Tiêu Trạch lộ vẻ buồn bã: "Nàng hận thấu Trẫm ."
Võ Tuấn Dật thật khó mà liên hệ đàn ông suy sụp, u oán mắt với vị đế vương m.á.u lạnh vô tình thường ngày.
"Tần Hoàng hậu một lòng vì bá tánh, chắc chắn sẽ bỏ mặc ạ."
Tần Hoàng hậu hận Hoàng thượng , Võ Tuấn Dật cũng rõ. Trong các buổi livestream, Tần Hoàng hậu hầu như nhắc đến Hoàng thượng, cũng oán hận cuộc sống khổ cực . Nàng vẫn tin tình cảm, vẫn giữ một trái tim lương thiện, điều lẽ cho thấy Tần Hoàng hậu sớm buông bỏ chuyện lúc sinh thời.
Tuy nhiên, tấm lòng vì dân của Tần Hoàng hậu bao giờ đổi. Nàng từng vì tư tình nhi nữ mà lỡ đại nghĩa quốc gia. Trong lòng nàng chứa đựng cả gia quốc thiên hạ, nên khi còn sống mới nhiều theo đến .
Nhận thấy thái độ của Hoàng thượng đối với Tần Hoàng hậu đổi nhiều, Võ Tuấn Dật mới dám liều c.h.ế.t đưa ý kiến .
Tiêu Trạch trào phúng: "Trẫm ngờ khanh ... coi trọng nàng đến thế."
Võ Tuấn Dật thầm nghĩ: Mình chỉ thật lòng thôi mà, thành coi trọng ?
Hơn nữa, từ khi Tần Đảng tàn sát, nhân tài trong triều rơi rụng ít. Mùa màng năm nay thất bát, Giang Nam trải qua lũ lụt, quốc khố trống rỗng, lương thảo thiếu hụt. Tình hình Cẩm Quốc hiện tại so với Tây Lương chiếm thượng phong.
Nếu Tần Hoàng hậu chỉ điểm, cải tiến vũ khí, chiến thuật, giảm thiểu thương vong, chẳng là chuyện ?
Haizz, Hoàng thượng của họ đúng là sĩ diện hão, thừa nhận sai trong chuyện phế hậu. việc liên quan đến vận mệnh quốc gia, đến sự sống c.h.ế.t của hàng vạn tướng sĩ, cái nào nặng cái nào nhẹ, Hoàng thượng còn gì do dự nữa?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phe-hau-livestream-hang-ngay/chuong-198.html.]
Võ Tuấn Dật chợt nhớ chuyện Tần Hoàng hậu lúc sinh thời từng đích đến thuyết phục Lý tướng quân. Lý tướng quân khi đó là trọng thần trong triều, cũng là một trong những phản đối gay gắt việc Tần Hoàng hậu can dự chính sự, dâng sớ đàn hặc nàng ít . Tần Hoàng hậu đều cả.
nàng để bụng. Sau Tây Nam xảy bạo loạn, Tần Hoàng hậu mời Lý tướng quân xuất chiến, ngày nào cũng đến phủ tướng quân cầu kiến. Lý tướng quân chẳng nể nang gì, đóng cửa tiếp. Tần Hoàng hậu cứ chờ ngoài cửa, mặc kệ gió mưa. Hai bên giằng co suốt nửa tháng trời, Lý tướng quân mới chịu gặp mặt.
Có lẽ sự chân thành của Tần Hoàng hậu Lý tướng quân cảm động, cuối cùng ông cũng đồng ý bình loạn. Mọi đều Lý tướng quân vì bá tánh, chứ vì Tần Hoàng hậu.
Tần Hoàng hậu đáp thế nào?
Lúc đó nàng : "Ta và Lý tướng quân tuy chính kiến bất đồng, nhưng thể vì lê dân bá tánh mà buông bỏ thành kiến, cùng trả thái bình cho thiên hạ, chẳng ? Điều và Lý tướng quân mong cầu là phục vụ cho riêng ai, mà là thật tâm hy vọng quốc gia ngày càng , bá tánh an cư lạc nghiệp."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đó lẽ chính là sức hút nhân cách của Tần Hoàng hậu, khiến ngay cả một lão thần cố chấp như Lý tướng quân cũng tâm phục khẩu phục.
Võ Tuấn Dật nhận nghĩ xa, bèn cúi đầu đáp: "Thần chỉ hy vọng bảo tồn chút thực lực cho Đại Cẩm."
Tiêu Trạch trong lòng cũng hiểu rõ, nhưng thấy tâm phúc của tôn sùng Tần Kiểu như , cảm giác vẫn chút vi diệu.
Hắn cũng chẳng còn tâm trí đ.á.n.h cờ, dậy : "Võ tướng quân hãy chuẩn sẵn sàng . Trẫm hy vọng khanh sẽ mang tin về cho Trẫm."
Chỉ để môn sinh của Ôn Thái sư xuất chiến lập công, Tiêu Trạch yên tâm. nếu dùng do Ôn Thái sư đề cử, e rằng khi Võ Tuấn Dật rời kinh, phe cánh Ôn Đảng sẽ dùng thủ đoạn gây khó dễ cho .
Tiêu Trạch đành chọn giải pháp trung dung, để Võ Tuấn Dật cùng tiền tuyến.
Rời khỏi Võ gia, trời tối, kinh thành lên đèn. Tiêu Trạch xe ngựa mà bộ lang thang mục đích.