Trước khi tới đây, Mặc Phi   Tê Túc  về yến hội đấu mỹ nhân của U Quốc, yến hội đấu mỹ nhân còn  gọi là yến hội hái hoa, Mỹ nhân như hoa, hoa sẽ rơi  nhà nào? Tất cả tân khách tham gia đều  mang theo một, hai mỹ nhân, lấy thi đấu để tuyển chọn. Mà chủ nhân yến hội thì sẽ chuẩn  năm vị giai nhân, hơn nữa   trực tiếp thi đấu, chỉ  thể  tuyển chọn  ứng cử viên để thi đấu.
Khi so đấu, tất cả mỹ nhân đều  đưa đến  nhỏ phía  một bình phong,  đó mỗi   phát cho một đóa hoa tươi, chủ nhân của mỹ nhân sẽ chỉ   loại hoa mà mỹ nhân của  mang, nhưng     loại hoa của những  còn  trong danh sách, nếu như  hái hoa,  hết  đoán trúng một loại hoa trong danh sách, nếu đoán sai sẽ mất  một cơ hội hái hoa, còn nếu là đoán đúng,  mỹ nhân đó sẽ từ   tuyển chọn trở thành   thi đấu chính thức, phân cao thấp với mỹ nhân mà  đoán mang đến, kẻ chiến thắng sẽ ôm  mỹ nhân trở về, mà kẻ thua sẽ  bồi thường mỹ nhân của chính .
Trong mắt Mặc Phi hiện lên vài tia tức giận, nữ tử ở thời đại  thật đáng thương, quả thực giống như vật phẩm , thích thì thu về,  thích thì   tặng , hôm nay còn  đem   tiền đặt cược, để cho nam nhân của chính  mang  đổi lấy thú vui mới, còn   thể vô sỉ hơn thế  ?
Hiện tại, nàng cảm thấy vô cùng may mắn   đến Chiếu Quốc, tuy rằng nam nhân ở quốc gia  cũng  quý trọng nữ nhân  bao nhiêu, nhưng ít nhất sẽ  ngang nhiên đùa giỡn. Nàng càng may mắn ngay từ đầu  giả trang nam nhi, tránh khỏi bi ai  coi như đồ vật. Sau , trừ khi gặp  trường hợp bất khả kháng, nếu  nàng quyết  thể tiết lộ giới tính của !
Không  chờ đợi bao lâu, đại sảnh bên ngoài bình phong vốn đang ồn ào,  một tiếng thông báo “Thái Thú đến”  dần dần yên tĩnh . Mặc Phi , yến hội bắt đầu .
Thái Thú  gì đó, Mặc Phi   rõ, nhưng  lâu , chỉ thấy thị nữ cầm một cái khay đến, xốc mảnh vải che lên,  khay rõ ràng là một đóa hoa mềm mại.
Mặc Phi vươn tay nhận lấy, trong mắt hiện lên một chút kinh ngạc, bởi vì đóa hoa  tay nàng đều   là loại hoa thường nở  mùa hạ, mà là một đóa Tử Mạch chỉ nở rộ  mùa xuân, là quốc hoa*   của Ngu Quốc.
Mê Truyện Dịch
* Quốc hoa: loài hoa tượng trưng cho một đất nước.
Như thế xem ,  khi tiêu diệt Ngu Quốc, U Quốc  đem Tử Mạch đến trồng ở bổn quốc,  càng   dùng phương pháp gì mà  thể kéo dài thời kỳ nở hoa của nó.
Hóa  là như ! Rốt cuộc Mặc Phi    ý định của Tê Túc, đưa cho nàng loại hoa , ai  thể gọi  tên loài hoa của nàng đây? Thế thì xem  nàng  tránh  phiền toái  lên sân khấu chịu bêu  .
Ồ, quả thật  !
Lúc , rốt cuộc Mặc Phi cũng yên lòng, bắt đầu cẩn thận lắng  động tĩnh bên ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-do-nu-tuong/chuong-132-phu-do-nu-tuong.html.]
“Trạc trạc liên y điểm lệ hề*” Không   nào  dẫn đầu gọi tên trong danh sách.
* Tạm dịch: Một đóa hoa sen, trơ trọi gợn lệ sầu.
“Một đóa hoa sen” Người hầu cao giọng phối hợp,  đó thông báo, “Người giữ hoa sen, là mỹ Cơ của Bá Quân gia, mời mỹ nhân hoa lan của Khương đại nhân tiến  hiến nghệ.”
Theo giọng  của  hầu, Mặc Phi   tiếng hô thật nhỏ phát  từ nơi nào đó  bức bình phong,  đó là tiếng vuốt phẳng nếp áo, cho thấy   đang dời bước  ngoài.
Không bao lâu, tiếng đàn vang lên, khi nhanh khi chậm, giống như bươm bướm bay lượn, thản nhiên linh động.
Mặc Phi  giỏi về âm luật, nhưng cũng hiểu  tiếng đàn  vô cùng dễ , giống như tiếng nước chảy róc rách. Chỉ  điều,   mấy  nam nhân trong phòng chuyên chú  tiếng đàn uyển chuyển ?
Một khúc  đàn xong, âm thanh ủng hộ nổi lên bốn phía, tán thưởng  ngừng. Hình như Thái Thú   vài câu khen ngợi,  đó đến lượt mỹ nhân hoa sen lên sân khấu.
Tiếng ca của nàng  vang lên, lập tức kinh động tất cả  , giọng hát đó như âm thanh của tự nhiên, khi thì ngâm nga, khi thì cao vút, khi thì uyển chuyển, khi thì chậm giãi, hòa cùng với tiếng đàn tỳ bà động lòng , thật sự  cho    thấy là khó  thể quên .
Hiển nhiên, tiếng hô dành cho mỹ nhân hoa sen nhiều hơn mỹ nhân hoa lan,   Bá Quân thắng lợi, chiếm  cơ hội cùng mỹ nhân hoa lan một đêm.
Không thể  , ở phương diện tài nghệ ca múa, nữ tử thời đại  quả thật nổi tiếng, Mặc Phi cảm thấy  bằng.
Thế nhưng, bao nhiêu đóa hoa tươi  như ,  đều chỉ để cho đám nam nhân  chà đạp!