Trên màn hình, bầu trời thỉnh thoảng vẫn xẹt qua từng vệt băng, trận mưa băng tuyệt vẫn kết thúc. Sao trời đỉnh đầu, biển rộng phía xa, còn tiếng hô hấp đều đều của trong lòng, tất cả những điều kết hợp , mang đến cho một cảm giác hạnh phúc, yên bình và tĩnh lặng.
Bùi Ngọc Sơ cụp mắt phụ nữ trong lòng, ánh mắt cũng trở nên nhu hòa.
"Thầy Bùi, để giúp dựng lều lên nhé!" Một nhân viên công tác bên cạnh .
Quan hệ giữa thầy Bùi và tiểu tỷ tỷ Tần Kiểu qua giống bình thường. Lỡ như họ bắt gặp những cảnh quá mật thì hổ lắm, dựng lều lên thể tránh sự ngại ngùng đó.
Hơn nữa đạo diễn dặn dò riêng, sáng mai tranh thủ một đoạn. Nhiệt tình của cư dân mạng đang dâng cao, vẫn xem tương tác giữa thầy Bùi và Tần Kiểu. Cặp đôi khách mời trở thành bảo chứng rating và chìa khóa tạo chủ đề cho họ.
"Cảm ơn, cần , đưa cho cái chăn mỏng là , cũng thưởng thức đêm thế ." Bùi Ngọc Sơ .
Nhân viên công tác mang chăn mỏng tới, đắp lên chân cho Tần Kiểu và Bùi Ngọc Sơ, còn tiện tay mang theo hai chiếc gối.
Bùi Ngọc Sơ cảm ơn nhân viên công tác, bảo đối phương nghỉ sớm.
Nhân viên theo cả ngày cũng mệt, họ trong lều cách Bùi Ngọc Sơ và Tần Kiểu một xa gần, chẳng bao lâu màn đêm vang lên tiếng ngáy đều đều.
Người duy nhất còn tỉnh táo là Bùi Ngọc Sơ: "......"
Anh cử động đôi chân gối đến tê dại, cầm một chiếc gối , định rút chân khỏi đầu đang ngủ say. Không ngờ động đậy, đang ngủ liền bất an cựa quậy, đó hé mắt một cái.
Đôi mắt phản chiếu cả dải ngân hà, dù giờ phút đang mơ màng nhưng vẫn đến kinh tâm động phách.
Bùi Ngọc Sơ với nàng, đang định lỡ đ.á.n.h thức nàng, ngờ đó trở , ôm lấy eo , lẩm bẩm: "Đừng ~ Kiểu Kiểu sợ ~"
Tim Bùi Ngọc Sơ bỗng như kim châm, đau âm ỉ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phe-hau-livestream-hang-ngay/chuong-156.html.]
Cảnh tượng mắt trùng khớp với ký ức thời niên thiếu. Cô bé năm nào tuy lớn nhưng vẫn ngoan ngoãn và quấn như .
Bùi Ngọc Sơ "kẻ bám " trong lòng, suy nghĩ kéo về quá khứ xa xôi.
Năm mười hai tuổi, trong một con hẻm nhỏ hẹp gặp tiểu Tần Kiểu suýt kẻ bắt cóc. Anh nhận thấy điều bất liền liều mạng cứu tiểu Tần Kiểu .
Tuy nhiên động tĩnh của cũng bọn buôn phát hiện. Bùi Ngọc Sơ kéo tay tiểu Tần Kiểu chạy thục mạng ngoảnh đầu , cuối cùng tìm một góc khuất trong con hẻm địa hình phức tạp để trốn.
Hôm đó mưa to, tiểu Tần Kiểu ướt sũng, lấm lem bùn đất, chỉ đôi mắt là sáng sạch sẽ, Bùi Ngọc Sơ vô cùng đáng thương.
Họ trốn lâu, xác định kẻ khỏi mới dám chạy từ góc đó. Bùi Ngọc Sơ đưa nàng đến đồn công an báo án, nhưng hỏi gì tiểu Tần Kiểu cũng lắc đầu , còn luôn nắm chặt vạt áo thiếu niên Bùi Ngọc Sơ, một bước, nàng theo một bước.
Nàng giống như một con thú nhỏ cực kỳ thiếu cảm giác an , đối với công nhận sẽ cực kỳ tin tưởng, nhưng đối với khác tránh còn kịp.
Đồn công an nhất thời liên lạc với cha nàng, tiểu Tần Kiểu chỉ nhận mỗi Bùi Ngọc Sơ, cuối cùng đành để tiểu Tần Kiểu theo Bùi và Bùi Ngọc Sơ về nhà, đợi liên lạc với nhà tính tiếp.
Đêm đó, tiểu Tần Kiểu ốm sốt, sốt đến mơ màng hồ đồ nhưng vẫn nắm chặt vạt áo , trong mơ nỉ non "Ca ca đừng ".
Bùi Ngọc Sơ cứ thế thêm một "cô em gái".
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
chỉ vài ngày , nhà tiểu Tần Kiểu tìm đến cửa, lời cảm ơn đưa nàng .
Sau đó Bùi Ngọc Sơ còn gặp nàng nữa.
Khi Bùi Ngọc Sơ lên cấp hai thì chuyển đến Đế đô, ít cơ hội chốn cũ.
Trải nghiệm ly kỳ đó chung quy chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ hành trình cuộc đời họ. Sau họ mỗi một ngả, biến mất giữa biển mênh mông, còn gặp .