Phong hoa hoạ cốt - 106

Cập nhật lúc: 2025-11-04 13:54:27
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cũng hẳn,” Thích Bạch Thương lạnh giọng ngắt lời, “Có lẽ là trong quý phủ học phương t.h.u.ố.c , cố ý hãm hại xá Uyển Nhi?”

“Sao thể...?”

An Trọng Đức hề tỏ giận dữ bực bội như Thích Bạch Thương dự đoán, chỉ lộ vẻ kinh hãi.

Tiếp theo đó, thần sắc ông chợt đổi, hạ giọng.

Thấy bốn bề vắng lặng, An Trọng Đức về phía Tạ Thanh Yến, kinh sợ : “Hay là, là Chinh Dương Điện hạ, vì chuyện của Tạ Hầu và Uyển Nhi cô nương, cho nên ...?”

“...............”

Thích Bạch Thương suýt nữa kìm tiếng lạnh trong lòng.

An gia, quả thật thủ đoạn cao minh.

Tiến thoái đều chừng mực, ngay cả Công chúa Chinh Dương cũng bọn họ kéo bia đỡ— nếu Chinh Dương cái đầu óc mượn độc vật hiếm , thể trì hoãn thời gian tử vong như , thì chuyện ngu xuẩn là sai nha trực tiếp tới tìm nàng!

Hôm nay nếu nàng thế Uyển Nhi, canh cá Đồn hiếm thấy , hợp cùng Xuân Kiến Tuyết độc nhất vô nhị ở kinh thành, mười phần mười lấy mạng Uyển Nhi!

Điều ngoài ý lớn nhất của An gia, e là chính là nàng..

Thích Bạch Thương còn mở miệng.

“Tính tình Chinh Dương, quả nên quản giáo một phen.” Tạ Thanh Yến bất động thanh sắc ngăn nàng , “Bất quá, e rằng chỉ là việc trướng gây họa, An Thượng thư cũng cần tự trách quá nặng.”

“?”

Thích Bạch Thương bỗng nhiên .

An Trọng Đức ngớt lời cảm kích: “Đa tạ Tạ Hầu thông cảm! Ngài quả thật như lời đồn, khoan dung độ lượng nhân nghĩa, phong thái thánh nhân!”

“An Thượng thư quá khen.”

Tạ Thanh Yến giơ tay, từ phía bất động thanh sắc nắm lấy cổ tay Thích Bạch Thương, “An phủ hôm nay sự vụ phức tạp, xin quấy rầy nữa. Xin cáo từ.”

“Tạ Hầu thong thả! Đi thong thả a!!”

An Trọng Đức theo tiễn vài bước, cuối cùng dừng ở con đường lát gạch một bóng .

Phía ông , một nha bước .

An Trọng Đức hai bóng xa xa, nụ nhạt .

Ông  khẽ nheo mắt , hồi tưởng bóng dáng thiếu nữ Tạ Thanh Yến kéo ngoài, quần áo vướng víu, tựa hồ chút tình nguyện.

“Ngươi xác định,” hai tay ông cho trong tay áo, đầu , “Bữa tiệc hôm nay, Tạ Thanh Yến hết sức mật với nữ tử ?”

“Dạ, Đại gia,” nha uốn gối : “Chính là nàng, tuyệt sai .”

“Ồ?”

An Trọng Đức chầm chậm phun một tiếng , vẻ mặt lộ sự âm trầm khác với vẻ 'trung hậu thật thà'  đó.

“Thích gia, Thích Bạch Thương? Có chút ý tứ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/106.html.]

Thích Bạch Thương một đường Tạ Thanh Yến kiềm chế, kéo khỏi bắc trạch An gia.

“Uyển Nhi suýt nữa gặp họa, An gia rõ ràng là cố ý , đổ cho Chinh Dương, đó là vì họ ăn chắc Thích gia Chinh Dương! Tạ Thanh Yến, ngươi là vị hôn phu tương lai của Uyển Nhi, thể dễ dàng bỏ qua chuyện ?”

“...”

Bị kéo rừng trúc vắng , Thích Bạch Thương giận dữ c.ắ.n răng, nàng vén sa mũ lên, trở tay đập cổ tay Tạ Thanh Yến đang siết chặt lấy cổ tay nàng.

“Tạ Thanh Yến!”

Người bỗng nhiên dừng .

Vài khắc , Tạ Thanh Yến , rũ mắt, ánh mắt dừng chiếc mộc bài bên hông nàng.

Thích Bạch Thương khựng , nhớ tới việc giả trang Thích Uyển Nhi, trong yến tiệc, tỏ cận với , khỏi chột .

“Hôm nay cũng là sợ Chinh Dương hãm hại Uyển Nhi, cố ý lừa ngươi.”

“Uyển Nhi.”

Tạ Thanh Yến khẽ niệm một .

Giọng điệu tuy bình tĩnh nhưng lộ một tia cổ quái, khiến Thích Bạch Thương bỗng nhiên cảm thấy bất an.

Nàng ngước mắt thần sắc của .

Chỉ thấy giữa bóng trúc loang lổ sáng tối, Tạ Thanh Yến nhấc lên hàng mi dài, gương mặt quả thật thanh tuyển như trúc ngọc, hề biểu cảm gì, ánh mắt gần như còn bất kỳ một tia cảm xúc, ngoài lạnh lùng vẫn là chỉ lạng lùng,  chằm chằm nàng.

“Uyển Nhi, Uyển Nhi, vẫn là Uyển Nhi.”

Tạ Thanh Yến chậm rãi , theo mỗi một chữ rơi xuống, tiến gần nàng hơn một chút. Mỗi một tiếng gọi hề ý dịu dàng ôn nhu, mà giống như dẫm nát, nghiền ép trong đất.

“Tính mạng danh dự của Thích Uyển Nhi quan trọng hơn cả bản ngươi ?”

“...”

Thích Bạch Thương nghĩ tới ánh mắt như hung thú nuốt chửng của Tạ Thanh Yến trong góc tối .

Khoảnh khắc đó, dù thấy rõ, nhưng cảm giác cũng lạnh lẽo đến rợn cùng giờ phút giống .

Khiến nàng rét mà run, chỉ lập tức bỏ trốn.

“Tạ Thanh Yến, hôm nay ngươi dường như ... thoải mái,” ‘ bình thường’ đến cửa miệng còn nàng miễn cưỡng sửa , Thích Bạch Thương lùi nửa bước, xoay chạy, “Chúng vẫn nên ngày khác bàn chuyện ...”

Bang.

Vỏ đuôi trường kiếm bằng ngọc đặt vai Thích Bạch Thương, ép nàng dừng .

Không vì lúc từng thanh kiếm kề cổ , mà lúc , dù cách vỏ kiếm, cổ nàng vẫn cảm nhận rõ ràng mũi nhọn lạnh lẽo giấu bên trong.

“Sao nào, ngươi về tìm 'Uyển nhi' của ngươi ?” Tạ Thanh Yến thấp giọng, chậm rãi tới gần.

Hắn đặt đuôi kiếm lên xương quai xanh nàng, đè lên tấm sa mỏng, nơi vết m.á.u mới khô đọng , đỏ tươi chói mắt.

Tất cả những điều , đều là vì cái kẻ gọi là Thích Uyển Nhi .

Ánh mắt Tạ Thanh Yến càng lạnh lẽo: “Thích Bạch Thương, Thích Uyển Nhi đối với ngươi gì khác biệt, thể khiến ngươi vì nàng — thiếu tự trọng, hề bận tâm đến bản như ?”

Loading...