Phong hoa hoạ cốt - 84
Cập nhật lúc: 2025-11-03 14:19:17
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW
Cập nhật lúc: 2025-11-03 14:19:17
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW
Thích Bạch Thương tự trấn an như , rốt cuộc tâm trạng cũng dịu một chút.
Nàng rũ mắt xuyên qua cửa tròn, chuyển tiểu viện của , mới ngẩng đầu lên, liền cứng đờ tại chỗ—
Hoàng hôn lên, phủ đầy viện lụa mỏng.
Và chiếc ghế mây nàng thường nhất, giờ phút đang ngay ngắn một thanh niên khoác áo bào trắng như tuyết, cài trâm ngọc, thần thái thanh tú, bộ dáng thoát tục.
Người mà cả thiên hạ đều danh, Định Bắc Hầu, Tạ Thanh Yến.
“Ngài…”
Thích Bạch Thương cứng đờ tại chỗ, gần như nghi ngờ đây là ảo giác kéo dài từ ảo giác .
Bằng thì cái mà tên xuất hiện trong Thánh Chỉ tứ hôn ... ở trong viện của nàng?
Chỉ là ‘ảo giác’ nọ thấy tiếng động, đầu . Ống tay áo Tạ Thanh Yến lướt qua, nhẹ nhàng nâng chiếc chén trong tay lên ngó nghiêng, về phía nàng, hỏi:
“Đi ? Sao giờ mới về ?”
Thích Bạch Thương giật khựng giữa sân.
Cũng thể trách nàng .
Ngữ khí của Tạ Thanh Yến khi chuyện quá quen thuộc và tự nhiên, như thể họ quen từ lâu, như thể kiên nhẫn đợi nàng ở nơi suốt bao nhiêu năm .
Thích Bạch Thương thoáng chốc hoảng hốt, cổ họng nghẹn . Còn Tạ Thanh Yến, vẫn im lặng, cứ thế bình thản, nhanh chậm chờ đợi nàng.
Mặt mày phảng phất ý , nhưng sâu thẳm trong đôi mắt khó lòng thấu, hệt như làn sương khói mờ ảo vương núi xa cơn mưa.
Mãi đến khi Thích Bạch Thương hồn. Nàng khẽ chau mày, nhưng vẫn lên tiếng bất kỳ hành động nào, chỉ từ tốn nâng tay, bắt mạch cho chính .
Tạ Thanh Yến khẽ nhướng mày: “Thích cô nương, đây là ý gì?”
“……”
Thích Bạch Thương bắt mạch cẩn thận kỹ càng hồi lâu, lúc mới ngước mắt lên.
Lúc , nàng mới cất bước tiến gần, giọng điệu nhẹ nhàng chậm rãi, toát vẻ lười biếng uể oải: “Nhìn thấy ngươi xuất hiện giờ phút , ở nơi , đoán, giữa chúng , chắc chắn một mang bệnh.”
Dứt lời, Thích Bạch Thương xuống chiếc ghế đối diện bàn đá: “May mắn, đó .”
Tạ Thanh Yến rũ mắt, khẽ : “Vậy quả thực là may thật.”
“……”
Nàng rõ ràng là đang mắng , đối phương dùng thái độ 'lời đến liền thu', còn hết sức hiền lành như , khiến Thích Bạch Thương á khẩu đáp .
Nàng rũ mắt, định với lấy chiếc chén d.ư.ợ.c bàn, vốn là dành riêng cho nàng.
Đảo mắt tìm kiếm khắp nơi thấy, cuối cùng Thích Bạch Thương như chợt nhớ điều gì, khẽ hất mí mắt lên—
Tạ Thanh Yến khẽ nâng ngón tay thon dài: “Cô nương đang tìm cái ?”
Chiếc ly sứ mỏng manh lượn nửa vòng trong kẽ xương ngón tay , úp ngược mặt bàn, đẩy tới mắt nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/84.html.]
Bàn tay nọ thon dài, vân da mỏng manh, trắng nõn ôn nhuận, trừ chỗ hổ khẩu lộ một chút chai mỏng ẩn lòng bàn tay, còn còn tinh tế hơn cả sắc sứ trắng .
Mí mắt Thích Bạch Thương khẽ nhảy, chột dời tầm mắt .
Nàng một sở thích nho nhỏ mà ngay cả Tử Tô và Liên Kiều cũng — thích những đôi tay trời sinh đẽ, cốt tướng càng , càng khiến nàng thể rời mắt.
Có vài bắt mạch cho bệnh nhân lâu, nguyên nhân cũng ở đây.
Chỉ là khi dời mắt, Thích Bạch Thương tự rót cho chén dược. Chưa kịp nâng ly nhấp môi, ánh mắt nàng mang theo chút nghi hoặc : “Rốt cuộc ngài đến đây gì?”
“Chẳng Thích cô nương mời đến ?”
“Ta khi nào…”
Thích Bạch Thương khựng , lấy tinh thần, hạ giọng nhẹ nhàng: “Ta chỉ bảo Tử Tô truyền lời rằng ngươi rơi một khối ngọc bích—”
“ từng đ.á.n.h rơi thứ gì.” Tạ Thanh Yến ôn hòa tiếp lời, còn tự nhiên lấy một chiếc ly mới khác, đặt khi Thích Bạch Thương kịp hạ ấm tay xuống.
“Nếu Thích cô nương tìm thấy gì, đó chính là của Thích cô nương.”
Nói đoạn, dùng ánh mắt ý bảo chiếc ấm bạc chứa đầy d.ư.ợ.c trong tay nàng chiếc ly của .
Thích Bạch Thương chỉ thấy quả thực bệnh, khẽ nghiến răng: “Đây là thuốc, bình thường.”
Tạ Thanh Yến gật đầu: “Ta .”
“…Ngài sợ bên trong độc ?”
“Thích cô nương chẳng thần y . Có cô nương ở đây, c.h.ế.t .”
“……”
Đối diện với vẻ mặt khẳng định, ôn hòa đó của Tạ Thanh Yến, Thích Bạch Thương chậm rãi hít thở .
“Dù Tạ Hầu trải nghiệm chút khổ sở, nhưng dù cũng là một y giả, chuyện mượn d.ư.ợ.c hại ,” nắp ấm sen bạc nàng đậy , “Tạ Hầu đang mang thương tích, nên dùng d.ư.ợ.c . Đã nhận ngọc bích, Tạ Hầu, mời về cho.”
Thích Bạch Thương dậy, giơ tay hiệu hướng cửa viện.
Tạ Thanh Yến mỉm định gì đó, chợt ánh mắt lạnh lẽo nghiêng về một bên.
Khoảnh khắc sắc nhọn đó xé toang vẻ ôn nhu, lộ vài phần băng sương lạnh lẽo.
Ngoài bức tường phía bắc sân viện.
Vài tiếng động nặng nề của vật thể rơi xuống đất, thỉnh thoảng xen lẫn tiếng gió rít sắc bén.
Thích Bạch Thương khựng .
Nàng nghĩ đến khoảnh khắc thấy Tạ Thanh Yến hôm ở chùa Hộ Quốc.
Đó là ảo giác của nàng, là con thật của ?
Không đợi Thích Bạch Thương kịp nghĩ thông, nọ rũ mắt xuống, thần sắc như thường, chỉ là khí quanh trầm xuống.
Thích Bạch Thương nhíu mày: “Tạ…”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.