“Diễm, Diễm Chi trưởng, ngươi… ngươi hiểu lầm!”
Lăng Vĩnh An rốt cuộc cũng kịp phản ứng, cả run lên, vội vàng lành:
“Ý … ý là, nếu cùng Uyển Nhi cô nương đính , hôn sự của với đại cô nương Thích gia đương nhiên xếp hai , đúng… đúng ?”
“——”
Tạ Thanh Yến rũ mắt, ngón tay kẹp lấy chén khẽ siết.
Mặt nước trong ly chấn động, gợn sóng nhẹ như run rẩy, nứt một tia hàn khí khó che.
Thích Bạch Thương đến đây thấy ngột ngạt, tâm tình rối như chỉ tơ. Nàng dời ánh mắt sang ngoài lầu, khóe mi khẽ nhíu.
Ở hành lang đài, thứ ba, nàng trông thấy một nhóm Hồ lướt hậu viện.
Năm bảy lượt —
tuyệt trùng hợp.
Chắc chắn… điều quái dị.
Thích Bạch Thương suy nghĩ một thoáng, dậy:
“Ta xuống lầu xem thử một chút, Tạ… trưởng.”
Tạ Thanh Yến khựng hai tức, rốt cuộc rời mắt khỏi chung , giọng ôn hòa bình thản như gì khác thường:
“Ân. Tự cẩn thận.”
"Vâng."
Nàng liếc Lăng Vĩnh An, càng hành lễ với , chỉ xoay mà ngoài.
Lăng Vĩnh An trề môi, âm thầm c.h.ử.i một tiếng, cũng trở .
Vừa ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt Tạ Thanh Yến .
Rõ ràng môi còn mang độ cong ôn nhã ban nãy, mà trong đáy mắt lạnh nửa phần, như gió đêm lướt qua mặt băng — từ lúc nào ánh biến thành nét băng lãnh vô tình.
Một ánh mắt mà khiến nổi gai, sống lưng rét buốt.
Lăng Vĩnh An thoắt chốc cứng , m.ô.n.g tự giác nhấc khỏi ghế:
“D-Diễm Chi… trưởng…?”
Hàng mi dài của Tạ Thanh Yến rũ xuống, che nửa ánh mắt.
Sau một lúc tĩnh lặng, nâng ly , nhẹ nhàng chạm môi, giọng chậm rãi như thuận miệng nhưng cho phản bác:
“Hôn sự của ngươi cùng Thích Bạch Thương ...”
“À? Sao ạ?” Lăng Vĩnh An căng thẳng .
Tạ Thanh Yến đặt lòng bàn tay khẽ vuốt miệng ly, giọng nhẹ tựa gió, nhưng lạnh đến tê dại:
“—Tuyệt khả năng.”
“Thật !?”
Lăng Vĩnh An gần như thể tin tai . Chờ đến khi kịp phản ứng, hưng phấn kìm nén mà dậy, cúi lạy sát đất: “Đa tạ trưởng! Đa tạ Diễm Chi trưởng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-hoa-hoa-cot/90.html.]
“...”
Tạ Thanh Yến lười biếng đến mức thèm liếc mắt Lăng Vĩnh An nữa.
Hắn đầu , ánh mắt khẽ lướt bên trong lầu. Dưới lầu, phía đài ca vũ, Thích Bạch Thương đang ngó nghiêng xung quanh, nhẹ nhàng xuyên qua tấm màn thông tới hậu viện.
Mành che phất qua tầm mắt, buông xuống.
Vòng qua tấm màn dày cộm phía đài ca vũ, Thích Bạch Thương hậu viện Trạm Vân Lâu.
Lúc gần hoàng hôn, ánh tà dương như tấm sa mỏng phủ trùm lên sân viện.
May mắn , Hồ hình cao lớn, ngũ quan khác biệt rõ rệt so với Đại Dận. Thích Bạch Thương tránh xa, nấp cây cột cuối cùng của hành lang, vẫn dễ dàng phân biệt : Trong hậu viện, những đang , đang , đang trò chuyện to nhỏ đang ăn uống, bộ đều là Hồ.
Trừ một .
Thích Bạch Thương khóa chặt ánh mắt đang lưng về phía nàng, liên tục khom lưng với kẻ như thủ lĩnh đám Hồ.
Nhìn trang phục, rõ ràng đó chính là tú bà mà nàng từng chạm mặt bên ngoài Trạm Vân Lâu.
Mụ cung kính gì đó với thủ lĩnh Hồ, lật giở thứ trông như sổ sách bàn đối diện, thỉnh thoảng khoa tay múa chân lên đó.
Sổ sách ? Hay là sổ hàng hóa?
Dù là loại nào chăng nữa thì thứ cũng là thứ tuyệt đối thể để ngoài xem.
Chẳng lẽ vị thủ lĩnh Hồ mới là chủ nhân thật sự của Trạm Vân Lâu?
Ý niệm xuất hiện, tâm thần Thích Bạch Thương liền khẽ run.
Chuyện , trong Đại Dận, gần như tuyệt đối thể xảy .
Đại Dận và Tây Ninh, Bắc Yên vốn ôm mối thù đất đai qua hàng ngàn năm, oán khí từng phai. May những năm gần đây, phương Bắc Tạ Thanh Yến thống lĩnh Huyền Khải quân cùng Trấn Bắc quân trấn giữ, thế như hổ phục, khiến địch quốc chỉ dám mà dám bén mảng.
Giờ đây, triều đình cho thương đoàn Hồ qua ăn, cũng chỉ là đặc lệ phá giới mấy năm , xem như ân điển ngoại lệ để tỏ hòa.
Huống hồ, nơi là kinh thành thượng đô, ngay trung tâm phường thị chân thiên tử — thể để Hồ mở tửu lâu rầm rộ, phô trương đến ?
Lui tới đông như thế, vũ khí, tuyệt thể là chuyện nho nhỏ.
Phường thị canh phòng nghiêm mật như hề phát hiện sự bất thường ?
Trong triều, ai… đang ngầm che chở bọn họ trong triều?
Thích Bạch Thương càng nghĩ càng thấy kinh hãi.
Việc liên lụy quá sâu rộng, tuyệt đối một khuê các nữ tử như nàng thể giải quyết. Nhất định chờ trưởng hồi kinh tính tiếp...
“Ai ở đằng !”
Thích Bạch Thương còn kịp suy nghĩ xong, trong sân bỗng nhiên vang lên một tiếng kêu kinh hãi bằng tiếng Hồ.
Nàng nheo mắt, đầu chạy vội.
Dù hiểu gì, nhưng chắc chắn lời .
Quả nhiên, bên nàng hốt hoảng vòng đường cũ, phía thấy tiếng đao rìu va chạm loảng xoảng, tiếng bước chân trầm đục, hỗn loạn đuổi về phía nàng.
Thích Bạch Thương nín thở, đè chặt mũ che mặt, bước nhanh về phía lầu .
Khoảnh khắc nàng đẩy rèm bước bên trong lầu, đ.â.m sầm Tạ Thanh Yến tìm đến từ lúc nào.