Phong hoa hoạ cốt - 100
Cập nhật lúc: 2025-11-04 13:18:03
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
Cập nhật lúc: 2025-11-04 13:18:03
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
Thích Bạch Thương vẫn còn đang chấn động.
Nàng bận rộn tra án Hồ Cơ đầu độc và chuyện An gia, hề , mối quan hệ giữa Tạ Thanh Yến và Uyển Nhi tiến triển đến mức mật như thế .
Chẳng trách, chẳng trách mấy ngày Uyển Nhi còn phiền chán các lời mời dự tiệc, mà lúc đây vui vẻ như , thậm chí nhắc đến còn vẻ thẹn thùng xoắn xít...
Thì là Tạ Thanh Yến lừa mất tâm !
Thích Bạch Thương bực bội đến nỗi c.ắ.n chặt răng hàm, siết chặt nắm tay.
Cảm giác giống như một cây d.ư.ợ.c quý hiếm nàng cẩn thận che chở, tỉ mỉ nuôi dưỡng, che mưa chắn gió suốt nhiều năm, sắp sửa nở hoa, kẻ khác hái mất, thật là ... hận !
Thích Bạch Thương hít , thở , lặp ba , cuối cùng mới 'miễn cưỡng' tự trấn tĩnh .
lúc , một nha bên cạnh đột nhiên tiến lên nhắc nhở: “Tạ Hầu gia, Thích nhị cô nương, lễ lan trúc tương tặng của hai vị vẫn thành.”
Thích Bạch Thương khựng .
Lại phía ngoài lụa trắng, Tạ Thanh Yến chợt ngước mắt, nha , sửa lời: “Là Thích cô nương, Thích nhị cô nương.”
Nha ngẩn , vội vàng đỏ mặt cúi đầu: “Vâng, nô tỳ nhớ nhầm.”
Thích Bạch Thương: “......?”
Sao ? Ngươi thích Thích Uyển Nhi là việc của ngươi. Sao thể qúa mức đến mức coi như những cô nương còn của Thích gia tồn tại chứ ?
“Tạ... A Lăng, khỏi phong hàn, nên ngửi lan, xin đừng cài.” Thích Bạch Thương cố gắng dùng ngữ khí nhu nhược uyển chuyển, hết sức ám chỉ, hy vọng Tạ Thanh Yến hiểu chuyện, mà miễn tục lễ .
Đáng tiếc, hề hiểu.
“Thế ư,” Tạ Thanh Yến khom lưng, cúi sát , “Gần đây vô cùng thích cành trúc, nàng đeo nó lên cho ?”
“...”
Thích Bạch Thương khẽ c.ắ.n răng hàm, cố gắng nở một nụ : “Được nha.”
Ngữ khí nhẹ nhàng mềm mại, nhưng động tác thì hề kiêng nể gì.
Chỉ thấy ảnh yếu ớt của cô gái giơ tay, nắm chặt cành trúc, dùng nó cắm phập xuống chiếc ngọc quan đỉnh đầu của thanh niên đối diện, tựa như cắm một ... con d.a.o găm.
Nha bên cạnh hoảng sợ ngăn : “Ấy —?”
“Xong .”
Thích Bạch Thương rũ tay áo xuống, phủi phủi tay, “Ôi, hình như xiên xẹo một chút thì ? Thật xin nha A Lăng, đội mũ che mặt, thật sự rõ.”
Người đang cúi thấp thẳng , bóng phản chiếu dòng nước khúc thủy, Tạ Thanh Yến rủ mắt : “Cắm cành trúc ký hiệu, nàng bán phu quân ?”
Thích Bạch Thương đang vỗ tay bỗng cứng đờ.
Người , đoán ý đồ trêu chọc của nàng.
“Sao thế ,” Thích Bạch Thương gượng, “Chỉ là vì rõ nên mới...”
“Không .”
Tạ Thanh Yến nắm lấy bàn tay trắng nõn, từ nãy đến giờ vẫn tim xao động, cúi , cầm tay nàng tháo cành trúc xuống.
“Ta rõ, dạy cho nàng.”
“—?” Thích Bạch Thương cứng đờ tại chỗ.
Đạo cao một thước, ma cao một trượng.
Uyển Nhi, a tỷ thật sự cố gắng hết sức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/100.html.]
Đến khi Thích Bạch Thương Tạ Thanh Yến tay cầm tay dạy, da thịt kề sát , cài cành trúc lên chiếc đai ngọc bên hông , nàng mất hết niềm vui sống, như con rối mặc đùa nghịch.
Sau đó, yến tiệc bắt đầu, cùng ngắm hoa, uống rượu, Thích Bạch Thương lấy cớ 'cảm phong hàm', chút quan tâm nào.
Nàng chỉ quanh quất khắp nơi, tìm ảnh Uyển Nhi, nhưng tìm mãi thấy.
Khoảng thời gian một chén trôi qua, An gia cho nha mang các món điểm tâm và thức ăn lượt dọn lên.
Khi món chính dâng lên, bên các án bàn Khúc Thủy, chợt vang lên những tiếng bàn tán kinh ngạc.
“Là canh cá Đồn?”
“Hai năm , khi vật quý giá nhất, ngàn vàng khó cầu đấy.”
“Thời tiết thế , thể lát cá tinh tế đến , An phủ thật sự lợi hại...”
Nha áo xanh bước đến chỗ bàn ở vị trí chủ vị của Thích Bạch Thương và Tạ Thanh Yến, bưng chén canh sứ xanh trong khay .
“Canh cá đồn. Lát cá xương nhỏ, xin quý nhân cẩn thận.”
“... Cá Đồn?” Lông mi Thích Bạch Thương khẽ run lên, nàng ngước mắt.
“ ạ.”
Nàng tỳ chắp tay hành lễ, thẳng , cầm lấy chiếc chén sứ bên cạnh, cẩn thận múc canh, đưa về phía Thích Bạch Thương.
“Mời cô nương thưởng thức.”
Thích Bạch Thương trầm ngâm , ánh mắt hư vô chằm chằm chén canh cá.
Một hai giây , đôi môi đỏ lớp lụa trắng khẽ cong lên.
“Nghe tươi ngon đến cực điểm, đúng là nên nếm thử.”
Nói , ngón tay trắng nõn lướt qua ống tay áo, liền nhận lấy chén sứ.
Chỉ là, ngay khoảnh khắc đầu ngón tay nàng chạm vành chén.
Bên cạnh đột nhiên đưa một bàn tay thon dài, xương ngón như trúc như ngọc, nhanh hơn nàng một tấc, nhận lấy chén canh.
Thích Bạch Thương ngẩn , đầu.
Ngay cả nha đang bưng chén bằng hai tay cũng vẻ kinh ngạc, sửng sốt về phía Tạ Thanh Yến.
“Lễ nghi Tạ gia,” Tạ Thanh Yến , “Phu quân dùng .”
Thích Bạch Thương cứng .
Hoàng tộc con cháu, quả nhiên quy củ nhiều thật.
Đến cả ăn cũng chú trọng , Uyển Nhi gả qua, chẳng sẽ chịu hết tủi ?
Nàng định mở lời, đột nhiên một tia sáng loé qua trong đầu.
Tạ Thanh Yến rủ mắt, ánh mắt lạnh nhạt lướt qua chén canh cá đồn nấu thành màu trắng sữa.
Ngừng hai giây, khẽ vén ống tay áo, định nâng chén canh đến —
“Bang.”
Một bàn tay nhỏ nhắn trắng như sứ đột nhiên đặt lên cổ tay .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.