Phú Bà Xuyên Về Cổ Đại: Mang Không Gian Chạy Nạn Nuôi Manh Bảo - Chương 189
Cập nhật lúc: 2025-12-03 01:59:19
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mang t.h.a.i hai
Ôn Thiển và Giang Đình Chu hề ý định sinh con thứ hai, nhưng vì các biện pháp phòng ngừa thỏa đáng, nên vô ý mang thai.
Đến khi phát hiện, Ôn Thiển t.h.a.i hơn hai tháng.
Hai vợ chồng , nhớ đoạn thời gian đó, bọn họ quả thật quá phóng túng.
Khi ý loạn tình mê, thỉnh thoảng sẽ mất kiểm soát...
Hài t.ử đến , thể nhận, thế là Ôn Thiển lập tức bắt đầu cuộc sống dưỡng thai.
So với hồi m.a.n.g t.h.a.i Đường Đường, điều kiện bây giờ hơn nhiều.
Nếu chỗ nào khỏe, nàng thể lập tức đến trấn tìm đại phu, cần nơm nớp lo sợ như m.a.n.g t.h.a.i đầu.
Giang Đình Chu kinh nghiệm chăm sóc sản phụ, ngày ngày tận tâm tận lực hầu hạ Ôn Thiển, nhưng nàng vẫn phản ứng nghén nặng nề, ăn bất cứ thứ gì, chỉ thể ăn chút màn thầu ngũ cốc mùi vị gì.
Điều khiến Giang Đình Chu lo sốt vó, ăn thịt thì dinh dưỡng đủ, cho sản phụ, cho hài tử.
Cuối cùng vẫn là vợ của Lý Chính dạy , bảo thêm chút đồ ăn chua cay trong mỗi bữa ăn, tuy sản phụ cần kiêng khem, nhưng ăn mới là điều quan trọng nhất.
Có từng trải chỉ dẫn bên cạnh, Giang Đình Chu chăm sóc sản phụ càng thêm thuận tay.
Đến tháng thứ tư, phản ứng nghén dần dần tiêu tan, Ôn Thiển cuối cùng thể về cuộc sống ăn gì cũng thấy ngon.
“Nương, hôm nay tiểu bảo bảo lời ?”
“Nghe lời lắm.”
“Nếu lời, con sẽ đ.á.n.h .”
Đường Đường vẻ mặt nghiêm túc, hiện tại con bé là tỷ tỷ , lời là thể dạy dỗ.
Bắt chước dáng vẻ của cha , con bé cẩn thận xoa xoa bụng nương.
Gà Mái Leo Núi
“Nương, tiểu bảo bảo là ạ?”
“Ta cũng , sinh mới là .”
“Con một .”
“Tại ?”
Đường Đường phấn khởi : “Con thể b.í.m tóc cho , cho mặc quần áo , để xinh như con .”
Ôn Thiển thầm nghĩ, con bé là biến thành búp bê đồ .
Nàng thể đảm bảo đứa bé trong bụng nhất định là nữ nhi, thế là nàng chuẩn tâm lý cho Đường Đường, “Nếu là , con sẽ dẫn chơi ?”
Đường Đường vẻ mặt rối rắm, “Cha nam nữ hữu biệt, nếu là , chúng con sẽ thể chơi cùng .”
Giang Đình Chu đột nhiên gọi tên, sờ sờ mũi, ý định ban đầu của là Đường Đường giữ cách với những thằng nhóc bên ngoài, giờ xem vẻ quá .
“Nếu là của con, các con thể chơi cùng .”
“Tại ạ? Đệ cũng là nam hài t.ử ?”
“Bởi vì chúng là một nhà.”
Đường Đường gãi gãi đầu, “Con hiểu , giống như con thể chơi với cha, nhưng thể chơi với các thúc bá bên ngoài, ?”
Giang Đình Chu gật đầu, “ là như .”
Đường Đường hì hì hai tiếng, “Vậy con sẽ ghét nữa, đợi đời con sẽ dẫn chơi, còn đút cơm cho ăn.”
Giang Đình Chu bế nữ nhi đặt lên đầu gối, “Đường Đường nhất định là tỷ tỷ nhất.”
Đường Đường nhếch cằm lên, giọng non nớt dữ dằn, “Phải là lời, con mới là tỷ tỷ , nếu con sẽ mắng chúng.”
Giang Đình Chu: “…”
Ôn Thiển ngớt, tiểu gia hỏa thật sự đầu óc tỉnh táo, một chút cũng dễ lừa gạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-ba-xuyen-ve-co-dai-mang-khong-gian-chay-nan-nuoi-manh-bao/chuong-189.html.]
Làm lớn nhất, thường dễ chịu thiệt.
Dù thì trong nhiều trường hợp, sẽ xem nhỏ tuổi hơn là kẻ yếu thế.
