Phế Hậu Livestream Hằng Ngày - Chương 157

Cập nhật lúc: 2025-11-23 08:56:42
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Lồng n.g.ự.c Bùi Ngọc Sơ mềm nhũn, cuối cùng cử động nữa, cứ thế lặng lẽ để mặc nàng ôm.

 

Tia nắng ban mai ló dạng, Tần Kiểu tỉnh một đêm mộng .

 

Nàng hé mắt, đập mắt là đỉnh lều màu xanh lam. Dưới vẫn là tấm t.h.ả.m trải tối qua, đắp một chiếc chăn mỏng.

 

Nàng chút ngơ ngác, quên mất tối qua ngủ thế nào. Nàng gối một chiếc gối, bên cạnh còn một chiếc nữa.

 

Tại hai chiếc gối?

 

Tần Kiểu cảm thấy nghĩ nhiều , nhưng ký ức cuối cùng của tối qua chỉ dừng ở cảnh cùng Bùi Ngọc Sơ ngắm . Xem chất lượng giấc ngủ quá cũng chuyện !

 

Bên ngoài tiếng sóng biển và tiếng chim hót. Tần Kiểu dậy khỏi lều. Phía bên biển tia nắng ban mai nhuộm thành một vùng ráng hồng rực rỡ. Bùi Ngọc Sơ đang cùng nhiếp ảnh gia loay hoay tìm cách chụp cảnh tráng lệ .

 

Nghe thấy tiếng động phía , Bùi Ngọc Sơ đầu , nhạt, ánh mắt ánh lên vẻ dịu dàng.

 

"Tỉnh ?"

 

"Vâng, thầy Bùi... tối qua ngủ ?"

 

Bùi Ngọc Sơ: "Ngủ một lát."

 

Gần như cùng lúc, nhiếp ảnh gia cũng : "Thầy Bùi tối qua thức trông cô cả đêm đấy."

 

Có lẽ do ở chung lâu nên nhiếp ảnh gia cũng cảm thấy Bùi Ngọc Sơ trong đời thường cao ngạo khó gần như , cũng hùa theo trêu chọc vài câu vô thưởng vô phạt.

 

"Thật ? Em thật sự cảm thấy vinh hạnh quá ~" Tần Kiểu bất ngờ, nhưng nghĩ đến việc Bùi Ngọc Sơ thức trông cả đêm, trong lòng nàng cảm giác ngọt ngào khó tả.

 

Nhiếp ảnh gia : " thể chứng, là thật đấy! Sáng nay ..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phe-hau-livestream-hang-ngay/chuong-157.html.]

"Mặt trời mọc lắm, chúng chụp chung tấm ảnh !" Bùi Ngọc Sơ cắt ngang lời nhiếp ảnh gia, mời Tần Kiểu.

 

Tần Kiểu tít mắt, cũng truy hỏi chuyện tối qua nữa, tự nhiên nắm tay Bùi Ngọc Sơ về phía cuối con đường: "Đây là đầu tiên em ngắm mặt trời mọc ở biển đấy, thầy chụp cho chúng em nhiều tấm nhé, nhất định chụp đấy ~"

 

"Đương nhiên ." Nhiếp ảnh gia cũng sảng khoái nhận lời.

 

Ai mà chẳng thích chụp ảnh cho trai xinh gái chứ, huống chi cảnh thế , thôi cũng thấy vui mắt.

 

Lúc mặt trời từ từ nhô lên khỏi mặt biển, chiếu rọi xuống mặt nước, ánh vàng lấp lánh rực rỡ vô cùng.

 

Tần Kiểu kéo tay Bùi Ngọc Sơ, đùa trong gió sớm.

 

Nhiếp ảnh gia bấm máy liên tục, ghi từng khoảnh khắc đẽ.

 

Và trong ánh bình minh rực rỡ , kỳ của "Chúng Ta Yêu Nhau Đi" cũng kết thúc.

 

Bùi Ngọc Sơ chu đáo đưa Tần Kiểu về Giang Thành, dặn nàng nghỉ ngơi vài ngày cho khỏe, đợi đến kỳ tiếp theo sẽ gặp .

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Tần Kiểu tuy luyến tiếc nhưng mấy ngày chụp quả thực cũng mệt mỏi. Hơn nữa trợ lý mới của nàng - chính là chị bạo hành - mấy ngày tới sẽ đến Giang Thành nhận việc. Sau sẽ phụ trách công việc thường ngày của Tần Kiểu. Tần Kiểu cũng cần dành thời gian đưa cô đến công ty, bàn giao một việc.

 

Về đến căn hộ, Tần Kiểu tắm bồn thư giãn leo lên giường ngủ bù.

 

Mấy ngày qua tuy vui vẻ nhưng mệt cũng là thật. Ngày nào cũng dầm mưa dãi nắng, nàng cũng cần ngủ một giấc để dưỡng nhan, điều chỉnh trạng thái.

 

Nhan sắc của tiểu tiên nữ tuyệt đối thể xuống cấp !

 

Ngoài việc kiếm tiền, Tần Kiểu đủ thời gian để sống chậm và tận hưởng cuộc sống, nhưng vị đế vương ở thế giới bên thì thoát khỏi nỗi bi phẫn vì Tần Kiểu lòng đổi , giờ phút sứt đầu mẻ trán vì cuộc bạo động trong kinh thành.

 

Hóa hôm qua là sinh nhật Phế hậu, bá tánh đua đóng cửa tế lễ. Tuy họ tình trạng hiện tại của Phế hậu tính là c.h.ế.t thật , nhưng họ chỉ thể nghĩ cách để bái vọng nàng, hy vọng qua đó bày tỏ lòng kính trọng, sự hối , và mong Tần Hoàng hậu thể sống hạnh phúc mãi mãi ở thế giới bên .

 

Nào ngờ việc tế bái nhanh chóng thu hút sự chú ý của đám Ôn Thái sư, khiến họ bắt đầu điều tra thành phố để bắt những dân dám tế bái Phế hậu hôm nay.

 

 

Loading...