Cách đó xa một hiệu thuốc. Bùi Ngọc Sơ đặt Tần Kiểu xuống ghế dài bên đường: "Em nghỉ một chút, ngay."
Bùi Ngọc Sơ định dậy thì Tần Kiểu kéo tay , bất an hỏi: "Anh ? Có thể ở thêm một chút ?"
Đáy mắt nàng ầng ậng nước, ngữ khí mang theo sự khẩn cầu gần như hèn mọn, dường như sợ mặt bỏ rơi . Bùi Ngọc Sơ ngờ phản ứng của nàng lớn như , cảm nhận sự bất an sâu sắc trong nàng.
Những năm qua, nàng sống chắc chắn dễ dàng gì? Chỉ hạnh phúc mới sợ bỏ rơi, mới thiếu cảm giác an .
Bùi Ngọc Sơ xuống cạnh nàng, đưa tay sờ trán nàng, giọng hạ xuống thật nhẹ: "Anh mua t.h.u.ố.c giải rượu ở hiệu t.h.u.ố.c đằng . Em cứ thế sẽ khó chịu mãi. Em ở đây thể thấy , cũng thấy em. Nếu gì bất trắc, chỉ cần gọi , sẽ lập tức . Em xem như ?"
Hiệu t.h.u.ố.c ở đối diện đường, nhưng bên đó chỗ cho Tần Kiểu nghỉ.
Tần Kiểu rối rắm một lúc lâu mới buông tay để Bùi Ngọc Sơ rời . Ánh mắt nàng chút trống rỗng, theo hướng Bùi Ngọc Sơ, đang nghĩ gì.
Có lẽ trong trăm ngàn giấc mộng, cũng từng xảy chuyện như . Nàng bỏ ở một quốc gia xa lạ, tỉnh mộng thì mộng tan biến, nàng đối mặt chỉ kịch bản cố định thuộc về nàng. Nàng nhốt trong câu chuyện của khác, nơm nớp lo sợ sắm vai cuộc đời của , chỉ thể nỗ lực tìm kiếm chút khe hở trong cái khung kịch bản để sống giá trị, chứ chỉ là một nữ phụ độc ác rập khuôn.
Tần Kiểu Bùi Ngọc Sơ hiệu thuốc, biến mất cửa kính.
Nàng khó khăn dậy, lảo đảo vài bước. Nàng chút phân biệt là mơ là thực. Nàng sợ cứ thế biến mất, như vô , bao giờ .
Phòng livestream cũng sự lo lắng của nàng lây lan:
【 Chuyện gì ? Sao vợ thế ? 】 【 Muốn +1, Kiểu Kiểu rốt cuộc thích nam thần đến mức nào ? 】 【 Đây show hẹn hò ? Sao như sinh ly t.ử biệt thế ? 】 【 Rượu lời , cảm giác đây là phản ứng chân thật nhất của cô , cô thực sự thiếu cảm giác an . 】 【 Thương vợ quá, nam thần mau về , vợ chờ nổi . 】 【 Cảm giác vỡ vụn của cô thật tuyệt, hỏi ai mà che chở chứ? 】
Bùi Ngọc Sơ mua t.h.u.ố.c xong bước , vặn thấy Tần Kiểu đang lảo đảo về phía . Hắn ngẩn , đó nhanh chóng chạy về phía nàng.
【 Ha ha ha, nam thần chạy chậm chút cũng , vợ vẫn còn đó mà. 】 【 Ảnh đế đang chạy nước rút trăm mét , cần đến mức đó ? 】 【 Sao cảm thấy hai yêu đương chút hài hước nhỉ? 】
Bùi Ngọc Sơ chạy qua đường, Tần Kiểu cũng vui vẻ "lao" về phía , chỉ tiếc bước chân tập tễnh, như con lật đật, lắc lư, cũng may ngã.
Tần Kiểu dang rộng hai tay, mặt tràn đầy niềm vui tìm vật báu, nhào thẳng Bùi Ngọc Sơ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phe-hau-livestream-hang-ngay/chuong-178.html.]
"Cẩn thận!" Bùi Ngọc Sơ vội vã đưa tay đón lấy nàng.
Người hồn nhiên để ý, hai tay vòng qua cổ , ngẩng khuôn mặt nhỏ lên.
"Ngọc Sơ ca ca, thực sự !"
Bùi Ngọc Sơ bật : "Anh lừa em bao giờ ?"
"Có."
"Khi nào? Sao ?"
"Hừm, cho ."
"Em ?" Bùi Ngọc Sơ thấy oan uổng, nhưng sợ nàng ngã nên vội ôm chặt eo nàng.
"Chờ chúng già , em sẽ cho ."
Bùi Ngọc Sơ bó tay với nàng, đành : "Được, cùng em bạc đầu giai lão. Chờ chúng già , em hãy cho ."
"Vâng." Tần Kiểu vòng tay qua cổ Bùi Ngọc Sơ, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy ý ôn nhu của , chút thất thần.
"Bùi lão sư ~"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Hửm?" Bùi Ngọc Sơ đang định khom lưng bế nàng lên thì nàng gọi, liền dừng .
Cô nhóc đêm nay cái gì cũng gọi, từ thầy giáo, trai đến ông xã, kiểu gọi nào cũng như móc câu, móc lấy hồn vía .
Tần Kiểu ngửa đầu, môi đỏ khẽ mở, như một tiểu yêu tinh câu nhân: "Eo em mềm ?"
Hả?