích kỷ." Bạch Tố Trinh ôm lấy Hứa Tiên, khẽ lắc đầu. "Muội quyết định như thế là hảo nhất, hổ là yêu."

Hứa Tiên hé môi . Đây là đầu tiên Tiểu Bạch thẳng thắn bảy tỏ lòng . Cách cô yêu một chính là thế, cho dù trong mắt của khác, nó thê lương, nhưng đó mới chính là cô!

"Được , đừng lòe nữa!" Kim Thiền Tử sốt ruột ngắt lời, môi nhếch lên, với Như Lai. "Bây giờ bọn thắng, ngài còn gì để ?"

Như Lai thở dài: "Ta thua , thua các vị , cũng thua chình bản ."

chứ? Hứa Tiên càng càng thấy mù mờ. cô hiểu một điều, hình như chuyện của cô và Tiểu Bạch liên quan tới mấy vị thần tai to mặt lớn .

"Hứa Tiên, cô vẫn nhớ ?" Kim Thiền Tử mở nụ , đó vung tay lên, một tia sáng vàng rực chiếu thẳng trán Hứa Tiên.

Thế nhưng Như Lai bỗng đưa tay ngăn cản, b.ắ.n tia sáng bay mất.

"Làm gì chứ?" Kim Thiền Tử Như Lai, hỏi.

"Bây giờ nó ý nghĩ của chính , là một cơ thể độc lập, cần gì khơi chuyện cũ." Như Lai .

Kim Thiền Tử sững , đó tươi. " , điểm thì ngài sáng suốt."

"Rốt cuộc thì các vị đang chứ?" Hứa Tiên nhịn mà chen mồm .

"Hứa Tiên, con vốn là một giọt m.á.u trong tim ." Như Lai từ tốn : "Bổn tọa và Kim Thiền Tử tranh luận với rằng chữ tình là thế nào?"

"Bây giờ, bản chứng minh điều một cách hảo nhất. Cho nên thắng, cách khác Như Lai thua chính bản ." Kim Thiền Tử tiếp.

Cái gì? Gì ? Gì chứ? Đầu óc Hứa Tiên rối tung ben. Cô là một giọt m.á.u trong tim của Như Lai? Chuyện đây?

"Muội chính là , là Hứa Tiên, là nương tử của ." Bạch Tố Trinh Hứa Tiên cau mày thì cúi đầu thì thầm tai cô, nhỏ nhưng kiên định.

Hứa Tiên ngẩng đầu lên, đôi mắt dịu dàng của Bạch Tố Trinh. Bỗng nhiên, cô nở nụ tươi. Quả thật lời của Như Lai và Kim Thiền Tử cô choáng váng. Thế nhưng những chuyện xảy lên điều gì chứ? Rất lâu về , cô là ai thì chứ? Bây giờ cô là Hứa Tiên, là nương tử của Bạch Tố Trinh. Thế là đủ, ?

"Xem cô cũng thông suốt." Kim Thiền Tử hề hề. "Bây giờ đánh xong, xong việc thì về nhà ."

Môi Pháp Hải run giần giật. Từ đầu đến cuối, chỉ gã là . Bây giờ gương mặt tươi đáng ghét của Kim Thiền Tử, gã lấy cây thiền trượng đập lên đầu một phát. Cà sa rách tung banh, bình bát thì rơi xuống biển, tính thế nào thì cũng chỉ thiệt.

Như Lai nở nụ thư thái, vung tay lên, bộ những sinh linh Bạch Tố Trinh g.i.ế.c đều sống . Long tộc Bắc Hải ngơ ngác Như Lai, hiểu chuyện gì xảy thì oán thầm, ánh mắt Bạch Tố Trinh và Hứa Tiên cũng phần kiêng dè. Không ngờ chỗ dựa phía hai là Như Lai!

Vân Mộng Hạ Vũ

Như lai xong thì lời nào mà biến mất.

Kim Thiền Tử cũng hì hì, Bạch Tố Trinh và Hứa Tiên, : "Hai vất vả ."

Môi Hứa Tiên giần giật. Cô bỗng cảm giác là một diễn viên quần chúng mà Kim Thiền Tử chính là đạo diễn. Cảm giác khó chịu, cực kỳ khó chịu!

Kim Thiền Tử gương mặt lành gì của Hứa Tiên, hề hề thức thời chuồn mất.

Quan Âm đài sen, ba phía , nhân hậu. "Hứa Tiên, Bạch Tố Trinh, Pháp Hải, các con đắc đạo ." Nói xong, Quan Âm cũng thức thời biến mất tăm.

chứ?

ngay đó, Hứa Tiên lời của Quan Âm ý nghĩa gì?

Trên trời giáng xuống ba luồng sáng, chiếu ba họ. Lúc , họ thành tiên.

"Thành tiên ư?" Hứa Tiên còn mơ màng. Chuyện xảy quá nhanh kịp tiếp nhận.

"A di đà Phật." Pháp Hải ở bên cạnh cũng lên tiếng.

"Gã trọc c.h.ế.t tiệt!" Hứa Tiên đầu sang, trừng trợn Pháp Hải.

Pháp Hải thấy ánh mắt hung dữ của Hứa Tiên thì chậm rãi : "Thí chủ, tiểu tăng cũng chỉ ép buộc mà thôi."

"Được , đừng khó , là do Như Lai bắt đấy." Bạch Tố Trinh chân tướng nên vạch trần luôn.

"Thí chủ thật sáng suốt." Pháp Hải trở về với bộ dạng mà Hứa Tiên quen thuộc, bịnh bợ Bạch Tố Trinh. Nhìn thấy ánh mắt dữ dằn của Hứa Tiên, Pháp Hải cũng từ bỏ ý nghĩ kêu oan. Gã cũng tổn thất áo cà sa và bình bát vàng đắt giá, nhưng nghĩ tới hậu quả khi câu thì chỉ ráng mà nhịn.

"Đi chỗ khác, đừng lởn vởn mặt , nếu sẽ kiềm mà đập ngươi một trận." Hứa Tiên vung nắm đ.ấ.m lên, uy h.i.ế.p Pháp Hải.

"Hai vị thí chủ, tiểu tăng xin , duyên thì sẽ gặp ." Pháp Hải hành lễ chạy nhanh như chớp.

Loading...