Phế Hậu Livestream Hằng Ngày - Chương 192

Cập nhật lúc: 2025-11-23 13:57:47
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Ở đầu bên , Tần Kiểu mất hai giây mới nhận lời của Tiêu cẩu là với nàng. Nàng nhịn trợn trắng mắt: "Loại chỉ thông minh như mà cần thử thách ? Tiêu Trạch, quá đề cao bản ."

 

Đám tùy tùng theo toát mồ hôi lạnh. Tần Hoàng hậu quá to gan lớn mật, dám Hoàng thượng như .

 

Vị đế vương tôn quý từng ai nhục nhã như thế, đỉnh đầu đen kịt một mảnh.

 

lúc , điện thoại Tần Kiểu vang lên. Nàng chẳng buồn để ý đến Tiêu Trạch đang sắp bùng nổ, bắt máy.

 

"Alo, Bùi lão sư ~" Giọng điệu nàng từ lạnh lùng chuyển sang ngọt ngào nũng nịu, như thể mỗi từ đều móc câu.

 

"Đang gì đó?"

 

"Đang nhớ ."

 

Bùi Ngọc Sơ câu trả lời trắng trợn của nàng, nhịn khẽ: "Vậy xuống đây , tối nay tiệc, thiếu một bạn nữ."

 

Mắt Tần Kiểu sáng lên: "Được, bao giờ đến?"

 

"Anh đang ở lầu ."

 

"Sao gọi cho em sớm hơn? Chờ em một lát, em sửa soạn chút xuống ngay."

 

Tần Kiểu khó giấu vẻ vui mừng mặt. Sau khi cúp máy, nàng vẫy tay với vị hoàng đế trẻ tuổi đang đen mặt trong màn hình livestream: "Bye bye, bổn tiên nữ dự tiệc bàn đào , rảnh chơi với các nữa ~~~"

 

Tần Kiểu tắt livestream, trang điểm lộng lẫy cùng Bùi Ngọc Sơ xuống lầu để dự tiệc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phe-hau-livestream-hang-ngay/chuong-192.html.]

 

Trong khi đó, tại hoàng cung Cẩm Quốc, sắc mặt Tiêu Trạch khó coi đến mức từ ngữ nào hình dung nổi. Những hầu hạ xung quanh đều nơm nớp lo sợ, chỉ sợ sơ sẩy một chút là chạm vảy ngược của rồng.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Ôn Thái hậu tức giận đến tức ngực, miệng ngừng mắng nhiếc Tần Kiểu là yêu hậu, tuyệt đối thể theo ý nàng , nếu sẽ mất nước. Còn chuyện Hoàng thượng lọt tai , đó là chuyện khác.

 

Dịu Dàng hiệu cho cung nữ và ma ma đỡ Thái hậu, còn thì bước đến bên cạnh Tiêu Trạch, dịu giọng an ủi: “Hoàng thượng, phế hậu Tần thị vô pháp vô thiên, phạm tội khi quân phạm thượng, đùa giỡn tâm ý của ngài, căn bản từng để ngài mắt. Những lời nàng ngàn vạn thể tin!”

 

Tiêu Trạch quả thực tức giận, thậm chí hận thể bắt phụ nữ về giam cầm trong tẩm cung, ngày đêm tra tấn mới giải mối hận trong lòng.

 

Tuy nhiên, dù thống hận Tần Kiểu đến , cũng nàng c.h.ế.t, thể tranh quyền đoạt vị với nữa. đóa “giải ngữ hoa” như ôn nhu vô hại mắt thì khác. Dã tâm của phụ nàng đang dần lộ rõ, nếu tranh thủ lúc vây cánh họ đang suy yếu để củng cố quyền lực, e rằng tương lai tiếng của sẽ càng ngày càng mất trọng lượng.

 

“Trẫm tự định đoạt, cần ngươi nhắc nhở. Quản bản !” Tiêu Trạch lạnh lùng , chẳng nể nang gì mặt mũi của Dịu Dàng.

 

Đám cung nhân chỉ hận thể tự chọc thủng màng nhĩ, giả kẻ điếc để thấy gì. Hoàng thượng chán ghét Dịu Dàng mặt như , trong lòng nàng chắc chắn dễ chịu, chỉ sợ lát nữa lôi bọn họ để trút giận.

 

Bữa tiệc mà Bùi Ngọc Sơ đưa Tần Kiểu đến tham dự là một buổi tiệc nhỏ kín đáo ngoài giới giải trí. Khách mời phần lớn là nhân vật trong giới chính trị và kinh doanh, Tần Kiểu hầu như quen ai.

 

“Ngọc Sơ, cháu đến đấy ! Ông cụ cứ nhắc cháu mãi!” Họ đến nơi, một đàn ông trung niên nhiệt tình chào đón. “Vị là cô Tần Kiểu ? Người thật còn hơn TV nhiều.”

 

Bùi Ngọc Sơ giới thiệu với Tần Kiểu: “Đây là út của , Lạc Dật Thần.”

 

Tần Kiểu nở nụ thương hiệu: “Chào Lạc ạ!”

 

“Khách sáo quá, cháu cứ gọi giống như thằng Sơ là .” Lạc Dật Thần đùa.

 

Tần Kiểu đỏ mặt, lúng túng tiếp lời thế nào. Bùi Ngọc Sơ nắm lấy tay cô, giải vây: “Cậu út thích đùa thôi, em đừng để ý. Chúng trong .”

 

Trong bữa tiệc, nhiều đến chào hỏi họ. Tần Kiểu lúc mới phát hiện ít ở đây đều là họ hàng thích của Bùi Ngọc Sơ. Cô nắm tay dắt giới thiệu với từng , phần lớn đều là bậc cha chú, khiến Tần Kiểu cảm thấy tình cảnh giống hệt như đang mắt gia đình.

Loading...