Ôn Thiển cảm thấy ý nghĩ của Đường Đường , với đều là tương hỗ, ai quy định con bé nhất định một tỷ tỷ ?
Xoa đầu Đường Đường, “Ý tệ, hổ là hài t.ử do nương sinh .”
Đường Đường cọ cọ lòng bàn tay Ôn Thiển, “Tiểu bảo bảo cũng là hài t.ử của cha nương, nể mặt cha nương, con sẽ đối xử với tiểu bảo bảo.”
Hai vợ chồng Đường Đường học những điều từ .
Gia hỏa từ nhỏ lanh lợi, bụng xa, Giang Đình Chu và Ôn Thiển tin rằng, chỉ cần họ cha thiên vị, gặp chuyện hòa giải qua loa, lũ trẻ nhất định sẽ hòa thuận với .
Bên Ôn Thiển vẫn đang dưỡng thai, bên Giang Nguyệt cũng mang thai.
Hai mươi tuổi mới sinh con, trong thời đại xem như là sinh muộn .
Trước đó bụng Giang Nguyệt vẫn động tĩnh, bên ngoài lời đàm tiếu, đồn rằng Giang Nguyệt là gà mái đẻ trứng.
Những kẻ lời nhàn rỗi đều Tống Vân Thanh dạy dỗ, ai dám dùng chuyện để về Giang Nguyệt nữa.
Nghe tin , Ôn Thiển liền bảo Giang Đình Chu gửi tặng nhà họ Tống một giỏ trứng gà, cùng hai con gà mái tơ.
Hiện tại Ôn Thiển m.a.n.g t.h.a.i bốn tháng, để nàng thứ ngon tẩm bổ khi ở cữ, Giang Đình Chu ấp thêm hai mươi con gà con, đợi đến lúc Ôn Thiển sinh nở là thể ăn .
Thể chất Giang Nguyệt , m.a.n.g t.h.a.i cũng vẫn như , thỉnh thoảng theo Tống Vân Thanh lên núi xuống ruộng việc.
Thỉnh thoảng sẽ trở về nhà tìm Ôn Thiển để học hỏi kinh nghiệm.
Nhìn bụng của Ôn Thiển, Giang Nguyệt dùng thủ ngữ : “Tẩu tử, bụng nàng lớn quá, nhớ là hồi m.a.n.g t.h.a.i Đường Đường lớn đến .”
“Có lẽ là do hiện tại cuộc sống hơn, lượng vận động cũng nhiều như lúc đó, nên bụng mới lộ rõ như .”
Giang Nguyệt vẻ mặt nghi hoặc, nhưng vẫn nhắc nhở Ôn Thiển, “Không thể để hài t.ử lớn quá, nếu lúc sinh sẽ khổ sở.”
“Ta , hiện tại bắt đầu kiểm soát lượng ăn uống.”
Giai đoạn , Ôn Thiển dễ đói.
nàng dám ăn nhiều.
Mỗi ăn thêm chỉ ăn lưng bụng, chỉ cần bụng đói là .
Tuy rằng kiềm chế ham ăn uống là một việc khó khăn, nhưng vì sức khỏe của và hài tử, Ôn Thiển chỉ thể quản chặt miệng, và chăm vận động.
Đến lúc ăn thì ăn, đến lúc vận động thì vận động.
Gia đình sắp thêm thành viên mới, lúc rảnh rỗi Ôn Thiển đồ may vá.
Quần áo giày tất, yếm dãi, tã lót, đều cần chuẩn .
May mắn là quần áo nhỏ Đường Đường từng mặc vẫn còn đó, khối lượng công việc cũng lớn lắm.
Nghĩ Giang Nguyệt cũng cần chuẩn những thứ , Ôn Thiển tặng nàng một cuộn vải.
Giang Nguyệt nhận, “Đến lúc đó bảo Tống Vân Thanh mua.”
“Ta mua hai cuộn lận, quần áo trẻ con dùng hết bao nhiêu vải, nhà giữ một cuộn là đủ .”
“Còn cắt tã, vẫn là nên chuẩn thêm.”
Giang Nguyệt hiểu tẩu t.ử nhà , vải mà nàng mua chắc chắn sẽ tệ, tốn hai ba lượng bạc là chuyện thường tình.
Nàng xuất giá , còn ngày ngày nhận đồ của ca ca tẩu tử, thì hợp lý.
Nuôi dạy hài t.ử là trách nhiệm của nàng và Tống Vân Thanh, giàu cách nuôi của giàu, nghèo cách nuôi của nghèo.
Nói tóm , thể chuyển gánh nặng nuôi con sang cho ca ca và tẩu tử.
Họ quá nhiều cho nàng .
Nếu còn nhận thêm ân huệ của họ, Giang Nguyệt sẽ cảm thấy là một con đỉa hút máu, khác gì của Nhị phòng.