Tần Kiểu in một nụ hôn lên khóe môi : "Thế thì ?"
Hai quá gần, thở quấn quýt, sự ám như hữu hình lan tỏa. Ánh mắt Bùi Ngọc Sơ thâm trầm, chằm chằm đôi môi căng mọng của nàng hôn sâu xuống.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hơi thở đan xen, bóng đêm u tịch như chất xúc tác hiệu quả nhất, thổi bùng lên ngọn lửa tình yêu nồng cháy. Tần Kiểu chỉ cảm thấy môi một mảng thanh nhã mềm mại, cả như chìm biển tuyết tùng mênh mông, nhất thời mất phương hướng, chỉ thể bám víu theo mùi hương tuyết tùng thanh khiết mà chìm nổi.
Bùi Ngọc Sơ rũ mắt, lặng lẽ ngắm mặt. Nhìn đôi mắt xinh phủ tầng nước mờ mịt vì , trong đáy mắt nàng chỉ còn hình bóng , mới buông tha nàng.
"Sao ngay cả hôn môi cũng thế?" Bùi Ngọc Sơ vuốt ve gương mặt ửng hồng của nàng, khẽ.
Tần Kiểu nghĩ gì, trong lòng bỗng dâng lên chút khó chịu vô cớ, chua ngoa : "Đương nhiên bằng Bùi lão sư , kỹ thuật như !"
Bùi Ngọc Sơ giẫm đuôi hồ ly nhỏ, đành bổ sung: "Không , chúng lạ quen, luyện tập nhiều là ngay thôi."
Giọng trầm thấp mị hoặc, trong đêm tối tĩnh mịch quả thực như yêu ma câu hồn.
Tần Kiểu cảm thấy môi nóng lên, là một nụ hôn triền miên...
Hôm , Bùi Ngọc Sơ cùng Tần Kiểu về chung cư dọn đồ, bắt đầu cuộc sống sống chung chính thức.
Đời ngắn ngủi, họ bỏ lỡ một kiếp, bỏ lỡ bao nhiêu năm tháng, Tần Kiểu để nuối tiếc nữa. Nàng trân trọng thời gian hạnh phúc hiện tại.
Chung cư của Tần Kiểu lớn, do nàng dùng tiền tự kiếm mua trả góp, hiện tại vẫn đang trả nợ. Tuy nhiên khi xuyên trở về, giá trị con nàng tăng vọt, giờ thể trả hết một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phe-hau-livestream-hang-ngay/chuong-209.html.]
Bùi Ngọc Sơ suy nghĩ một chút vẫn mở miệng hỏi: "Kiểu Kiểu, chú hiện tại ở Giang Thành ?"
Tần Kiểu thoáng ngẩn : "Không, ông định cư ở nước ngoài, ít khi về."
"Chuyện của chúng ... là hôm nào chúng gặp chú ?"
"Không cần ." Tần Kiểu từ chối kiên quyết. Có lẽ nhận thái độ quá gay gắt, nàng cong môi nhạt: "Em quấy rầy cuộc sống của ông , cũng ông quấy rầy cuộc sống của em. Chúng như bây giờ là ."
Tần Kiểu luôn cảm thấy là thừa, từ nhỏ . Năm đó cha nàng ly hôn khó coi, lẽ cả hai đều thấy nàng là gánh nặng. Khi còn nhỏ nàng nhạy cảm. Lần nàng bọn buôn để mắt tới, thực là lạc khi cùng kế.
Sau cha nàng và kế sinh một đứa em trai, cả nhà hòa thuận vui vẻ, chỉ nàng là ngoài cuộc.
Nàng khái niệm gì về gia đình. Nói thật buồn , sự ấm áp duy nhất trong ký ức của nàng là do nhà họ Bùi mang .
Nguyện vọng khi nhỏ của nàng là mong mau chóng lớn lên, kiếm tiền tự nuôi sống bản . Đó cũng là một trong những lý do nàng sớm bước chân giới giải trí. Từ nhỏ nàng học trường nội trú để hạn chế sự lúng túng khi về nhà.
Năm nàng ký hợp đồng với công ty quản lý, nhà họ Tần di dân nước ngoài. Tần Kiểu theo. Mấy năm nay Tần Vĩnh Vọng để cho nàng một chiếc xe và một căn nhà. căn nhà đó Tần Kiểu từng đến ở, mỗi đến nhớ tới những chuyện vui.
Bùi Ngọc Sơ nhận cảm xúc nàng đúng, nhớ nàng cực ít nhắc đến nhà, càng khẳng định suy đoán trong lòng, bèn kéo nàng lòng: "Ừ, em thì chúng . Không , nhà của cũng là nhà của em. Những năm qua... em chịu khổ ."
Hắn hôn lên tóc Tần Kiểu, hối hận vì gặp Tần Kiểu quá muộn.
"Câu hai đấy." Năm đó nàng lạc, Bùi Ngọc Sơ cũng dùng lời an ủi nàng, còn chia sẻ cha cho nàng.
Tần Kiểu thu nỗi thương cảm trong lòng. Thực nàng cũng thấy khổ lắm, thế gian khổ hơn nàng nhiều vô kể. Huống chi Tần Vĩnh Vọng tuy giống những cha khác, nhưng về tiền bạc từng bạc đãi nàng, ít nhất cũng nuôi nàng đến năm 18 tuổi.