Phong hoa hoạ cốt - 72
Cập nhật lúc: 2025-11-03 13:55:32
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5
Cập nhật lúc: 2025-11-03 13:55:32
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5
Thích Bạch Thương vén rèm cửa sổ phía lên, những nạn dân đang dần dần bỏ phía lưng, bóng dáng bọn họ dần mờ ảo, sắc đỏ như lửa của đất trời ánh hoàng hôn.
Chỉ các một cánh cửa ngăn cách, trong thành là rực rõ phồn hoa vô tận, ngoài thành là chốn lưu ly, sầu khổ của chúng sinh...
Ánh mắt Thích Bạch Thương từ từ trở nên lạnh nhạt.
Nàng rũ tay, mặc cho tấm rèm buông xuống: "Làm phiền Hầu gia đưa tiễn, giờ kinh, An gia sẽ tùy tiện động thủ."
Tạ Thanh Yến liếc mắt một cái thấu nàng: "Cô nương ngoại thành?"
Thích Bạch Thương thừa nhận cũng phủ nhận.
Nàng chỉ lặng lẽ Tạ Thanh Yến.
"Mấy ngày , tin tức từ Triệu Nam truyền về kinh, Kỳ Châu và các nơi khác nạn dân nổi dậy, mưu nghịch phản loạn, thương vong vô ." Tạ Thanh Yến ôn hòa như kể chuyện.
Thích Bạch Thương nhíu mày: "Ý Hầu gia là gì?"
"Trong nạn dân ngoài thành, kẻ lẫn lộn, Thích cô nương thể phân biệt ? Lại thể cứu tất cả ?" Tạ Thanh Yến hỏi.
"Tạ hầu hiểu lầm," Thích Bạch Thương , "Ta chỉ là một du y, lang thang chữa bệnh, việc thể , cùng lắm là dựng một quầy chẩn bệnh từ thiện, miễn cho trong đám nạn dân phát sinh tai dịch, hoạ trong hoạ."
"..."
Vừa lúc xe ngựa qua tường cao của phố dài, ánh mặt trời trốn mây.
Trong xe tối sầm , Tạ Thanh Yến bất động thẳng, ánh mắt sâu thẳm chằm chằm Thích Bạch Thương.
Sự giằng co trôi qua trong im lặng.
Trong đoàn xe , mấy chiếc xe ngựa lặng lẽ tách , rẽ con hẻm hẹp bên cạnh phố dài, **dừng **.
Trong xe, tuy bên ngoài sắc mặt Thích Bạch Thương vẫn bình tĩnh, kỳ thực trong lòng chút bồn chồn.
Thăm dò thì thăm dò, vẫn là nên lấy mạo hiểm.
Nàng sợ Tạ Thanh Yến đổi ý, kinh thành định lén chôn nàng ở hậu viện nhà ai đó.
Thích Bạch Thương đang nghĩ, xe liễn của Tạ Thanh Yến dừng ở một con hẻm tên.
Mành xe liễn vén lên –
"Cô nương, mời."
Bên ngoài xe ngựa, tên giáp sĩ Huyền Khải Quân đó bắt nàng lên, chỉ về phía chiếc xe ngựa nhỏ cũ kỹ dừng ở con ngõ phía : "Hai vị nha của ngài đang ở trong chiếc xe ngựa đằng ."
Ánh nắng chiếu cửa sổ khắc hoa, hiện rõ dáng hình của Tạ Thanh Yến ẩn trong bóng tối.
Vẫn là Định Bắc Hầu với mày mặt ôn nhuận, rũ mắt chén trong tay, như thể đang suy nghĩ gì đó.
... Vẫn là ... chiếc chén nàng từng dùng.
Thích Bạch Thương nghĩ, đến lúc cuối cùng, nàng vẫn nên 'mạo hiểm' nhắc nhở Tạ Thanh Yến. Vì thế nàng dậy, một tiếng tạ ơn, tự giác bước xuống xe liễn.
Ra ngoài, Thích Bạch Thương , định qua loa lấy lệ hai câu lập tức chuồn .
Lại thấy từ trong xe liễn vang lên âm thanh của : "Cô nương cần đồ của nữa ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/72.html.]
"?"
Thích Bạch Thương ngước mắt, về phía xe liễn.
Cuốn sổ tay hôm qua đào từ trong áo choàng nàng khâu tạm, cùng với chiếc áo choàng xé rách một góc, tên giáp sĩ bày xe liễn.
... Giống như một cái bẫy, bẫy một cách trắng trợn, để dụ con hươu ngốc.
Thích Bạch Thương , dứt khoát cụp mi : "An gia , nó là lợi thế trong tay ; An gia , trong tay , nó chính là 'củ khoang lang nóng' bỏng tay.
Hơn nữa, Tạ Thanh Yến cố ý thiết cục, đối phó An gia, trưởng sự tồn tại của sổ sách, nàng liền cần lo lắng cuốn sổ chôn vùi, vĩnh viễn ngày thấy ánh mặt trời nữa.
Thích Bạch Thương nghĩ, càng cúi thấp đầu: "Vật quan trọng như , lẽ nên giao cho dùng nó, vẫn là Hầu gia..."
Lời khen còn xong.
Trên đỉnh đầu, một tiếng khẽ vang lên.
Lòng Thích Bạch Thương run lê, ngước mắt, quả nhiên thấy từ lúc nào khom lưng bước khỏi xe liễn, Tạ Thanh Yến.
Hắn bước xuống xe liễn, dừng mặt nàng.
Lòng Thích Bạch Thương lạnh lẽo, theo bản năng lùi một bước: "Hầu gia cũng cần đặc biệt tiễn..."
"Lúc Thích cô nương mới nhớ đến sợ c.h.ế.t ?"
Tạ Thanh Yến khẽ, giơ tay ngoắc về phía : "Chậm."
"?!" Đồng tử Thích Bạch Thương khẽ co , về phía .
Giáp sĩ Huyền Khải Quân lạnh lùng tiến lên, trong tay bưng một thanh đao đoạt mệnh...
À .
Thích Bạch Thương chớp chớp mắt, ảo giác do dọa tan , tên giáp sĩ mang đến chỉ là một chiếc hộp gỗ mun đen, chất liệu cổ xưa, hoa văn tinh xảo.
Tạ Thanh Yến mở hộp gỗ, ngón tay thon dài như ngọc với trong, lấy là một chiếc áo choàng màu xám, thêu hoa văn trúc đen tinh xảo.
"Làm hỏng của cô nương một kiện, đây là bồi thường."
Tạ Thanh Yến nhẹ như , rũ nhẹ chiếc áo, khoác lên cho Thích Bạch Thương.
"Thích cô nương mang thù, một mối hận còn giải , thể thêm nữa."
"Ta..."
Lời từ chối thốt của Thích Bạch Thương đều câu cuối cùng chặn .
... Chẳng qua là hôm qua nàng quá tức giận sợ hãi mà nhịn một câu, cũng là sự thật, như khắc từng nét, từng dấu tận đáy lòng, rốt cuộc là nàng mang thù mang thù?
Chờ lấy tinh thần, thở thanh tùng lẫn với hương trầm ngàn năm y phục của , bao bọc lấy Thích Bạch Thương.
Hơi ấm xua tan cái lạnh se se của tiết thu trong hẻm nhỏ.
Ngón tay thon dài như trúc của Tạ Thanh Yến khẽ cong, đang dừng cằm nàng, thắt dây áo choàng cho nàng.
"...!"
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.