Vương Thương đến gặp Ôn Thái sư: "Nhạc phụ đại nhân, hiện giờ khắp kinh thành đều tin tà thuyết mê hoặc của Phế hậu, thậm chí còn phỉ báng Hoàng hậu nương nương và nhạc phụ, ngài vì tranh quyền đoạt lợi mà cố ý hại c.h.ế.t Phế hậu và vây cánh. Quả thực là hoang đường! Miệng đời đáng sợ, cứ đồn đại mãi thế , chỉ sợ thanh danh của Hoàng hậu và ngài sớm muộn gì cũng đám ngu dân hủy hoại."
Ôn Thái sư trầm mặt, ông cũng đang lo lắng điều .
Theo lý thuyết, Phế hậu kiêu ngạo, giữ nề nếp, còn tư thông với nam nhân lạ, Hoàng thượng lẽ vô cùng phẫn nộ và áp dụng biện pháp mạnh tay mới đúng. Không ngờ Hoàng thượng ngoài dự đoán của họ, do dự quyết đoán trong chuyện , khiến tin đồn nhảm lan khắp Cẩm Quốc.
"Kẻ nào đang đồn đại?" Ôn Thái sư xoay chiếc nhẫn ngọc ngón cái, "Lần vụ án Lý Minh chúng rơi thế hạ phong. Lần thì cẩn thận, đừng để sơ hở."
"Nhạc phụ yên tâm, nhân chứng vật chứng đều đủ. Chúng cứ giăng thiên la địa võng, bắt trọn một mẻ, xem trong thành còn kẻ nào dám vọng nghị nữa ." Vương Thương .
Xem tình hình hiện tại, Hoàng thượng dường như chút hối hận về việc của Phế hậu, cứ thế sẽ cực kỳ bất lợi cho họ. Nhân lúc triều đình phần lớn là những kẻ nhu nhược bất tài, dã tâm của Ôn Thái sư đang điên cuồng nảy nở.
Ôn gia vất vả lắm mới leo lên địa vị , m.á.u dính tay tuyệt đối ít hơn Tần đảng. Nếu thể khống chế vận mệnh của chính , họ tất sẽ trở thành cái kết thứ hai của Tần gia.
Ôn Thái sư ánh mắt lạnh lẽo, gật đầu.
Tiêu Trạch nắm chặt miếng ngọc trong tay, từng bước về phía long ỷ.
Trần công công trộm , vị thiên t.ử kiêu ngạo giờ đây bước nặng nề, thiếu hẳn vẻ khí phách hăng hái ngày thường, trông vài phần đáng thương.
tất cả đều là do chính sai lầm, chẳng trách ai .
Những gì Tần Hoàng hậu chịu đựng lúc sinh thời còn đáng thương hơn nhiều. Có lẽ giờ phút thiên t.ử cũng đang hối hận!
Tiêu Trạch xuống long ỷ, ngẩng đầu hình ảnh trời nữa, chỉ nắm chặt miếng ngọc, dường như chỉ thế mới tìm chút an ủi.
Tần Kiểu chọc tức , kích động như chắc chắn là cố ý. Nàng dùng cách để trả thù , khiến tức giận, khiến hận nàng cả đời, vĩnh viễn sống ảnh hưởng của nàng, yên !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phe-hau-livestream-hang-ngay/chuong-149.html.]
Tiêu Trạch chán nản nghĩ.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Rất lâu , Tiêu Trạch vẫn giữ nguyên tư thế cầm ngọc thất thần, như tượng đá bất động.
Trần công công thầm thở dài, cẩn trọng hỏi: "Hoàng thượng, rương đồ ..."
Tiêu Trạch lúc mới hồn: "Cứ để ở đây, trẫm xem nàng trong lòng còn lưu luyến thứ gì."
Nếu Tần Kiểu ở đây, chắc chắn sẽ cho , nàng bán mấy thứ chỉ vì chúng chẳng đáng mấy đồng bạc.
Hơn nữa hệ thống quy định nàng OOC (thoát vai), miếng ngọc xanh là đạo cụ duy trì thiết lập nhân vật của nàng, cũng thể bán .
Bùi Ngọc Sơ và Tần Kiểu ăn tối bằng tiệc hải sản. Tần Kiểu thích ăn tôm, Bùi Ngọc Sơ liền bóc tôm cho nàng suốt buổi, bữa tối ăn cũng chẳng khác nào đang rải "cơm chó".
Ăn xong họ về khách sạn mà dựng lều cắm trại lộ thiên bên bờ biển.
Dựng lều xong, Bùi Ngọc Sơ mời Tần Kiểu: "Nghe tối nay sẽ mưa băng, cùng xem nhé?"
"Thật ? Ở đây cũng xem mưa băng ạ?" Tần Kiểu vẻ mặt đầy bất ngờ.
"Ừ, thôi!" Bùi Ngọc Sơ đưa tay .
Tần Kiểu tươi, sảng khoái đặt tay lên tay , để mặc dắt .
Đêm nay trăng , vầng trăng non treo lơ lửng, rắc xuống ánh sáng mờ ảo. Bãi biển khai thác du lịch nên chiếu sáng dựa trăng , ánh sáng lắm.
Màn hình livestream tối nhưng fan vẫn xem say sưa.