Khương Duệ Trạch sửng sốt, ngay đó hiểu : "Sao nghiêm túc thế? chẳng vì thấy sốt ruột ?"
"Không cần sốt ruột, quản chính là ."
"Cậu thật là bất cận nhân tình, uổng công các còn cảm thấy ôn nhu lễ độ, là quý ông hảo. thật hỏi , cái thiết lập nhân vật rốt cuộc dựng lên kiểu gì thế?" Khương Duệ Trạch phục.
Bùi Ngọc Sơ: " từng dựng thiết lập nhân vật nào cả."
"Được , nào, chạm một ly." Khương Duệ Trạch đẩy nửa ly rượu qua.
" uống rượu."
"Không chứ? chỉ đùa một chút thôi mà đến rượu mời cũng nể mặt?"
"Không, lát nữa lái xe," Bùi Ngọc Sơ giải thích nhẹ tênh, "Đưa Tần Kiểu về."
Khương Duệ Trạch: "......"
Tại Hoàng cung nước Cẩm, các cung nữ xem xong vở kịch sân khấu kiềm chế tò mò trong lòng, bắt đầu thì thầm bàn tán.
Cung nữ A: "Thầy Bùi trông cũng giống Hoàng thượng của chúng , em suýt chút nữa nhận nhầm."
"Giống chỗ nào? Ta thấy thầy Bùi và Hoàng thượng chẳng giống chút nào. Thầy Bùi ôn nhuận như ngọc, qua thấy là khiêm khiêm quân tử; còn Hoàng thượng yến hàm hổ cảnh, uy nghiêm trang trọng, khiến dám thẳng. Hai một trời một vực, giống, dù liếc mắt là phân biệt ngay." Cung nữ B tán đồng.
Cung nữ C : "Khí chất tuy khác , nhưng dung mạo thực sự vài phần tương tự."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phe-hau-livestream-hang-ngay/chuong-119.html.]
Mấy tranh luận một hồi kết quả thống nhất, liền đổi đề tài: "Haizz, Tần Hoàng hậu đời cũng thật thảm, nhưng vở kịch coi như bù đắp tiếc nuối giữa nàng và Hoàng thượng, cũng xem là viên mãn."
"Diễn là giả, dù diễn viên mãn đến cũng đổi hiện thực. cảm thấy cái 'tiếc nuối' mà Tần Hoàng hậu , chắc là chỉ Hoàng thượng. Ta cứ cảm thấy nàng dường như thích Hoàng thượng đến thế..."
"Tần Hoàng hậu thích Hoàng thượng ? Nàng vì Hoàng thượng mà ghen tuông bao nhiêu năm, chẳng lẽ là giả ?"
"Ánh mắt thích một lừa . Phế hậu khả năng thích thầy Bùi hơn, nàng thầy Bùi ánh mắt tràn đầy ôn nhu. Có khi nào... Tần Hoàng hậu vì Hoàng thượng trông giống thầy Bùi nên mới từng thích Hoàng thượng ?"
"Suỵt! Lời thể lung tung, c.h.é.m đầu như chơi đấy! Tần Hoàng hậu nhất định là thích Hoàng thượng, nếu đỡ mũi tên cho Người? Lại ngăn cản Hoàng thượng nạp phi tuyển tú?"
...
Mọi bàn tán chuyện bát quái cung đình, coi như thêm chút niềm vui cho cuộc sống khô khan vô vị nơi thâm cung.
Tiêu Trạch giường, tâm tình thật lâu thể bình . Trong đầu tràn ngập hình ảnh Tần Kiểu. Nghĩ đến biểu cảm lưu luyến của nàng khi sân khấu, nghĩ đến giọng nhẹ như tiếng thở dài khi nàng nhắc đến sự tiếc nuối, nghĩ đến bóng dáng nàng rời bỏ bên cạnh một đàn ông khác...
Từng chút một đều đang tra tấn trái tim Tiêu Trạch.
Nếu lúc và Tần Kiểu sống với , chứ dây dưa rõ với Ôn Uyển, thì liệu họ thể giống như kịch bản sân khấu : tương kính như tân, rời bỏ, cùng cai trị giang sơn nước Cẩm?
Bình tâm mà xét, Tân Chính tuy nhiều thích và gây nhiều tranh luận, nhưng việc thực thi nó quả thực cải thiện đời sống của tầng lớp dân chúng thấp cổ bé họng ở một mức độ nhất định. Tần Kiểu chí lớn, cam lòng sống bình đạm cả đời nơi hậu cung, nàng nhiều mưu kế. Có nàng tương trợ, bọn họ chắc chắn sẽ trị vì nước Cẩm .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đáng tiếc, tất cả chỉ thể tồn tại trong ảo tưởng. Tần Kiểu c.h.ế.t, đến một thế giới khác . Tiếc nuối của nàng thể tìm sân khấu, nhưng tiếc nuối của , tìm nơi ?
Tiêu Trạch buồn khổ, hỏi: "Trần công công, ngươi ở còn giữ cuốn 'Tân Chính Yếu Lục' ?"
Trần công công điểm danh cũng khổ nên lời. Ông quản sách, ?