Phong hoa hoạ cốt - 101

Cập nhật lúc: 2025-11-04 13:21:03
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Theo bàn tay , Tạ Thanh Yến liếc mắt, về phía nữ tử che mặt bằng lụa trắng bên cạnh.

Một chút tĩnh lặng lướt qua.

Dưới lớp lụa trắng, giọng nữ tử nhẹ nhàng hỏi: “Hoa lan ngài nhận khi cửa, khác gì với của khác ?”

Tạ Thanh Yến dừng , ánh mắt quét qua hai bên Khúc Thủy.

“Quả thật khác. Họ dường như là U Lan, cành của , hoa hình như mũi tên, cánh màu hồng phấn, đầu cánh trong suốt ánh trắng... Chưa từng thấy qua, cũng nhận .”

“Cánh phấn, cánh tiêm bạch, như tuyết phủ mùa xuân.”

Thích Bạch Thương chậm rãi niệm, nghiêng mắt, về phía nha  đưa canh cho , “Cho nên nó tên, Xuân Kiến Tuyết.”

“...!” Nha giật , khẽ khom lưng.

Tạ Thanh Yến hình như hiểu điều gì: “Chén canh cá đồn , độc?”

“Canh cá đồn độc, chỉ là, nếu dùng chén canh xong, ngửi hương chiết xuất từ lan Xuân Kiến Tuyết quanh , cần đến hai ba canh giờ, độc sẽ thấm tạng phủ. Đến lúc đó mất mạng ở ngoài vườn, để bất kỳ một dấu vết nào.”

“—!”

Sắc mặt nha trắng bệch, kinh hoảng thốt lên: “Nô tỳ , nô tỳ từng cố ý...”

Đầu ngón tay Thích Bạch Thương lướt qua xương cổ tay Tạ Thanh Yến, lấy chén canh cá đồn trong tay , ném về phía nha .

“Phanh!”

Chén sứ rơi xuống nền đá xanh, vỡ tan thành bốn mảnh.

Tiếng đàn sáo chợt im bặt, ánh mắt kinh hãi đổ dồn về.

Thích Bạch Thương dậy, âm thanh lạnh lùng : “Lợi dụng canh để hại , quả là dụng tâm độc ác!”

“—!!”

Các công tử và cô nương các phủ ở hai bên Khúc Thủy lời , lập tức sợ đến sắc mặt kịch biến, uống thì ném chén canh đang cầm, uống thì dựa bàn nôn thốc nôn tháo trong sự kinh hãi của bên cạnh.

Trong chốc lát, trường hợp hỗn loạn thành một đoàn.

Lợi dụng sự hỗn loạn, Thích Bạch Thương kéo váy áo rời khỏi chỗ , khi còn lướt qua Tạ Thanh Yến một cái —

Người nọ , đang thất thần cổ tay của .

“Vân Khước, bên .”

Thích Bạch Thương kịp nhiều, vội vàng chạy về phía rừng trúc bên cạnh, kéo Vân Khước đang trốn trong rừng, vẫy tay gọi nàng, ngoài.

“Uyển Nhi ?”

“Đại cô nương, nô tỳ chính là đến để với chuyện !” Vân Khước dường như chạy đến, thở hổn hển, “Cô nương nhà nô tỳ , thấy!”

Thích Bạch Thương nhíu mày: “Sao thấy?”

“Chính là ngay khi khai yến, một ma ma bên cạnh phu nhân đột nhiên đến, triệu kiến Đại cô nương, việc cần !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/101.html.]

Thích Bạch Thương vội hỏi: “Uyển Nhi từng tự lộ phận ?”

“Chưa từng! Cô nương sợ phu nhân trách phạt Đại cô nương, đang giả phận của , liền , đó thì vẫn luôn !”

Thích Bạch Thương yên, đáy mắt lưu quang khẽ chuyển, mấy giây , nghĩ đến điều gì, sắc mặt nàng đổi: “Lăng Vĩnh An đến dự tiệc ?”

“Có đến, nhưng mà...” Vân Khước quanh khu rừng ngoài yến tiệc vẫn còn hỗn loạn, “Sao giờ thấy ?”

“—!”

Nỗi lo lắng thành sự thật, Thích Bạch Thương kéo Vân Khước, liền chạy theo rừng trúc ngoài: “Có thể thấy Uyển Nhi hướng nào ?!”

“Bắc, hình như là phía Bắc!”

Thích Bạch Thương dùng tốc độ nhanh nhất lượng bố cục đình viện phía Bắc An phủ trong đầu, ngữ tốc vội vàng hơn bao giờ hết: “Sườn Bắc hai khu, ngươi Tây Đông, mỗi một căn phòng đều tìm, nhiều khả năng Uyển Nhi đang ở trong phòng!”

Vân Khước tình thế , cũng hoảng sợ, chạy vội vàng hỏi: “Có cần gọi thêm đến cùng tìm ? Chỉ cô nương và nô tỳ, e rằng kịp!”

“Không thể!”

Thích Bạch Thương vén chiếc mũ che mặt nhiều cành trúc vướng víu, ném xuống đất, “Nếu để lộ, chuyện truyền ngoài, cuộc đời Uyển Nhi sẽ hủy hoại!”

Vân Khước kinh hãi môi run lên, lời nào, vành mắt sợ đến đỏ hoe.

Đến khu vườn phía Bắc Vãn Phong Uyển, quả nhiên thấy các nhà lầu bên hồ phân chia thành hai khu Tây và Đông.

Thích Bạch Thương và Vân Khước chia hai hướng, vội vàng chia tay.

Dọc theo đường lát đá hồ, Thích Bạch Thương thẳng tiến đến Tạ Vũ phía Đông. như lời mật báo ở Phi Y Lâu của An gia, Tạ Vũ bày trí gì, cũng ở.

Thích Bạch Thương tìm kiếm từng gian một, tiếng lòng càng lúc càng căng thẳng.

Cho đến gian ở giữa.

Cánh cửa khép chặt, hình như dấu vết đẩy lâu.

Ánh mắt Thích Bạch Thương chợt lạnh, dùng sức đẩy cửa.

Khác với mấy căn phòng ban nãy, gian ngoài châm nến, rèm che từng tầng lớp, khiến gian trong thêm phần m.ô.n.g lung.

Thích Bạch Thương kịp nghĩ nhiều, vén rèm nhanh chóng bước .

Trong noãn các, một nữ tử đang nghỉ sập, chiếc mũ lụa trắng ngã xuống đè nghiêng, kéo búi tóc nghiêng lệch phủ lên mặt nàng.

“Uyển Nhi!” Thích Bạch Thương vội vàng tiến lên, đỡ nàng dậy, thử thở và mạch đập.

“... Hít quá nhiều mê dược.”

Thích Bạch Thương tức giận đến sắp c.ắ.n nát răng, nhưng nàng hôm nay mang theo t.h.u.ố.c giải phù hợp, chỉ đành cố gắng đỡ dậy, đưa nàng khỏi phòng.

Chỉ là qua khỏi lớp lớp rèm, Thích Bạch Thương thấy ngoài phòng, một giọng quen thuộc mà đáng ghét của một con vịt đực đang lắc lư tiến gần —

“... Chốc lát phía Tây, chốc lát phía Đông, đùa giỡn lão tử chơi ! Nếu hôm nay thấy mỹ nhân, lão tử thề thịt hai con nha !”

Lăng, Vĩnh, An.

Loading...