Quy Tư và Tuyên Hựu tiếp tục biện luận, thỉnh thoảng còn  thể trả lời vấn đề của các tài sĩ xung quanh, tiến thoái  căn cứ, đối đáp trôi chảy,  cho những  còn  mở rộng tầm mắt, hai vị, ai cũng   ủng hộ.
Mà biện học   là  về việc cai quản của Quân vương, Hướng Ất và Lô Khiêm càng lộ rõ vẻ tán thưởng, tuy rằng  sớm quyết định đều đem cả hai bộ sáng tác  thu  kho sách, nhưng mà dù  trong lòng cũng  sự thiên vị, càng lý giải  thêm về quan niệm nhận thức của mỗi .
Cuộc biện học kéo dài nhiều canh giờ, cho đến khi mặt trờ  ngả về phía tây, cuối cùng thì hai phái học thuyết vẫn  ai  thể biện đổ ai, nhưng trái  càng hâm nóng nhiều  hơn nữa.
Gần tới lúc kết thúc, Hướng Ất  dậy tổng kết, khen ngợi hai  Quy Tư và Tuyên Hựu  thừa, cũng đánh giá  cao hai tác phẩm , nhưng từ đầu tới cuối   đưa  đáp án ai là   chọn.
Quy Tư và Tuyên Hựu là  trong cuộc, tất nhiên lo lắng, cũng  thể hỏi trực tiếp .  mà những  xung quanh    suy nghĩ gì,  chừng mười, hai mươi thanh niên trực tiếp mở miệng hỏi, : “Hướng ,   trong hai vị  Quy Tư và Tuyên Hựu, sáng tác của ai  thể đưa  《 Tứ Khố 》đây?
Hướng Ất và Lô Khiêm   mắt ,    : “Vốn dĩ  cũng vì việc  mà tranh luận hồi lâu, nhưng vẫn còn do dự, cho đến tận ngày hôm  Phù Đồ  trở về,   qua với , cuối cùng khiến cho chúng  đưa  quyết định: Đó chính là nhập cả hai bộ học thuyết  kho sách.
Mọi  ồ lên, mà sắc mặt hai  Quy Tư, Tuyên Hựu thì lộ  vẻ vui mừng.
Người thanh niên đưa  vấn đề lúc   hỏi: “Không  Phù Đồ đại nhân   gì? Hai vị   thể  cho chúng  ?”
Lời    ,   xung quanh đều lộ  vẻ mặt tập trung lắng .
Hướng Ất : “Chư vị đều , biên soạn 《 Tứ Khố  thư 》chính là do Phù Đồ  khởi xướng, theo lời của ‘Hắn ‘: ý nghĩa của việc biên soạn 《 Tứ Khố 》 là thu thập kiệt tác trong thiên hạ, để truyền  cho đời , nội dung bên trong bao hàm  diện, tụ tập sở trường của các nhà, một bộ sách quy mô thì nhất định   chí khí lớn. Điều Phù Đồ  hi vọng chính là học thuật  hưng thịnh, là quang cảnh bách gia tranh minh.”
Mê Truyện Dịch
Học thuật  hưng thịnh, bách gia tranh minh.
Đây là loại nào khí phách như thế nào chứ?
Chúng văn sĩ ở đây đều lộ  thâm tình bái phục.
Có  thậm chí còn mở miệng : “Không  buổi biện học hôm nay, Phù Đồ đại nhân  mặt ở đây  ? Ta hi vọng  thể chiêm ngưỡng phong thái .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-do-nu-tuong/chuong-101-phu-do-nu-tuong.html.]
Mọi  xung quanh đều gật đầu  ngừng,
Âm thanh thỉnh cầu liên tiếp.
Trong gian phòng bên cạnh, Mặc Phi  khổ trong lòng, mà Bách Lý Mặc  mang ánh mắt hâm mộ, : “Thanh danh Phù Đồ  lan xa .”
Lúc , một  hầu  , hành lễ với Mặc Phi : “Lô đại nhân sai tiểu nhân hỏi đại nhân,     ngoài gặp mặt    ?
Mặc Phi suy nghĩ một hồi, gật đầu đồng ý,  đó xin  mấy  xung quanh    ngoài cùng  hầu,   phía  đều lộ  nét mặt khâm phục.
Lô khiêm   với  : “Phù Đồ   tới, chư vị sẽ  như ý nguyện.”
Mọi   khỏi hưng phấn, đều nghển cổ mà chờ đợi.
Trong chốc lát, chỉ thấy bạch y nam tử chân thành  , tướng mạo tuấn nhã, bước chân thong dong, khí độ bất phàm, mà đầu tóc ngắn và cặp mắt phượng   càng là một dấu hiệu đặc biệt.
Trên  “Hắn” như  một loại mị lực đặc thù ,  mới tiến , tiếng ồn ào của    dần dần ngừng ,  hiện  một loại an tĩnh kì lạ.
Mặc Phi  tới những  bên cạnh, tự nhiên hành lễ với  , : “Hôm nay  vinh hạnh   hai vị tài sĩ Quy Tư và Tuyên Hựu biện học thật phấn khích,  cảm thấy vui sướng bột phần. Quả nhiên nhân tài của Chiếu Quốc  đông đúc,  đếm hết những  học rộng tài cao.”
Hai  Quy Tư Tuyên Hựu vội vàng  vài câu khiêm tốn,  nam tử tuổi trẻ  mắt nàylà  mà bọn họ  tiếng  lâu, hôm nay chính mắt  thấy, trong lòng đều  khỏi cảm thán, phong thái , quả thật phi thường xuất sắc.
Có lẽ ngay cả Mặc Phi cũng  từng chú ý tới,  thượng khanh lâu ngày,   nàng  chậm rãi hình thành một loại khí chất của   bên , mặc dù   một lời nào cũng  thể khiến cho   kính sợ trong lòng.
Mặc Phi  : “Tàng thư của 《 Tứ Khố 》, ý nghĩa ở sự uyên bác,  phân cao thấp quý hèn, chỉ cần lời   nội dung, giải thích độc đáo hoặc là chuyên về học thuật đều  cơ hội nhập khố. Sách là để nâng cao học vấn, là vật trân quý truyền thừa cho đời , cho dù là tác giả  là  biên soạn, đều  chuyên tâm cẩn thận, nghiêm túc,   vô căn cứ,   nôn nóng hấp tấp, tận tâm chân thành, duy trì  thời gian lâu dài. 《 Tứ Khố 》 là nơi khơi dòng, tập hợp trí tuệ trong thiên hạ, lấy triệt để những biến hóa cổ kim*. Tránh việc tuân theo lề thói cũ, xảy  thiên vị bất công, khí phách to lớn của quốc gia,   phong thái như vực sâu, biển lớn. Do đó Phù Đồ   ở đây, hi vọng chúng hiền tài  tiếc kỳ học, hỗ trợ cho  sách truyền đạo, lấy việc ban ơn cho hậu nhân mà lưu danh thiên cổ.”