Phế Hậu Livestream Hằng Ngày - Chương 214

Cập nhật lúc: 2025-11-23 23:19:32
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

"Nàng... nàng nỡ lòng nào bá tánh chịu khổ ? Những bá tánh đó đến nay vẫn nhớ thương nàng. Ta với nàng, nhưng bá tánh tội tình gì?"

 

Tần Kiểu nhíu mày: "Cho nên ngươi dùng đạo đức để ép buộc ? Tiêu Trạch, bàn tính của ngươi đ.á.n.h thật đấy. Ta lý do gì để giúp ngươi cả."

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Tiêu Trạch cuống lên. Lúc sống Tần Kiểu nhiệt tình bao nhiêu thì giờ nàng lạnh lùng bấy nhiêu. "Vậy nàng thế nào mới chịu giúp ? Cẩm Quốc chịu nổi sự tàn phá của chiến tranh nữa , chịu khổ cuối cùng vẫn là bá tánh."

 

Tần Kiểu bỗng bật , như sự vô sỉ của chọc : "Được, giúp ngươi cũng . Ngươi quỳ xuống dập đầu ba cái cho , thể miễn cưỡng suy nghĩ ."

 

Tiêu Trạch đỏ mặt tía tai: "Tần Kiểu, nàng đừng quá đáng!"

 

"Thế ? Thế là quá đáng? Ngươi luôn miệng vì bá tánh, vì thương sinh, nhưng ngươi gì cho họ? Sự vô năng của ngươi khiến họ sống trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, lũ lụt qua, chiến tranh đến..."

 

"Ngươi ——"

 

Tiêu Trạch ngắt lời nàng, nhưng tốc độ của Tần Kiểu còn nhanh hơn: "Ta ? Thế là thẹn quá hóa giận thừa nhận ? Có ngươi định những chuyện đó đều là bất khả kháng, trách nhiệm của ngươi? Ta ngay mà, Tiêu Trạch ngươi chính là loại nhu nhược chỉ trốn tránh trách nhiệm."

 

Tiêu Trạch tức nổ phổi.

 

Tần Kiểu cũng ý định buông tha : "Là do ngươi quá cao cao tại thượng, nên sâu quần chúng, thấy nỗi khổ của bá tánh. Ngươi chỉ lời gièm pha, nên thấy tệ nạn quốc gia. Khốn cảnh của Cẩm Quốc đều do một tay ngươi tạo , bá tánh trả giá cho sự vô năng của ngươi. Mà hiện tại, bảo ngươi dập đầu ba cái vì sự ngu xuẩn và ngốc nghếch của , ngươi chịu. Ngươi còn ngươi để tâm đến bá tánh? Xem bọn họ trong lòng ngươi vẫn bằng một cái quỳ gối của ngươi."

 

Tiêu Trạch cảm thấy bệnh tình vất vả lắm mới bình phục sắp tái phát. Tần Kiểu luôn cả ngàn cách để kích động cảm xúc của .

 

những lời công kích cố ý của Tần Kiểu khiến tìm chỗ nào để phản bác. Quả thực là sai, là hại bá tánh lầm than, là vì thiếu quân lương mà tăng cường quân nên mới dẫn đến khốn cục hôm nay.

 

Cũng là cầu với Tần Kiểu, nên Tần Kiểu hiện tại quyền khó .

 

Giống như lúc Tần Kiểu cầu xin buông tha cho Tần phủ .

 

Tiêu Trạch nhắm mắt , quỳ xuống, dập đầu ba cái Tần Kiểu.

 

Tần Kiểu chỉ lạnh lùng , thậm chí còn bưng ly nước ép trái cây tươi Bùi Ngọc Sơ lên uống một ngụm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phe-hau-livestream-hang-ngay/chuong-214.html.]

 

Tiêu Trạch dập đầu xong, : "Giờ nàng thể cho Trẫm , nên cải tiến vũ khí thế nào..."

 

"Ấy, đừng vội, điều kiện của còn xong ! Ba cái dập đầu của ngươi đáng giá thế , đừng đề cao bản quá."

 

Tiêu Trạch: ... Hắn nhịn!

 

Tần Kiểu tiếp: "Ta ngươi nhận Tiêu Định con thừa tự."

 

Tiêu Trạch vẻ mặt nghi hoặc: "Tiêu Định?"

 

"Ừ, thằng bé theo cha kinh. Đứa nhỏ đó thông minh, chí lớn, ngốc nghếch như ngươi."

 

Tiêu Trạch mạc danh kỳ diệu đ.â.m thêm một nhát dao: "Được."

 

Tiêu Định cũng trong danh sách định nhận nuôi.

 

Tần Kiểu sắp xếp tỉ mỉ như khiến Tiêu Trạch ngược nghi ngờ dụng tâm của nàng.

 

Tần Kiểu suy nghĩ của , bèn : "Sao? Sợ hại ngươi ? Nếu ngươi còn nghi ngờ thì thể theo lời . chỉ giúp ngươi thôi, nể mặt bá tánh Cẩm Quốc, ."

 

Tiêu Trạch giờ cũng chẳng còn cách nào khác. Hiện tại tứ bề thọ địch, tin Tần Kiểu tuy hận nhưng sẽ lấy vận mệnh bá tánh đùa giỡn.

 

Trong lúc Tiêu Trạch còn chần chừ, Tần Kiểu thấy Bùi Ngọc Sơ về phía liền thèm để ý đến Tiêu Trạch nữa.

 

Bùi Ngọc Sơ đến mặt Tần Kiểu: "Sao mặt mày bí xị thế ?"

 

"Vừa gặp ác mộng, mơ thấy con ruồi cứ vo ve bên tai mãi, phiền c.h.ế.t ."

 

Bùi Ngọc Sơ bật : "Ruồi ở ? Anh đuổi giúp em."

 

"Kệ nó , nó ngoài việc em ghê tởm thì cũng chẳng gây ảnh hưởng gì thực chất."

 

 

Loading...